Công Lược Tiểu Chó Săn

Chương 46: Cô đã chọn thì chỉ có đúng người thôi hơi H

“Thật sự không thể tiếp tục sao?” Chỉ trong nháy mắt, chút thẹn thùng còn sót lại của Nam Oánh dường như đã biến đi đâu mất sạch, “Vậy cậu… Phải làm thế nào bây giờ?”

Nam Oánh không có chút ý tốt nào mà đưa tay trượt dần xuống, rồi cuối cùng hạ tay, đè lên du͙© vọиɠ đang hưng phấn bừng bừng của thiếu niên trước mặt.

Mặt của anh đã đỏ lên trông thấy, ấp úng mà nói rằng: “Tí nữa sẽ ổn thôi mà, không sao đâu.”

“Nhưng mà mình đau lòng khi thấy cậu như vậy đó.” Nam Oánh hứng thú nói, thổi khí xuân vào bên tai anh, “Có qua có lại, hay là để mình giúp cậu nhé?”

Diệp Bắc Thù ỡm ờ, đồng ý với đề nghị tưởng như chỉ có ở trong mơ này. Tức khắc, Nam Oánh nhanh tay cởϊ qυầи và dây thắt lưng của anh, để lộ côn ŧᏂịŧ đang cương cứng khó chịu bên trong.

Để mà đánh giá khách quan thì, côn ŧᏂịŧ này rất xấu, chẳng có chút liên quan nào với khuôn mặt xinh đẹp của thiếu niên. Nhưng kích cỡ của côn ŧᏂịŧ thì đáng nói đến lắm, so với những côn ŧᏂịŧ cô thấy trong phim thì to lớn hơn nhiều.

Đúng rồi, thân thể.

Nam Oánh lần nữa cởi từng cúc áo sơ mi của chàng trai, lần đầu tiên thấy được trọn vẹn thân thể của đối phương. Làn da của Diệp Bắc Thù tương đối trắng sáng, lại còn rất nhẵn nhụi, đường cong cơ bắp nổi lên từng múi cơ, từ cơ bụng, đến thắt eo, rồi nhân ngư tuyến, tất cả đều có đủ.

Nam Oánh vui sướиɠ nghĩ thầm, cô đã chọn thì chỉ có đúng người thôi.

Chỉ nhìn thôi thì chưa đủ, vậy nên Nam Oánh vươn tay, sờ soạng thân thể của thiếu niên một phen.

Đúng là rất săn chắc, nhất định thể lực rất tốt. Có phải về sau bọn họ có thể làm nhiều tư thế sướиɠ hơn nữa hay không?

Mặt của chàng trai càng đỏ hơn, tiếng nói nhỏ xíu ngượng ngùng: “Cậu làm gì vậy?”

“Làm những chuyện nên làm thôi.”

Ấy vậy mà Diệp Bắc Thù lại nghĩ theo nghĩa khác. Anh trừng mắt nhìn, rồi như thỏa hiệp mà vùi đầu cọ cọ ở hõm vai cô gái: “Tùy cậu vậy.”

Nhưng khi Nam Oánh thật sự cầm lấy côn ŧᏂịŧ, thì Diệp Bắc Thù vẫn hơi run.

Nam Oánh nhớ lại hành động của nhân vật nữ trong các video mà mình xem qua, rồi vụng về vuốt ve côn ŧᏂịŧ, móng tay vô tình chọc đỉnh mã mắt, chọc đến mức khiến cho thiếu niên không ngừng thở hổn hển bên tai cô.

Nam Oánh có hơi nghi ngờ hỏi: “Như vậy thật sự thoải mái lắm sao?”

Thật ra chẳng hề thoải mái như cô nghĩ. Nam Oánh chẳng có chút kinh nghiệm, cũng chẳng có thiên phú chơi chim, nên cô chơi côn ŧᏂịŧ như đang tìm tòi khám phá món đồ chơi mới.

Nhưng khi nhìn thấy bàn tay mềm mại nhỏ nhắn vỗ về chơi đùa trên thân gậy, trong lòng Diệp Bắc Thù lại không ngăn được mà nổi lên từng đợt kɧoáı ©ảʍ.

Trong mắt anh, bàn tay mềm mại của thiếu nữ dưới thân có thể sánh ngang với loại thuốc kí©ɧ ɖụ© mạnh nhất thị trường.

Diệp Bắc Thù không nhịn được mà đưa tay bọc lấy bàn tay của Nam Oánh, điều khiển tay cô theo nhịp độ mà mình muốn, rồi cuối cùng dưới ánh mắt tò mò của Nam Oánh, anh cởi giáp đầu hàng, bắn ra từng đợt dịch trắng.