Editor: Tử Diệp
“Thế nào, bệnh bà nội có nghiêm trọng không?” Ngải Vi vừa đi ra đại sảnh, Dương Quý vội vàng đi tới, mặt lo lắng!
Ngải Vi nhìn khuôn mặt Dương Quý sốt ruột, vốn định trêu cợt hắn nhưng thật không đành lòng, đành phải nói thật: “Dương lão phu nhânn bệnh có thể nói nghiêm trọng cũng có thể nói không nghiêm trọng, tích tụ hoả khí khó thông thành tâm bệnh.”
“Là… Tâm bệnh? Vậy phải làm sao bây giờ?” Dương Quý có chút mờ mịt hỏi. Nãi nãi có khúc mắc? Hắn sao không biết? Xem ra hắn quá bất hiếu, cũng không biết chuyện này.
“Ngươi nói đi? Ngươi cảm thấy Dương lão phu nhân hy vọng ngươi làm gì?” Đôi mắt Ngải Vi nhìn Dương Quý chớp chớp, thần sắc xuất hiện ý cười.
“Đương nhiên là ta thành thân?” Dương Quý buột miệng thốt ra, ngẫm lại cảm thấy không thích hợp, nghi ngờ hỏi: “Ngươi nói bà nội bởi vì muốn ta thành thân mới thành như vậy?”
“Ân, thực bất hạnh nói cho ngươi, thật sự là như vậy, do bà khúc mắc, bà hy vọng ngươi nhanh thành thân nhưng lại lo ngươi khó xử, cho nên lại rối rắm lâu ngày liền thành bệnh, tuy không nghiêm trọng, nhưng kéo dài càng lâu sẽ biến thành triệu chứng.” Ngải Vi cố ý càng nói càng nghiêm trọng, nhìn mày Dương Quý càng ngày càng nhăn có điểm nhịn không được muốn cười, nhưng lại không dám cười, sợ lộ.
“Nhưng làm sao bây giờ? Chẳng lẽ thật sự tùy tiện cưới một nữ tử?” Dương Quý bất đắc dĩ khó xử nói. Không phải hắn không muốn thành thân, hắn chỉ muốn tìm nữ tử tình đầu ý hợp, mà hiện tại còn không tìm được, chẳng phải làm khó sao?
“Đương nhiên không phải, nhưng ngươi có thể từ phương thức khác, khiến Dương lão phu nhân bỏ khúc mắc?” Ngải Vi đề nghị nói.
“Có phương pháp, ngươi nói xem?” Ánh mắt Dương Quý sáng lên, thẳng tắp nhìn chằm chằm Ngải Vi.
“Ân, ngươi có thể làm bộ mở yến tiệc, mời cô nương chưa lấy chồng tham gia, như vậy khiến Dương lão phu nhân cao hứng một ít, có thể chứng minh ngươi có nỗ lực tìm kiếm. Nói không chừng Dương lão phu nhân cao hứng thì tốt rồi.” Ngải Vi đề nghị, trên mặt như tùy ý nói. Kỳ thật trong lòng rất muốn cười, ngẫm lại đến mở tiệc không biết đến tột cùng sẽ có trò vui gì?
“ Có được không? Nếu tìm không thấy, bà nội không phải càng không cao hứng?” Dương Quý có chút không tin.
“A, không thể nào? Dương lão phu nhân tuy nói muốn ngươi thành thân nhưng vẫn càng hy vọng ngươi hạnh phúc. Chỉ cần ngươi nghiêm túc đối đãi, tìm được ngươi tâm ý hay không vậy xem duyên phận nga?” Ngải Vi chớp chớp mắt.
“Này… Dục, ngươi thấy thế nào?” Dương Quý đột nhiên không biết nói như thế nào? Quay đầu hỏi người đang nhàn nhã uống trà - Nam Cung Dục?
“Vi Nhi đề nghị không tồi, có thể thử xem?” Nam Cung Dục nhìn thoáng qua Ngải Vi, sau đó mới mặt vô biểu tình nói một câu.
“Ngươi cũng nói như vậy? Vậy được rồi, liền thử xem?” Dương Quý có điểm không được tự nhiên nói, nghĩ nghĩ, lại đối Ngải Vi nói: “Ngươi xác định phương pháp này được không?”
