“Nếu cô và A Xuyên không thích hợp, vậy tại sao không để người thích hợp hơn cô ở bên cạnh anh ấy?” Đường Uyển nhíu mày hỏi, nhìn thẳng Ninh Nê.
Cô ta không hiểu tại sao Ninh Nê cứ hết lần này đến lần khác để bạn bè của mình nhắm vào cô ta.
Khó trách là bởi vì Lục Xuyên chọn cô ta sao?
Ninh Nê không hiểu tại sao trên đời này lại có những người thông minh như vậy.
Tô Dương cũng kinh hãi, cô đây là vì cái gì trở thành người thứ ba?
Tuy nhiên, Đường Uyển không cảm thấy những gì cô ta nói có gì là sai, Ninh Nê cảm thấy nếu cô tiếp tục nói với cô ta, cô sẽ bị lây bệnh, cô nghĩ nghĩ nói: "Vậy tôi chúc cô trở thành bà Lục sớm nhất có thể."
Không ngờ lời này vừa dứt, vành mắt Đường Uyển đột nhiên đỏ lên.
"...?"
Cô nhìn bóng lưng Đường Uyển tức giận rời đi, khó hiểu nhìn Tô Dương, "Cô ta sao vậy?"
Tô Dương vui vẻ cười nói: "Chắc cô ta cho rằng cậu đang giễu cợt cô ta."
Chưa kể Lục gia ngay từ đầu đã không thích Đường Uyển, hiện tại ba Lục mang theo đứa con riêng từ bên ngoài vào nhà, không biết Lục Xuyên có thể giữ được vị trí người thừa kế hay không, chớ nói chi đến việc kết hôn với Đường Uyển.
"..." Được lắm.
Nhưng Ninh Nê thực sự không có ý đó, sau khi ghé thăm thêm một vài cửa hàng quần áo nữ, cô bị Tô Dương kéo vào một cửa hàng đồ lót gợi cảm.
Nhìn dãy nội y gợi cảm, ánh mắt Ninh Nê xấu hổ né tránh, nhỏ giọng nói với Tô Dương: "Dương Dương, chúng ta tới đây làm gì?"
"Cuộc sống cũng cần có tình thú mà.” Khác với Ninh Nê đang không được tự nhiên, Tô Dương hài lòng chọn lựa chọn kiểu dáng này. Gần đây cô ấy có ân ái với một em trai, một cậu bé một thân khỏe mạnh, dươиɠ ѵậŧ của cậu ấy cứng như kim cương, một đêm đυ. cô ấy có thể khiến cô ấy cao trào mấy lần.
Cô nghĩ tới đây, thân thể gần như nhũn ra, tự nhiên không quên Ninh Nê, cô nói: "Nê Nê, để tớ giới thiệu cho cậu một người đàn ông đi, làm chuyện đó thật sự rất thoải mái."
Cô biết rất thoải mái.
Bằng không cô cũng sẽ không bị Văn Hoài mỗi ngày làm cho không xuống được giường!
"Vẫn là thôi đi.” Ninh Nê có chút xấu hổ, nhỏ giọng nói.
Cô không thể nói Dương Dương biết cô đã làm chuyện đó với một người từ lâu rồi, cô không thể chịu đựng được người đàn ông thứ hai.
Huống chi, nếu Văn Hoài mà biết được, anh nhất định sẽ cho đυ. chết cô QAQ.
“Được rồi, vậy cậu ở đây đợi tớ một lát, tớ đi thử xem.” Tô Dương giơ hai chiếc qυầи ɭóŧ gợi cảm lên, vừa ngọt ngào thì thầm với Ninh Nê, “Lần trước bị xé hỏng, cậu không biết đâu, sau khi tớ mặc vào bị cậu ấy nhìn thấy, đêm đó tớ bị làm mạnh đến nỗi không thể khép lại được..."
Ninh Nê chớp mắt, cái này... Mạnh như vậy sao?
Tô Dương bước vào phòng thay đồ, Ninh Nê đứng giữa đủ loại đồ lót, tất chân và quần áo gợi cảm, hàng mi đen khẽ run.
