Trọng Sinh Làm Đạo Tặc

Chương 456: Cửa Hàng Da Của Y Cách Nội Tu Tư

Khoảng hơn 10 phút sau, Nhϊếp Ngôn đi đến một nơi vắng vẻ. Nơi đây có mấy căn nhà cũ nát xập xệ, lung lay như sắp đổ. Ở giữa là con đường cực kỳ hẹp, nước bẩn khắp nơi, đây hiển nhiên là một khu ổ chuột. Khi gió thổi qua, thỉnh thoảng sẽ bay tới một mùi hôi thối làm cho người ta buồn nôn, là mùi của thi thể thối rữa.

Nhϊếp Ngôn nhìn thấy những thi thể của ma vật chất thành đống trước cửa những gian nhà đó. Một số cư dân của Cứ điểm Hi Nhĩ Đốn mặc quần áo rách nát đang làm công việc lột da ma vật, khung cảnh có chút máu me.

Theo địa đồ mà Bố Lai Văn Tư cho, Nhϊếp Ngôn băng qua những con đường tắt dài ngoằng mà chật hẹp, nhìn thấy phía xa xa, trên một mảnh đất trống ở chính giữa có một cửa hàng cũ nát đang đứng sừng sững. Phía trước là một tấm biển bị hỏng hóc, trên có là dòng chữ: Cửa hàng da Y Cách Nội Tu Tư, được viết bằng ngôn ngữ thông dụng.

Chính là ở nơi này!

Sau khi Nhϊếp Ngôn nhìn thấy cửa hàng đối diện này thì gương mặt lộ ra nét hưng phấn.

Hắn nhìn ba lô của mình, thấy có hơn hai trăm nghìn kim tệ, hẳn là đủ cho lần mua sắm này.

Nhϊếp Ngôn nhấc chân đi vào cửa hàng da của Y Cách Nội Tu Tư, trong cửa hàng có chút chật chội này là các loại da, hết chồng này đến chồng khác, ở giữa là một khoảng đất trống, có một quầy hàng gỗ. Một lão già thấp bé mặc giáp da màu xám nhìn về phía này, gương mặt đầy nếp nhăn, có vẻ tiều tụy, đôi mắt tam giác lại sáng ngời sắc bén. Người này chính là Y Cách Nội Tu Tư!

“Nơi này không chào đón người xa lạ, xin mời đi ra ngoài.” Y Cách Nội Tu Tư nói một cách cứng nhắc, nhìn Nhϊếp Ngôn bằng ánh mắt không mấy tốt đẹp.

Vì danh xưng của Nhϊếp Ngôn rất cao quý nên Y Cách Nội Tu Tư chỉ là nói chuyện có chút cứng nhắc chứ không trực tiếp mở miệng mắng. Nhϊếp Ngôn nghe nói kiếp trước có rất nhiều người chơi khi đến nơi này liền bị mắng chửi.

“Y Cách Nội Tu Tư tiên sinh, là Y sư Bố Lai Văn Tư đã giới thiệu ta tới nơi này, đây là thư giới thiệu.” Nhϊếp Ngôn đưa ra lá thư giới thiệu của Bố Lai Văn Tư ra. Y Cách Nội Tu Tư nhìn lướt qua thư giới thiệu trong tay Nhϊếp Ngôn, gương mặt có phần thân thiện hơn.

“Ta muốn mua một số da ma thú và bản vẽ quần áo.” Nhϊếp Ngôn nói rõ ý muốn của mình.

Y Cách Nội Tu Tư cũng không trả lời, mà nói sang chuyện khác: “Đại học giả tiên sinh, lúc nãy ngài đã thi triển Đại Dự Ngôn thuật phải không?”

“Đúng vậy.” Nhϊếp Ngôn gật đầu, khi hắn thi triển Đại Dự Ngôn thuật, thần quang rực rỡ chói mắt, cả cứ điểm Hi Nhĩ Đốn đều thấy được.

“Xin hỏi ngài đã đoán được điều gì?” Y Cách Nội Tu Tư tò mò hỏi. Trong tất cả các kỹ năng. Đại Dự Ngôn thuật là kỹ năng thần bí nhất, có được sức mạnh khó lường.

“Một tai nạn mang tính hủy diệt.” Nhϊếp Ngôn nói, hắn bỗng nhiên nghĩ đến, Y Cách Nội Tu Tư là bạn của rất nhiều Cao giai Đốc quân, có thể hắn sẽ quen biết với Chấp Chính Quan.

“Xin hỏi đó là tai nạn thế nào?” Y Cách Nội Tu Tư có vẻ khách khí hơn, nhưng trong mắt vẫn còn sự hoài nghi.

#playerDailymotion {width: 520px; float: right; padding-left: 10px; margin-right: -10px;}

“Cứ điểm Hi Nhĩ Đốn có thể sẽ bị hủy diệt. Y Cách Nội Tu Tư tiên sinh, chúng ta có thể không nói về vấn đề này được không?” Nhϊếp Ngôn nói, hắn thấy giọng điệu của Y Cách Nội Tu Tư đã thay đổi, hắn không cần gấp gáp.

