Thiếu Niên Chiếm Hữu

Chương 7: Phóng túng (H)

"Tỷ tỷ..... "

"Tỷ tỷ cho ta....."

"Tỷ tỷ......" Bên tai là giọng nói khàn khàn từ xa tới gần.

Tần Kiều nhập nhèm tỉnh lại, thấy gần trong gang tấc gương mặt tuấn mỹ.

"A Túng, đệ..... "

Có dị vật đẩy mạnh vào giữa bắp đùi nàng, Tần Kiều thoáng chốc muốn khép lại hai chân, lại bị tay hắn đè lại.

"A Túng đệ nói không giữ lời ! "

Tần Túng hôn xuống ngực nàng, "Tỷ tỷ trước tiên cho ta làm một lần được không?"

Do dục niệm tích tụ hàng năm của hắn, nàng lại thuận theo hắn mà ở trong ngực ngủ yên, mặt như hoa đào.

Tần Túng chống cự không được dục niệm mãnh liệt lại muốn nàng.

Tần Kiều lúc này mới phát giác ngực ướŧ áŧ một mảnh dính nhớp, hai đầṳ ѵú hơi hơi đau đớn, không biết hắn mυ'ŧ bao lâu, thân thể có chút nóng lên.

"A Túng, đệ nhịn một chút, còn có một canh giờ đệ phải đi quân doanh."

Tần Túng ở bên hông nàng cọ nhẹ, hô hấp nóng rực: "Ta nhịn không được."

Nóng bỏng, cứng rắn, dưới lớp áσ ɭóŧ mỏng ngăn cách dươиɠ ѵậŧ hắn ngo ngoe rục rịch.

"Tỷ, tỷ giúp đệ."

Tần Kiều đè lại ngực hắn, chịu đựng cầm dươиɠ ѵậŧ cứng ngắc.

Hắn than nhẹ một tiếng, xoay người ngăn nàng, vẻ mặt vô tội, trong mắt tìиɧ ɖu͙© nồng đậm: "Lần này vô dụng, không cắm vào thân thể tỷ tỷ nó không hết được."

Tần Kiều cả người cứng đờ, ngực phập phồng.

"Tỷ tỷ cho ta..... " Tần Túng hôn môi nàng, ngón tay thử đẩy mạnh vào âʍ đa͙σ.

Bên trong ấm áp vô cùng, mềm mại hút lấy tay hắn.

Hắn còn nhớ rõ ngày hôm trước nơi này xem qua bằng mắt thường có thể thấy được còn chặt khít, bị hắn xỏ xuyên tận gốc qua hai lần, hiện nay có thể dễ dàng hàm chứa ngón tay.

Hai bên mép âʍ ɦộ có chút miễn cưỡng.

Bị căng ra nên đau đớn ở bên trong vô cùng rõ ràng, Tần Kiều khủng hoảng, giữ chặt cánh tay hắn: "A Túng, đệ không cần lam ta không muốn."

"Tỷ tỷ không sợ, nó là của ta, sẽ không tổn thương tỷ." Hắn động tình, âm sắc ánh mắt đều lưu luyến mê người.

Tần Kiều lắc đầu, từng ngụm đều thở dốc.

Mọi âm thanh đều yên tĩnh.

Chỉ có tiếng nước dần dần vang lên, òm ọp òm ọp.

Tần Túng khí huyết sôi trào, bụng dưới khẩn trương đến tê dại.

Nhịn không được.

Hắn muốn đi vào.

Hắn rút ngón tay ra, đỡ một bên chân nàng đặt trên eo, mở ra cửa huyệt hồng hào xinh đẹp, hạ thấp eo xuống liền đi vào.

Vách thịt mềm mại chặt khít cùng nhau mυ'ŧ chặt đầu nấm.

Hắn nhẹ cắm vào, vách thịt non liền tiết ra nước, bôi trơn côn ŧᏂịŧ giúp hắn, sung sướиɠ lan dần khắp người.

Tần Túng ngẩng đầu lên thở hổn hển một chút, cưỡng ép dục niệm muốn xỏ xuyên nàng, ổn định tâm trí mà đẩy mạnh vào, dùng chín nông một sâu mà cưỡng chế nàng.

Tần Kiều thân thể rất đau, trong lòng càng đau.

Nàng muốn mất đi lý trí, không cần phát sinh thêm suy nghĩ gì nữa.

"A..... Buông ta ra, ta đau quá..... " Tâm trí hỗn loạn.

Nàng làm không được, không làm được

Tâm như nước lặng.

Hốc mắt Tần Kiều phút chốc nóng lên.

Hắn vốn không nên cùng nàng thân mật khăng khít, giờ phút này lại đem dươиɠ ѵậŧ cắm ở trong thân thể của nàng.

Nó không kiêng nể gì, bừa bãi, không biết thoả mãn, muốn đẩy mạnh toàn bộ mới bằng lòng bỏ qua.

Nàng hận thân thể của mình vì sao không phải là cục đá.

Nàng không muốn ướŧ áŧ, không muốn co rút lại, không muốn đau đớn.

Quá khó khăn.

Nàng rốt cuộc nhịn không được nức nở: "A Túng, ta đau quá, đệ không cần làm nữa...... "

"Tỷ tỷ ngoan, để ta cắm vào đi sẽ không đau." Tần Túng rút ra, chỉ ở cửa huyệt mà chà xát, lòng bàn tay xoa bụng nhỏ của nàng, cúi người cọ xát cánh môi nàng.