Dương Dương nói, đàn ông đều thích kiểu này...
Cô cắn môi, do dự một hồi lâu rồi yêu cầu người phục vụ bên cạnh gỡ xuống một bộ trang phục gợi cảm của cô gái thỏ.
Tô Dương chậm chạp, không biết phải làm gì trong phòng thay đồ, ngược lại là cho Ninh Nê đủ thời gian để trả tiền, nhân viên bán hàng thậm chí còn đưa cho cô một đôi tất dễ rách.
Nhìn thấy ánh mắt ý vị thâm trường của người bán hàng, Ninh Nê xấu hổ đến mức suýt nữa tìm một cái lỗ để chui vào.
...
Cùng lúc đó, trong phòng thay đồ.
Tô Dương vừa gửi bức ảnh khiêu gợi khoe ngực của mình, trong điện thoại lập tức hiện lên cuộc gọi video.
“Chị.” Trên màn hình là chàng trai mặc áo trùm đầu màu đen, rất trẻ trung, tóc đen nhánh, tăng thêm vài phần dịu dàng ngoan ngoãn.
Chỉ là ánh mắt nhìn chằm chằm Tô Dương không thể nào an phận, nói lời ra cũng rất rõ ràng, "Chị, để điện thoại xuống dưới, để cho em xem da^ʍ huyệt."
Tô Dương nhướng đôi lông mày xinh đẹp, "Nhìn nhưng không ăn được."
Quả táo Adam của cậu bé nhấp nhô rõ ràng, giọng nói của cậu trở nên hơi khàn, "Tối nay đi ăn đi, ăn hết dâʍ ŧᏂủy̠ của chị gái."
Trong lòng Tô Dương mềm nhũn, nhớ tới lần trước thiếu niên nằm ở giữa hai chân của cô liếʍ láp cô phun ra, toàn thân yếu ớt, lại không đành lòng để cậu rời đi, liền nắm lấy tóc đen của cậu, dùng sức nhấn mặt cậu hướng vào tiểu bức, cọ đến mức mặt mũi cậu tràn đầy dâʍ ŧᏂủy̠.
Thiếu niên nhìn ra Tô Dương động tình, hơi cong môi, "Chị không phải nói đi mua sắm với người chị em sao? Sao còn gửi ảnh cho em?"
“Nhớ em...” Cô dựa vào tường, trầm thấp thờ gấp.
"Là nhớ em hay là nhớ đại dươиɠ ѵậŧ đυ. da^ʍ huyệt?"
Tô Dương kiều mị nguýt cậu một cái, "Em biết rõ rồi còn cố hỏi."
Thiếu niên cười nói: "Lần sau ra ngoài, em phải nhét cái gì đó vào tao bức của chị mới được, nếu không dâʍ ŧᏂủy̠ sẽ chảy ra khắp nơi."
A.......
Tô Dương thực sự có ý nghĩ này, dù sao cô ấy có ham muốn tìиɧ ɖu͙© mạnh mẽ, thích được kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
"Chị thích nhét côn ŧᏂịŧ hay là trứng rung? Nếu không nhét trái cây thì sao, để lúc khát em có thể cởi váy trực tiếp uống."
Gần như là trong nháy mắt, trong đầu Tô Dương hiện lên một hình ảnh, đang đi dạo phố, nhét một quả nho nhỏ vào trong hoa huyệt, kinh tâm run sợ nó sẽ rơi xuống, huyệt thịt càng không ngừng bị bóp chặt, sau đó bị chàng trai kéo vào một góc bí mật, xốc váy lên, toàn bộ nho và dâʍ ŧᏂủy̠ đều được đút vào miệng cậu.
Chỉ nghĩ đến thôi, Tô Dương liền run lên.
Cô đem điện thoại dán vào tiểu huyệt, nhịn không được vặn vẹo, "Chị đút cho em... Đều đút cho em..."
"Chị, chảy nhiều dâʍ ŧᏂủy̠ nữa đi... ưʍ..."
"Chị không ngoan, ai cho chị tự mình sờ ngực..."