Hầu hết các NPC đều có trí tuệ cấp thấp, họ chỉ biết giao và nhận nhiệm vụ, sẽ có khả năng đối thoại đơn giản. Những NPC cao cấp như Y Cách Nội Tu Tư đều có trí tuệ trung cấp, có năng lực tư duy nhất định, có khả năng thể hiện tình cảm, nhưng không thể trí tuệ cao cấp như nhân loại.

Y Cách Nội Tu Tư hơi ngây người, hắn không nghĩ tới Nhϊếp Ngôn lại đột ngột cắt đứt đối thoại.

“Ta muốn mua sắm một ít da ma thú và bản vẽ may mặc.” Nhϊếp Ngôn nói rồi ngắm nhìn bốn phía.

“Được.” Y Cách Nội Tu Tư nói, có vẻ hắn đang có tâm sự, rõ ràng là đã bị lời nói của Nhϊếp Ngôn ảnh hưởng.

Nhϊếp Ngôn ngược lại rất bình thản mở thanh giao dịch, tìm kiếm các mặt hàng bày bán, mỗi loại da lông đều là đồ tốt có phẩm chất từ 7 trở lên.

Cấp bậc của da lông chia làm sơ cấp, trung cấp, cao cấp, siêu cấp cùng cấp Truyền kỳ. Da lông cao cấp tương đối nhiều, siêu cấp thì khá hiếm thấy, cấp Truyền kỳ càng khó gặp hơn. Da lông ma thú siêu cấp có thể dùng để chế tác giáp da cấp Á Truyền kỳ, da lông cấp Truyền kỳ có thể dùng để chế tác giáp da cấp Truyền kỳ.

Đương nhiên việc chế tác những nguyên liệu này cũng có yêu cầu đối với đẳng cấp của thợ may. Da lông siêu cấp thì ít nhất phải là Thợ may cấp Đại sư mới có thể chế tác. Hiện tại thợ may cao cấp vẫn khá ít, chưa có ai đạt tới Đại sư.

Nhϊếp Ngôn kiểm tra những da lông ma thú bán ra, đều là cao cấp trở xuống, ngay cả siêu cấp đều không có. Hắn chuyển tới trang tiếp theo, là bản vẽ may mặc, đẳng cấp đều khá thấp, cao nhất cũng chỉ là bản vẽ cao cấp cho cao cấp thợ may, số lượng lại rất lớn, có hơn mấy chục tấm. Những thứ này bên ngoài tương đối ít thấy, nhưng không phải không có, mỗi ngày đều có ít nhất năm sáu tấm bản vẽ được bán ra ở bốn nhà đấu giá cao cấp. Có vẻ Y Cách Nội Tu Tư còn không chịu lấy thứ tốt.

Nhϊếp Ngôn nhanh trí, làm ra vẻ thất vọng, nói: “Nơi đây chỉ có những thứ thế này sao, có vẻ như lần này ta đi không công rồi.”

Nhϊếp Ngôn ra vẻ như mình phải đi gấp, Y Cách Nội Tu Tư sững sờ, nhìn thấy Nhϊếp Ngôn đi tới cửa liền nhanh chóng gọi hắn lại: “Đại Học giả, ngài chờ chút, ở đây ta còn rất nhiều vật phẩm chưa lấy ra, ta nghĩ nhất định có thứ ngài thích.”

“Thật chứ?” Nhϊếp Ngôn dừng bước, nhìn Y Cách Nội Tu Tư, cũng không đi về.

Y Cách Nội Tu Tư tìm kiếm quầy hàng phía sau, lấy ra một tấm da lông đặt ở trên quầy, còn có một tấm bản vẽ.

Nhϊếp Ngôn nhìn thanh giao dịch, đồ vật bán ra đã thay đổi hoàn toàn. Phía trên là các loại da lông siêu cấp, có hơn hai ba mươi loại, thậm chí còn có hai loại cấp Truyền kỳ. Giá bán của những da lông này thấp nhất cũng là hai ba ngàn kim tệ, cao nhất là da của Địa Ngục Tam Đầu Khuyển, cần tới hai mươi ngàn kim tệ. Còn bản vẽ may mặc, nhiều hơn năm sáu chục tấm, ít nhất là cấp Đại sư, một số là cấp Tông sư, Đại Tông sư; giá cả cũng lên tới mấy ngàn kim tệ. Những thứ này căn bản không thể tìm được ở ngoài.

Nhϊếp Ngôn nhìn thoáng qua, nếu như mua hết những thứ này, ít nhất cũng cần tới hơn ba trăm ngàn kim tệ, hắn không mang đủ tiền! Nhưng những vật phẩm này không thể bỏ qua, cho dù phải chuyển tiền qua hắn nhất định phải mua hết toàn bộ.

