Nữ Phụ Trà Xanh Muốn Cầm Kịch Bản Ngược Văn

Chương 7: Giương cung bạt kiếm

Mỹ nữ ngực lớn kia được Sở Tắc ra hiệu một cái, xinh đẹp đi tới trước mặt Sở Dịch, quả nhiên, so với cô ta, Tô Đồng ngồi ở bên cạnh Sở Dịch quả thực giống như một lá bắp cải khô quắt, ngược lại Chương Nhược Đồng cũng đứng ở một bên, lại càng tôn lên vẻ đẹp cao quý tự phụ.

Sở Tắc nhếch môi, nói với Sở Dịch: "Tặng quà sinh nhật cho anh."

Mọi người ở đây đều bất giác tự hiểu sai.

Đây là tặng cái gì? Tặng một người đẹp có bộ ngực siêu khủng? Cái này không phải là quá tế nhị đi.

Cái loại cảm giác em trai đem người phụ nữ của chính mình đưa cho anh trai làm quà tặng sinh nhật, rõ ràng là phi thường dâʍ đãиɠ, nhưng từ này lại ở trong miệng Sở Tắc nói ra, phối hợp với nụ cười tà tứ của hắn, cư nhiên làm cho người ta có cảm giác miệng đắng lưỡi khô.

Người đẹp kia đứng khom lưng, lộ ra thứ gì đó khác ở trong ngực.

Tất cả mọi người cũng đều thấy rõ, à thì ra là muốn tặng huy chương.

Có người hiểu rõ về mặt hàng này lập tức phổ cập khoa học cho mọi người đều biết, cái huy chương này cũng không đơn giản, là hàng phiên bản giới hạn, trên thị trường hiện nay cũng được coi là đồ vô giá, nếu có người mua ở trong thị trường chợ đen cũng là gần bảy con số trở lên.

Sở Dịch lúc trước vốn là mặt đen như mực lúc này tốt hơn một chút, lúc trước hắn cũng nghe nói qua, hôm nay có tổ chức một cuộc thi đấu xe hữu cơ ở Lư Loan, giải thưởng quán quân chính là cái này, nghe nói có không ít tay đua chuyên nghiệp đều đến tham gia.

Tuy rằng là song sinh, nhưng Sở Dịch cùng Sở Tắc cũng tuyệt đối không tính là huynh đệ thân mật gì, bọn họ trời sinh đã không quen nhìn đối phương, huống chi ở giữa còn có thêm một Chương Nhược Đồng.

Sở Dịch liếc mắt một cái, quả nhiên ánh mắt vốn thuộc về hắn mỉm cười nhìn chăm chú của Chương Nhược Đồng kia, đã bị chia đôi hơn nửa phân.

Sở Dịch trong lòng mất hứng, dứt khoát một bộ ngữ khí của người lớn tuổi hơn nói:

"Cám ơn, anh rất thích, nhưng sau này ít đua xe đi, không an toàn."

Sở Tắc nhướng mày: "Đi ngang qua nơi đó, tình cờ lấy được."

Răng của Sở Dịch đều đau, đi ngang qua? Tình cờ như vậy? Cậu thích giả vờ đúng không, liền cho cậu giả vờ đến chết đi.

Hai người còn muốn tiếp tục tranh đấu, Chương Nhược Đồng đã mở miệng trước:

"Tiểu Tắc cậu tính là tới rồi, vừa rồi Tiểu Dịch còn cùng Ngô quản gia quan tâm cậu đâu. Tiểu Dịch cũng vậy, huy chương này cũng không dễ dàng lấy được, Tiểu Tắc vậy mà nguyện ý tặng cho cậu, tôi đều hâm mộ chết các người nha, rõ ràng chính là trong lòng đều rất nhớ nhau, nhưng vừa gặp mặt liền thích ầm ĩ ~"

Nói xong còn lấy cái đĩa bên cạnh vẫn giữ ra: "Tiểu Tắc, cái bánh ngọt Basque này làm rất ngon đó, cậu chắc chắn sẽ thích, mau nếm thử đi."