Mỗi Ngày Đều Bị Thao

Chương 30: Tiểu huyệt không chịu nổi

Chương 30: Tiểu huyệt không chịu nổi

Loại núʍ ѵú như vậy, trong hơn vạn cô gái, chỉ sợ cũng tìm không ra được một cái.

Thân thể bị hai người đàn ông tham lam gặm mυ'ŧ, lại nghe được hai người phát ra tiếng đói khát, Tô Duyệt rất nhanh liền có phản ứng.

Một dòng nước nóng từ chỗ tiểu huyệt tuôn ra ngoài.

Nhưng hai người đàn ông kia lại không phát hiện, vẫn còn đang tham lam liếʍ láp chỗ mình thích.

Nhưng, Vương Quyền rất nhanh liền không vừa lòng với việc bú √υ' cùng bóρ ѵú.

Bắt đầu đi xuống dưới.

Một đường đi đến chỗ giữa hai chân của Tô Duyệt.

Thoáng dùng sức, liền đem hai chân Tô Duyệt tách ra.

Nhìn thấy tiểu huyệt còn đang phun dâʍ ŧᏂủy̠, ánh mắt Vương Quyền lập tức sáng lên.

Trong đầu không tự chủ hồi tưởng lại cảnh tượng trước đó, nhìn thấy Thẩm Thần liếʍ tiểu huyệt ăn dâʍ ŧᏂủy̠.

Tiếp theo, liền một trận miệng khô lưỡi khô.

Nhìn qua dâʍ ŧᏂủy̠ óng ánh kia, hơn nữa không có ngửi được mùi vị gì khác thường.

Vương Quyền cũng không có do dự nhiều, nhanh chóng cúi đầu xuống.

“Ưm, đừng liếʍ a......” Đầu lưỡi vừa mới đυ.ng vào môi huyệt, Tô Duyệt liền nhịn không được kẹp chặt đầu của Vương Quyền.

Chuyện gì thế này? Sao mấy khách hàng nơi này, đều thích liếʍ tiểu huyệt như vậy chứ?

Này cũng quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ đi, cô sợ chính mình sẽ không chịu đựng nổi a.

Vương Quyền đã nếm thử hương vị dâʍ ŧᏂủy̠ của Tô Duyệt, phát hiện chẳng những không tanh, ngược lại còn có chút ngọt, liền vui vẻ không thôi.

Cũng không để ý việc đầu của mình bị Tô Duyệt kẹp lấy, đưa tay liền đem hai cái đùi của Tô Duyệt tách ra.

“Ngoan, đừng nhúc nhích, để anh nếm thử xem hương vị thế nào.” Anh nói một câu.

Sau đó liền dùng chút sức lực, đem một cái chân của Tô Duyệt cố định lại.

Sau đó lại cúi đầu xuống, tiếp tục lè lưỡi liếʍ mυ'ŧ.

Không tệ, xúc cảm thật tốt, hương vị cũng khá tốt.

“Ưʍ...... Đừng...... Anh tha cho tôi đi. Tha cho tôi đi...... Tiểu huyệt, tiểu huyệt chịu không nổi...... Ưm, a......” Tô Duyệt vừa khóc vừa cầu xin tha thứ.

Thật quá kích thích, cô bị liếʍ đến vẫn luôn chảy nước, cảm giác đều sắp không kiểm soát được bài tiết.

Không chỉ là tiểu huyệt co rút, ngay cả chân cũng sắp run rẩy vì bị liên luỵ đến.

Hơn nữa bàn chân của cô, bị người vừa xoa lại vừa gặm cắn. Hiện tại cũng là vừa đau vừa ngứa.

Không đúng, vị khách hàng kia giống như đem hai bàn chân của cô khép lại, bao lại cái đồ vật gì đó.

A....... Là côn ŧᏂịŧ, côn ŧᏂịŧ vừa lớn lại vừa nóng hổi.

Khách hàng...... Khách hàng thế nhưng lại ở giữa hai bàn chân của cô trừu sáp côn ŧᏂịŧ của anh.

Côn ŧᏂịŧ thật nóng a, giống như còn phun ra chất lỏng, làm cho lòng bàn chân của cô đều ướŧ áŧ.

Nhưng, đây cũng là chuyện tốt, lòng bàn chân của cô hiện tại có chất lỏng lại có nước bọt, dùng để bôi trơn rất tốt.

Làm cho côn ŧᏂịŧ có thể trừu sáp càng thêm dễ dàng.

Nhưng, côn ŧᏂịŧ ma sát lòng bàn chân của cô, làm cho cô ngứa quá a......

Vừa thoải mái lại vừa ngứa ngáy......

Nhưng, so với cảm giác ở trên bàn chân, cảm giác ở chỗ tiểu huyệt vẫn là kí©ɧ ŧɧí©ɧ nhất.

“A..... Anh đừng hút! A..... Không được, tiểu huyệt muốn cao trào......”

“A.........”

Theo một tiếng hét to, thân thể của Tô Duyệt run lên, lưng bỗng nhiên ưỡn lên.

Ngay sau đó, một cỗ chất lỏng như nướ© ŧıểυ, liền trực tiếp từ bên trong tiểu huyệt của Tô Duyệt phun ra ngoài.

Vương Quyền sửng sốt, giống như Thẩm Thần trước đó, cũng bị phun dâʍ ŧᏂủy̠ đầy mặt.

Mẹ kiếp, thế nhưng thật sự là triều phun a. Hơn nữa còn là lần thứ hai.

Cái tiểu huyệt hình màn thầu này, thật đúng là cực phẩm a!

Lê Duệ đang ra sức thao hai bàn chân nhỏ của Tô Duyệt thấy thế, nhịn không được cười ra tiếng.

Lê Duệ vừa cầm côn ŧᏂịŧ trừu sáp ở giữa hai bàn chân nhỏ của Tô Duyệt, vừa nói với Vương Quyền: “Nắm chặt thời gian, hiện tại cắm côn ŧᏂịŧ vào bên trong tiểu huyệt, tư vị nhất định sẽ rất tốt!

Vương Quyền trong lòng đồng ý.

Cũng không do dự nhiều, lập tức liền quỳ ngồi giữa hai chân của Tô Duyệt.

Sau đó đỡ côn ŧᏂịŧ lớn đang cương cứng lại gần tiểu huyệt.

Chỉ là đơn giản cọ xát lên môi huyệt của Tô Duyệt, liền cọ tới không ít dâʍ ŧᏂủy̠.