Tần Kiều giữa mũi chua xót, nàng không sợ hắn trầm mê thân thể này, lại sợ cầm lòng không đậu tỏ ra tới ôn nhu quyến luyến với hắn.

"Cùng ta giao hoan tỷ tỷ khó chịu như vậy sao?" Tần Túng nhìn nàng mặt mày toàn là đau đớn, duỗi tay vuốt ve.

"Tỷ tỷ vẫn luôn lo lắng việc này làm tổn hại danh dự ta, cũng không tin ta đã dám muốn tỷ thì đã chuẩn bị gánh vác hết mọi hậu quả."

"Đệ đến cuối cùng có biết ta là gì của đệ không? Cùng thân tỷ dan díu, là cùng cầm thú giống nhau."

Nàng giống như tự trách bản thân.

"Thì làm sao, chỉ cần ta thích tỷ, nghịch thiên ta cũng dám." Hắn lại cắm vào một nửa, lui về phía sau, dươиɠ ѵậŧ hoàn toàn đi vào.

Tần Kiều hai chân dạng thẳng, khóc kêu cũng bị hắn hôn đi, nước từ khóe mắt lăn xuống.

Tần Túng rời khỏi hoa huyệt sâu thẫm mất hồn, cho nàng bớt đau đớn một chút, lại cắm vào nghiền nát, liên tục lặp đi lặp lại.

Nàng không biết bản thân ra rất nhiều nước, bị côn ŧᏂịŧ lôi ra tới cửa huyệt, một nửa dính vào chỗ hai người kết hợp một nửa dọc theo khe mông nàng chảy xuống.

Nương theo dâʍ ŧᏂủy̠ trơn trượt giúp Tần Túng mở thân thể nàng, cắm một cái sâu trong huyệt.

Hắn cúi đầu nhìn xem, da^ʍ huyệt đỏ bừng toàn tâm toàn ý mà hàm chứa hắn phun ra nuốt vào, ngoan ngoãn mặc hắn đâm chọc.

Đôi mắt phấn khởi đảo khắp người nàng, ngực Tần Túng nóng lên, thân thể vui thích, nâng eo nàng va chạm với thân thể khô nóng của hắn.

Nhanh chút, phải nhanh chút mới được.

Tần Kiều theo động tác hắn đong đưa, mồ hôi nóng hổi làm mơ hồ đôi mắt, từ bờ vai của hắn nhìn qua chỉ cảm thấy toàn bộ thế giới đều rung chuyển.

Hắn khi còn nhỏ sinh ra khuôn mặt đã trắng nõn, môi hồng răng trắng, thân hình suy yếu.

Tần Kiều sợ hắn ở bên ngoài chịu khổ, nhẫn tâm đưa hắn đi tập võ.

Hắn đối với việc này biểu hiện hứng thú, không cần đốc thúc, ngày ngày tự mình đi tập luyện.

Mười mấy năm nay, nàng không biết thân thể hắn dần trở nên to lớn, đường nét cứng cỏi, cơ bụng rắn chắc, từng khối rõ ràng, lại cất giấu dã tính cường hãn.

Va chạm phảng phất không có chừng mực.

Đớn đau tích tụ dần biến thành tê mỏi.

Nhận thấy được hắn tăng thêm tốc độ, Tần Kiều vội vàng chống bụng hắn lại: "A Túng đệ rút ra..... Mau rút ra.... "

Tần Túng nhanh chóng đem tay nàng ở hai sườn, hô hấp nóng rực: "Tỷ tỷ chờ một chút, ở trong thân thể tỷ tỷ ta mới tiết ra hết."

Lúc này hắn thọc vào rút ra dũng mãnh hung ác, xương mu nàng bị đâm cho sinh đau, trứng dái nặng nề đập ở cửa huyệt nàng tạo thành lớp bọt khí trắng, thanh âm róc rách nặng nề của âm thủy văng ra tứ phía.

"A Túng, ta cầu xin đệ...... " Tần Kiều khóc kêu, dùng hết sức lực giãy giụa tránh né.

Tần Túng mất khống chế, cúi eo xuống mà ngăn chặn nàng, động tác cuồng đã phóng túng.

Bụng nhỏ nàng giật giật, mồ hôi nóng mồ hôi lạnh luân phiên chảy, ướt cả tóc mai.

Kɧoáı ©ảʍ từ trong xương bùng nổ, Tần Túng thúc eo đâm mạnh, tiến vào chỗ sâu nhất, vô cùng mạnh mẽ mà bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt.

Hắn ở lại bên trong, tham lam thân thể ấm áp của nàng.

"Tỷ tỷ còn đau phải không?"

Nàng không chịu nói chuyện cùng hắn, đốt ngón tay trắng bệch nắm chặt cái chăn.

Tần Túng nắm từng ngón một mà xoa, cầm ở trong tay khẽ hôn.

"Đệ...... " Thanh âm nghẹn ngào, Tần Kiều hoảng hốt, "Đệ mau rút ra đi."

Tần Túng theo lời làm theo, xoay người xuống dưới nàng.

Mới vừa rồi hắn đâm thật sâu, bắp đùi nàng dính đầy nước da^ʍ, đôi mắt đỏ hoe há mồm cắn bờ vai của hắn.

Tần Túng sung sướиɠ mà cười rộ lên, ôm chặt nàng: "Tỷ tỷ không thích, lần sau ta đâm nông một chút."

Nàng cắn đến khẩn trương.

Từ trước tới giờ vô luận hắn nghịch ngợm bất hảo như thế nào, nàng chưa bao giờ từng phạt hắn.

Chính là vì bận tâm tôn nghiêm của hắn.