“Tiên sinh tôn kính, nếu như ngài có thể nói kết quả của Đại Dự ngôn thuật nói cho ta biết, ngài có thể dùng ưu đãi 50% để mua bất kỳ vật phẩm nào ở đây.” Y Cách Nội Tu Tư hạ thấp thân phận, địa vị của hắn ở cứ điểm Hi Nhĩ Đốn cực kỳ cao quý, nên khá kỳ quái, ngoại trừ những Cao giai Đốc quân, không để ý đến ai, nhưng mà Nhϊếp Ngôn nắm đằng chui, liên quan đến diệt vong của cứ điểm Hi Nhĩ Đốn, hắn không thể không cúi đầu. Hắn muốn biết, cứ điểm Hi Nhĩ Đốn sẽ gặp phải tai nạn gì.

“Nhưng ta không thường xuyên tới đây.” Nhϊếp Ngôn làm như không quan tâm.

Y Cách Nội Tu Tư thấy Nhϊếp Ngôn còn chưa hài lòng, nói: “Sau này nếu có người cầm thư tiến cử của ngài đến đây cũng có ưu đãi 50%.”

Nhϊếp Ngôn biết giá mà Y Cách Nội Tu Tư đưa ra đã rất thấp, nếu như hắn còn tiếp tục ép sát, chắc chắn sẽ đắc tội Y Cách Nội Tu Tư. Hắn có thể dễ dàng mượn lời của Y Cách Nội Tu Tư để nói kết quả dự đoán ra, không còn cần tới Cao giai Đốc quân Bố Lôi Khắc Tư Bì Nhĩ.

Giá cả nơi này chỉ còn lại một nửa, mua xuống hết cũng chỉ khoảng 100 ngàn kim tệ. Nhϊếp Ngôn không chút do dự mua hết những món hàng đó, đã có những thứ đó, chỉ cần khoảng mấy tháng nữa, hắn sẽ có được một hai thợ may tông sư. Hơn nữa họ còn có thể chế tác lượng lớn giáp da Truyền kỳ, Á Truyền kỳ. Đương nhiên sẽ cần một khoảng thời gian rất dài mới có thể làm xong mọi chuyện.

“Y Cách Nội Tu Tư tiên sinh, ngài có quen Chấp Chính Quan đại nhân phải không?” Nhϊếp Ngôn hỏi.

“Phải.”

“Y Cách Nội Tu Tư tiên sinh, những lời tiếp theo của ta, hy vọng ngài coi trọng nó, cũng nhờ ngài nói cho Chấp Chính Quan đại nhân.”

Y Cách Nội Tu Tư nghiêm mặt, trịnh trọng nói: “Ta biết rồi.”

“Núi lửa An Phất Lợi Đặc đang hoạt động trở lại, dung nham trong lòng đất đã ép ma vật rời lòng đất đi tới mặt đất. Đối với cứ điểm Hi Nhĩ Đốn mà nói, đây là một tai nạn, nếu như không thể ngăn cản những ma vật này, cứ điểm Hi Nhĩ Đốn sẽ trở thành một đống phế tích.” Nhϊếp Ngôn nói.

“Núi lửa An Phất Lợi Đặc hai mươi năm trước cũng đã phun trào một lần, nhưng lần đó cũng chỉ là làm cho ma vật bạo động thôi, ngài đang nói quá rồi.” Y Cách Nội Tu Tư hoài nghi.

“Y Cách Nội Tu Tư tiên sinh, ngài đang nghi ngờ Đại Dư Ngôn thuật sao?” Nhϊếp Ngôn nhìn chằm chằm vào Y Cách Nội Tu Tư.

“Không dám, Niết Viêm tiên sinh, xin hãy tha thứ cho sự ngu ngốc của ta.” Y Cách Nội Tu Tư sợ hãi nói, Đại Dự ngôn thuật là năng lực gần gũi nhất với thần, có thể giao tiếp với thần, hắn không dám khinh nhờn thần linh.

“Năm ngày sau, rối loạn sẽ bắt đầu, ma vật vô tận sẽ tràn lên mặt đất, tiến về bao phủ cứ điểm Hi Nhĩ Đốn. Đây là kết quả của Đại Dự ngôn thuật, nếu ngài không tin, có thể đợi thêm năm ngày nữa, chỉ sợ lúc đó đã không còn kịp.” Lời tiên đoán của Nhϊếp Ngôn làm Y Cách Nội Tu Tư biến sắc.

“Hãy chuyển lời của ta cho Chấp Chính Quan, hy vọng cứ điểm Hi Nhĩ Đốn có thể tránh khỏi tai nạn lần này.” Nhϊếp Ngôn thản nhiên nói, rồi đi ra khỏi cửa hàng. Sau khi rời khỏi nơi đó, hắn đi tới khu giao dịch nô ɭệ.

Y Cách Nội Tu Tư nhìn bóng lưng đang dần khuất xa của Nhϊếp Ngôn, lặng thinh lúc lâu rồi mới vội vàng đi tới đại sảnh của Chấp Chính Quan ở trung ương cứ điểm Hi Nhĩ Đốn.