“Ân, tuy rằng không phải thập toàn thập mỹ, nhưng tuyệt đối có trợ giúp dù sao không có hại, thử một chút thì đã sao?” Ngải Vi gật đầu, biểu tình vô cùng nghiêm túc. Tùy ý bổ sung câu: “Nói không chừng tin tức vừa ra, Dương lão phu nhân sẽ cao hứng?”
Cứ như vậy, bọn họ đề nghị tổ chức yến tiệc, Dương Quý liền đem tin tức này nói cho Dương lão phu nhân nghe, quả nhiên như Ngải Vi nói, Dương lão phu nhân nghe xong lập tức mặt mày hớn hở, cao hứng vô cùng. Dương Quý nhìn, cũng vui mừng không ít, không cần biết hắn đã trúng kế bọn họ.
Trên xe ngựa, Ngải Vi thật sự buồn cười, Dương phủ nghẹn không được, nhưng còn phải chịu đựng, sợ lộ. Mà vừa lên xe ngựa, liền cười ha ha, cười đến nỗi nước mắt đều chảy ra!
Nam Cung Dục nhìn bộ dáng Ngải Vi trong mắt tràn ngập bất đắc dĩ lại sủng nịch, cười mở miệng: “Vi Nhi chuyện gì vui mà cười, nói cho vi phu nghe một chút.”
Vì thế, Ngải Vi liền đem chuyện Dương lão phu nhân từ đầu tới cuối mà nói một lần, bao gồm Dương lão phu nhân nhận nàng làm cháu gái cùng với lừa Dương Quý.
“Nàng nói Dương lão phu nhân nhận ngươi làm cháu gái, Dương Quý chính là đại ca nàng?” Nam Cung Dục có điểm khó có thể tin, hắn biết Dương Quý lão phu nhân thích Ngải Vi nhưng không nghĩ tới, thích loại trình độ này cư nhiên cho Ngải Vi làm cháu gái. Ngẫm lại, bất quá như vậy cũng tốt có thể chặt đứt làm cháu dâu chỉ cần không cùng hắn đoạt Ngải Vi, tùy tiện thế nào đều được, huống chi Dương Quý là ca ca trên danh nghĩa về sau cũng nhiều một tầng bảo đảm.
“Ân, cho nên mới sẽ cùng Dương lão phu nhân tính kế Dương đại ca.” Ngải Vi không hề tâm kế, đắc ý cười cười.
“A, nha đầu này, tính kế Quý còn dào dạt đắc ý, nếu để cho hắn biết về sau tìm nàng gây phiền toái” Nam Cung Dục sủng nịch xoa đầu Ngải Vi, ôn nhu như nước nói!
“Không sợ, không phải còn có ngươi sao? Đến lúc đó dù hắn đã biết muốn tìm ta tính sổ, ngươi cũng sẽ ngồi yên không quan tâm. Ngươi chính là phu quân của ta.” Ngải Vi lắc lắc đầu nói, nghĩ đến lúc đó nếu Dương Quý muốn tính sổ, để Nam Cung Dục giải quyết. Tin tưởng hắn không dám đối với một Vương gia như thế, Ngải Vi ngẫm nghĩ căn bản không nghĩ nhiều như vậy.
“A, đương nhiên sẽ không ngồi yên mà nhìn, sao để nàng bị khi dễ.” Nam Cung Dục nghe Ngải Vi nói một câu “Ngươi là phu quân của ta” nói, làm cho vui mừng. Những lời này, cũng đủ chứng minh Ngải Vi đã xếp hắn vào cùng một chiến tuyến, bắt đầu ỷ lại, tín nhiệm hắn, huống chi hắn cũng chỉ nói nói Dương Quý không có khả năng đối nàng như thế. Chỉ không nghĩ tới sẽ được đến đáp án mình mong muốn.
"Được được, ta biết ngươi tốt nhất.” Ngải Vi vừa nghe Nam Cung Dục nói, không chút nghĩ ngợi mà hai tay leo lên cổ Nam Cung Dục, hôn một cái lên gương mặt hán cao hứng nói.
“Hừ, hiện tại mới biết?” Nam Cung Dục tuy hừ lạnh, nhưng trên mặt tà mị tươi cười lại chứng minh tâm tình sung sướиɠ.
Cứ như vậy, hai người ở trên ngựa cười huyên náo một chút không để ý tới bên ngoài, mà ngoài xe ngựa Vũ cùng Phong, hai người ăn ý nhìn nhau một chút, trong mắt cũng rõ ràng ý cười. Vương gia bất tri bất giác đã chịu ảnh hưởng từ Vương phi, thay đổi không ít!