Chàng Rể Quyền Quý

Chương 189

CHƯƠNG 189

Về phần cả nhà Trương Uyển Du có thể nhờ vậy mà một bước lên trời, giẫm lên trên đầu hai người ở trong nhà tổ nhà họ Trương không à? Chuyện này đúng là nực cười!

Giấc mơ quyền quý của nhà thằng năm chính là một trò cười. Hai người bọn họ biết rất rõ Vương Tử Văn là dạng người thế nào, chuyên lén chơi gái, bao nuôi không biết bao nhiêu người mẫu, ba ngày hai lượt lại đổi một người. Người như thế làm sao có thể thật sự cưới Trương Uyển Du về được?

Nói không chừng thậm chí anh ta đặt sính lễ xong, cuối cùng chơi chán Trương Uyển Du lại đá văng ra ngoài, thậm chí còn đòi lại cả sính lễ. Dù sao nhà họ Vương có tiền có thế, muốn chơi nhà bọn họ thế nào chẳng được.

“Anh cả, anh mau đọc cho cậu ta nghe đi!” Lư Ngọc Trân mỉm cười nói, đã sớm nóng lòng muốn dọn sạch trong nhà để tiện đón tiếp người của cậu chủ nhà họ Vương, thậm chí ước gì ngày mai sẽ gả con gái vào nhà họ Vương!

Bà ta và Trương Minh Viễn giấu con gái, tự ý thương lượng chuyện này với anh cả và chị hai.

Cho dù Lâm Tinh Vũ không đồng ý cũng vô dụng thôi, bọn họ sẽ cưỡng chế theo thủ tục pháp luật. Ở trên phương diện đạo đức, hai người bọn họ tuyệt đối sẽ chiếm ưu thế, tùy tiện tìm một vết nhơ cho Lâm Tinh Vũ rồi tuyên truyền ra ngoài, dù sao cũng chẳng có ai tin kẻ nổi tiếng vô dụng như cậu ta.

Vừa nghĩ tới mình sẽ lập tức vào ở trong biệt thự, ngồi trên xe thể thao, Lư Ngọc Trân lại cười rạng rỡ.

“Khụ khụ.” Trương Di Hòa ho khan vài tiếng, nhìn Lâm Tinh Vũ với vẻ mặt vô cùng nghiêm túc: “Dựa theo đơn ly hôn, Lâm Tinh Vũ tới ở rể nhà họ Trương, cho nên cậu chỉ có thể ly hôn và rời đi với hai bàn tay trắng, không thể lấy thứ gì đi được! Nhà và xe đều không có phần của cậu!”

“Nhưng… nể tình năm đó ông cụ yêu cầu gả con bé cho cậu, chúng tôi xem như cho ông cụ một câu trả lời thỏa đáng. Tôi, bác ba và cô hai Uyển Du mỗi người bỏ ra chín mươi triệu làm phí sinh hoạt cho cậu.”

“Đúng vậy, cậu cứ cầm lấy tiền đi. Cho dù Lâm Tinh Vũ cậu lăng nhăng với phụ nữ bên ngoài phá hỏng nề nếp gia đình, nhưng nhà họ Trương chúng tôi vẫn cần chút thể diện. Dù sao cậu chỉ biết ăn bám, vừa ra khỏi nhà họ Trương không được mấy ngày lại chết đói ở đầu đường thì phải làm sao? Chúng tôi làm vậy cũng là tránh cho người bên ngoài bịa đặt đồn nhảm, nói xấu người nhà họ Trương.” Trương Lệ nói với giọng điệu khó chịu.

“Cậu đồng ý thì lập tức ký tên đi, tôi phái luật sư tới chứng kiến, lập tức lái xe đưa cậu đi tới ủy ban làm thủ tục. Cậu còn có thể nhận được chín chục triệu phí sinh hoạt đấy.” Trương Di Hòa trầm giọng nói: “Nếu cậu không đồng ý, vậy đừng mơ tới chín chục triệu phí sinh hoạt này nữa, chuẩn bị chờ bị kiện đi! Cậu nên suy nghĩ cho kỹ, dựa vào cậu có thể thắng kiện được sao?”

Lâm Tinh Vũ liếc nhìn mấy người Trương Di Hòa.

Sau đó, anh nhìn về phía Trương Uyển Du, nói với ánh mắt dịu dàng hơn: “Uyển Du, em đồng ý ly hôn sao?”

Vẻ mặt Trương Uyển Du vẫn luôn rất khó xử, khi nghe thấy Lâm Tinh Vũ nói vậy thì sắc mặt mới dễ coi hơn.

“Tôi không đồng ý.” Trương Uyển Du nghiêm mặt nói: “Chuyện của tôi không cần người khác tới quyết định thay tôi.”

Lâm Tinh Vũ khẽ gật đầu, ánh mắt cực kỳ nghiêm nghị và lạnh lùng, nhìn lướt qua người nhà họ Trương có mặt ở đó.

“Chuyện Uyển Du không đồng ý, không ai có thể ép cô ấy.” Lâm Tinh Vũ lãnh đạm nói: “Bất kể là ai, có thân phận gì, ông trời tới cũng vô dụng!”

“Ai dám ép Uyển Du, tôi sẽ gϊếŧ chết kẻ đó!”

“Cậu?”

Khi Lâm Tinh Vũ nói ra lời này, ba anh em Trương Di Hòa và ba mẹ Uyển Du cũng giật mình, bị ánh mắt lạnh như băng của anh trấn áp.

Nhưng mấy người bọn họ chỉ thoáng ngây người trong giây lát lại không nhịn được mà bật cười, đầy vẻ xem thường.

Nếu cậu chủ nhà họ Vương – Vương Tử Văn nói ra những lời này, bọn họ thật sự không dám nói lời nào.