Chương 41: Đại chiến 3P ( 4 )
Tô Duyệt tự nhiên đoán được chuyện gì đang xảy ra.
Cũng không có phản cảm trên côn ŧᏂịŧ còn dính tϊиɧ ɖϊ©h͙, nên lè lưỡi ngoan ngoãn liếʍ sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên côn ŧᏂịŧ, rồi nuốt xuống.
Mùi vị là có chút tanh, nhưng cũng rất tươi mát.
Nếm thử liền biết chủ nhân của thân thể, thân thể này rất quen thuộc.
Thẩm Thần nhìn thấy động tác của Tô Duyệt, trái tim anh đập loạn xạ.
Côn ŧᏂịŧ mới phát tiết qua, lại lần nữa có xúc động muốn thô bạo thao cắm.
Nhưng anh nhịn được, kiềm chế bản thân.
Kiên nhẫn hưởng thụ, nhìn Tô Duyệt liếʍ côn ŧᏂịŧ giúp mình.
Thật thoải mái...... Rất thích được đối xử như thế......
Sau khi Lục Nhiên một lần nữa thay thế vị trí của Thẩm Thần, côn ŧᏂịŧ cắm đến rất sảng khoái.
Nhìn thấy Thẩm Thần làm Tô Duyệt liếʍ tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên côn ŧᏂịŧ cho anh, mà toàn bộ hành trình Tô Duyệt đều phối hợp, lại còn liếʍ đến phá lệ hưởng thụ, đôi mắt anh đều sắp đỏ ngầu lên.
Anh cũng muốn Tô Duyệt ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh, thậm chí muốn bắn trực tiếp vào trong miệng cô, nhìn xem cô ăn hết.
Chỉ nghĩ đến thôi, anh đã cảm thấy côn ŧᏂịŧ muốn nổ tung.
Trong lòng thôi thúc, Lục Nhiên liền phát hiện chính mình có chút không khống chế nổi.
Sau khi giữ chặt eo của Tô Duyệt, liền tăng thêm sức lực thao cắm.
“Ưʍ...... Cắm nhẹ chút..... A....... Thật sâu!” Tô Duyệt bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến thân thể đứng không vững, cô buông ra côn ŧᏂịŧ của Thẩm Thần, kêu ra tiếng.
“Hừ!” Nhưng chỉ nhận lại được một tiếng hừ từ Lục Nhiên, tiếp tục dùng sức đâm mạnh vào tiểu huyệt của Tô Duyệt.
Hết lần này đến lần khác, tinh hoàn của Lục Nhiên đều va chạm đến bay lên lắc lư.
Bên trong âʍ đa͙σ truyền đến kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt, làm Tô Duyệt càng thêm đứng không vững.
May mắn, kịp thời bắt lấy hai cái đùi của Thẩm Thần, mới không làm mình ngã xuống.
Lục Nhiên thấy thế, chẳng những không có thả chậm tốc độ, lại còn tăng tốc nhanh hơn.
Thấy vậy, Thẩm Thần nhíu mày lại.
May mắn, dưới sự chạy nước rút với tần suất cao như vậy, Lục Nhiên rất nhanh liền không chịu nổi.
“A, muốn bắn!” Chỉ nghe thấy Lục Nhiên gầm lên một tiếng.
Tiếp theo, nhanh chóng rút côn ŧᏂịŧ của mình ra khỏi tiểu huyệt của Tô Duyệt.
Sau đó nhanh chóng chạy tới trước mặt Tô Duyệt, cắm côn ŧᏂịŧ vào trong miệng Tô Duyệt.
Sau đó điên cuồng loát côn ŧᏂịŧ, bắn ra rất nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙.
Tô Duyệt sửng sốt một lúc, mặc dù không có né tránh, nhưng cũng không thể ngậm hết tất cả tϊиɧ ɖϊ©h͙.
Cuối cùng, phần lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ tiến vào trong miệng cô.
Còn có một bộ phận, bắn lên trên mặt cô.
Làm cả người cô lộ ra vẻ da^ʍ mỹ đến cực điểm.
Thẩm Thần ở một bên thấy thế sợ ngây người.
Còn Lục Nhiên sau khi phóng thích, vẻ mặt tràn đầy thỏa mãn.
“Ăn hết.” Anh nói với Tô Duyệt.
Tô Duyệt đang thất thần.
Nghe Lục Nhiên nói vậy, cổ họng liền phối hợp làm ra động tác nuốt xuống.
Sau đó, một cỗ mùi tanh tràn ngập toàn bộ khoang miệng cùng thực quản của cô.
Lục Nhiên hít một hơi, tim đập loạn xạ.
“Liếʍ sạch sẽ côn ŧᏂịŧ của tôi.” Ngay lập tức, côn ŧᏂịŧ nảy lên, tiến đến bên miệng Tô Duyệt.
Tô Duyệt cũng hết sức phối hợp.
Sau khi đưa tay sờ đến côn ŧᏂịŧ, liền cầm lấy côn ŧᏂịŧ, bắt đầu lè lưỡi liếʍ tϊиɧ ɖϊ©h͙.
Thứ này mặc dù có chút tanh, nhưng cô lại cảm thấy có thể tiếp thu được.
Chủ yếu là trước kia cô liền nghe nói qua, thứ này là protein, đối với phụ nữ mà nói, rất bổ.
Cho nên, ăn liền ăn đi. Ăn nó, cô còn không cần tốn tiền làm bảo dưỡng.
“Ưʍ......” Lục Nhiên phát ra một tiếng thở dài thỏa mãn, chỉ cảm thấy Hoàng đế hưởng thụ, cũng chỉ là như vậy.
Thẩm Thần nhanh chóng hồi phục sau sự ngạc nhiên của mình.
Sau khi liếc nhìn anh họ của mình, liền tiến lên, ôm lấy eo nhỏ của Tô Duyệt
Sau đó mang theo Tô Duyệt đi đến một bên, nằm xuống tấm đệm trên mặt đất.
Đứng làʍ t̠ìиɦ quá tiêu hao thể lực.
Nằm làʍ t̠ìиɦ vẫn tốt hơn, dùng ít sức lực hơn. Hơn nữa, thao thoải mái hơn.