Người đàn ông càng hôn càng sâu, hơi thở quấn quýt triền miên, không khí để hô hấp càng ngày càng ít. Nếu không phải được anh ôm vào trong lòng thì cô đã sớm xụi lơ ở trên giường.
“Ngoan, cứ kêu lên đi, anh thích nghe thấy tiếng rên của em. Kêu lên thì anh sẽ khiến em vui vẻ, còn nếu tiếp tục cắn môi thì anh sẽ chơi em thật mạnh.”
Ngón tay người đàn ông di chuyển đến đầṳ ѵú, ác ý nhéo một cái, kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến mức cô không nhịn được mà hét lên. Người đàn ông đem cô đẩy ngã xuống giường, hai tay tùy ý xoa bóp khắp cơ thể cô.
Bàn tay anh luồn vào giữa hai chân cô, đây là nơi anh muốn khám phá nhất. Hàn Liệt đưa tay day mạnh vào âm hạch ở giữa, cơ thể Ôn Noãn mềm nhũn, cảm giác được một dòng nước ấm trong cơ thể chảy ra, dâʍ ɖị©ɧ thấm ướt tay anh.
“Nếm thử đi! Nhìn xem bản thân em dâʍ đãиɠ đến mức nào.”
Hàn Liệt nói xong bèn đưa ngón tay dính đầy mật dịch cắm vào trong miệng, tùy ý nghịch ngợm đầu lưỡi của cô.
Ôn Noãn bất lực, hai chân yếu ớt quấn lấy eo người đàn ông, đôi mắt mờ mịt chứa đầy du͙© vọиɠ, bờ môi vô thức mυ'ŧ chặt lấy ngón tay anh.
“Đồ lẳиɠ ɭơ, để xem đêm nay anh có chơi chết em không.”
Hàn Liệt lật người Ôn Noãn lại, để cho cô chổng mông cong lên hướng về phía anh, từ phía sau có thể nhìn thấy rõ âm đế hồng hào cùng tiểu huyệt da^ʍ mỹ.
Hàn Liệt chịu không nổi, vội cầm lấy gậy thịt sưng to của mình đẩy vào miệng huyệt ấm áp, cảm giác thít chặt đột ngột gần như khiến anh phát điên, chỉ mới đẩy vào được qυყ đầυ mà Hàn Liệt cũng đã cảm giác như hồn mình đều muốn bị hút đi.
“Mẹ kiếp! Đừng kẹp chặt như vậy.” Hàn Liệt nhịn không được hung hăng vỗ mạnh vào mông Ôn Noãn một cái.
Hàn Liệt chậm rãi đẩy dươиɠ ѵậŧ của mình vào, cảm giác nóng rát và đau đớn dần dần biến mất, tiểu huyệt truyền đến một loại cảm giác ngứa ngáy.
Ôn Noãn vô thức lắc lắc bờ mông như muốn cho người đàn ông càng tiến sâu vào trong cơ thể cô, trong miệng cũng bắt đầu phát ra những tiếng rêи ɾỉ kiều mị.
“A a a a…Bên trong … Bên trong thật khó chịu… Mau giúp em đi…”
Ôn Noãn quay người lại nhìn về phía Hàn Liệt, ánh mắt ướŧ áŧ gợϊ ȶìиᏂ, đột nhiên anh đẩy dươиɠ ѵậŧ đâm lút cán, Ôn Noãn cảm giác linh hồn của mình cũng sắp bị anh xuyên thủng khỏi cơ thể.
“Cô bé dâʍ đãиɠ, anh phải giúp em như thế nào? Mau nói ra đi.”