Chàng Rể Quyền Quý

Chương 263

CHƯƠNG 263

Lần này, ba người này lại nói là người của Thẩm Tam gia? Mẹ kiếp, người của Thẩm Tam gia hữu dụng như vậy sao? Tên phế vật Lâm Tinh Vũ dựa vào đâu mà điều động người của Thẩm Tam gia đến giúp vợ mình làm vệ sĩ”

Chắc chắn là đang nói khoác, chém gió!

Vương Hồng Lăng cũng bởi vì dính dáng với Lâm Tinh Vũ, bị ông cụ trách mắng một trận, bây giờ vẫn đang ở trong khu biệt thự của nhà họ Vương đóng cửa suy nghĩ!

“Ba, lần trước con đã nói chuyện ở Thành Bắc với ba, chính là Lưu Quân dưới trướng Thẩm Tam gia ra mặt.” Vương Tử Văn không phục nói: “Con thấy lần này, căn bản chỉ là mấy tên mạo danh, lấy danh hiệu của Thẩm Tam gia ra dù người. Không cần nể mặt bọn họ!”

Anh ta đã sốt ruột muốn làm Trương Uyển Du nên hằn học phát tiết.

Vẻ mặt Vương Quốc Khang lãnh khốc, chuyện cười lần trước ở Thủy Nguyên Hoa Uyển của con trai, thật sự khiến ông ta mất hết mặt mũi với giới thượng lưu ở thành phố Thanh Vân, nhịn cục tức không dám đi tìm Thẩm Tam gia trả thù.

Lần này, mấy kẻ này lại nói là người của Thẩm Tam gia?

“Hừ! Bớt diễn chiêu này với tôi đi, cậu là người của Thẩm Tam gia sao?” Vương Quốc Khang cười lạnh nói: “Thẩm Tam gia thì sao chứ? Cậu có biết Thẩm Tam gia trước kia ở Nam Thành, thấy tôi cũng phải ngoan ngoãn chào hỏi không?”

“Hừ!” Người đàn ông mặc đồ đen cầm đầu cười lạnh một tiếng: “Chúng tôi đã gọi điện thông báo cho Tam gia, Tam gia trong vòng 5 phút nữa sẽ tới, các người tốt nhất đừng hống hách.”

“Còn 5 phút nữa sẽ tới? Anh xem các anh là ai? Mặt mũi lớn như vậy sao?” Vương Tử Văn khinh thường cười lạnh, anh ta căn bản không tin, một Trương Uyển Du cỏn con, có thể tùy tiện gọi Thẩm Tam gia tới.

“Đánh chết ba kẻ không biết sống chết này cho tôi!” Vương Quốc Khang phất tay, ra lệnh.

Ngay lập tức, mười mấy vệ sĩ xông tới tay đấm chân đá, hỗn chiến cùng với ba người mặc đồ đen.

Đánh khoảng 2 phút, hai bên đều có thương vong, bốn năm tên vệ sĩ mặc vest đã bị đánh cho kêu rên liên tục, rõ ràng không phải là đối thủ của mấy tinh anh này.

Xoạt!

Đánh không lại, vệ sĩ mặc vest lập tức từ trong túi áo lần lượt móc ra thứ màu đen, lộ ra hình dạng của một khẩu súng, nhắm vào ba người đàn ông mặc đồ đen.

“Đánh đi? Mẹ kiếp đánh tiếp đi!” Vương Tử Văn xông lên tát một cái vào mặt người đàn ông mặc đồ đen.

Bốp một tiếng!

Người đàn ông mặc đồ đen mặt mày giận dữ, siết chặt nắm đấm.

Trương Uyển Du hoàn toàn bị cảnh tượng này dọa, cũng không rõ tình hình.

“Nhanh chóng giải quyết, mau đi làm cô ta. Xong việc thì mang về biệt thự.” Vương Quốc Khang cười lạnh nói, đánh giá Trương Uyển Du, ánh mắt lộ vẻ tham lam, vậy mà cũng nổi lên tâm tư tà ác.

Vương Tử Văn vẻ mặt đắc ý, tháo đồng hồ ra, đưa tay cởi thắt lưng. Một đám vệ sĩ mặc vest cũng lập tức vây thành bức tường người, che chắn tầm nhìn, rõ ràng không phải là lần đầu ba con Vương Tử Văn làm loại chuyện táng tận lương tâm này.

Tít tít!

Điện thoại của người đàn ông mặc đồ đen đổ chuông, anh ta rút điện thoại ra nghe, lạnh lùng nhìn ba con Vương Quốc Khang, nói: “Điện thoại của Tam gia, muốn các người nghe!”

Lông mày của Vương Quốc Khang nhíu lại, ra hiệu Vương Tử Văn dừng tay lại, rồi nghe máy.

“Ông là Vương Quốc Khang sao?” Đầu dây bên kia truyền tới một giọng nói lạnh lùng.

“Ông là ai?” Vương Quốc Khang lạnh giọng hỏi.

“Tôi là Thẩm Tam, hai phút sau tôi sẽ tới tòa nhà Bảo Đỉnh. Ông nếu như dám động vào một sợi tóc của Trương Uyển Du, tôi sẽ khiến ba con các ông không có chỗ chôn thây!” Giọng nói ở đầu dây bên kia cực kỳ lạnh lùng, sát ý rõ ràng.