Giao Mộc

Chương 2: Chồng em sẽ khiến em thoải mái! (H)

Anh biết đêm nay Ninh Nê bị Lục Xuyên phản bội và cự tuyệt trong lễ đính hôn, vì vậy cô đến quán bar để uống say.

Khi Ninh Nê chọn trúng anh cho tình một đêm, những lời nói tùy tiện kia khiến cho anh nghĩ cô đã sớm cùng Lục Xuyên làm qua chuyện đó.

Dù sao, theo như anh biết, cô đã ở bên Lục Xuyên được bốn năm.

Văn Hoài có chút đau đầu, vì vậy anh ấn bàn tay nhỏ bé không ngừng đẩy anh ra, "Được rồi, đừng lộn xộn, vừa rồi ai bảo em không nói sớm."

Tiểu huyệt người phụ nữ non mềm, sướиɠ đến mức da đầu anh gần như tê dại, anh nắm lấy cặp mông nhỏ đang xoay loạn của cô, hung hăng kéo người cô về hướng của dươиɠ ѵậŧ, thậm chí còn tham lam đến mức anh muốn nhét tất cả tinh hoàn của mình vào trong đó.

Anh cũng trách cô! !

Vốn dĩ hôm nay là ngày cô và Lục Xuyên đính hôn, nhưng ai biết rằng trong tiệc đính hôn, Lục Xuyên lại trước mặt mọi người nói muốn từ hôn. Còn nói từ đầu đến cuối anh ta chưa bao giờ thích cô, ở bên cô hoàn toàn là vì không thể làm trái mệnh lệnh của gia đình.

Nhưng bây giờ, anh ta đã gặp được người phụ nữ mà anh ta thực sự yêu.

Sau đó, cô bị bỏ rơi tại phòng tiệc, nhận hết chế giễu... Chỉ vậy thôi.

Rốt cuộc thì Văn Hoài nhìn nho nhã dịu dàng cũng là một kẻ dối trá, vô cùng ác độc.

Ninh Nê cảm thấy thân thể giống như bị chém thành hai khúc, vô cùng đau đớn.

Cô ủy khuất khóc lên.

Đến cùng là ai nói làʍ t̠ìиɦ rất thoải mái! !

“Anh ra ngoài đi, tôi không muốn làm... ” Cô thật đáng thương, đêm nay cô đã chịu tổn thương rất lớn về cả tinh thần lẫn thể xác.

Ninh Nê khóc rất nhiều, cô thật mỏng manh yếu ớt, "Không được, tôi ghét anh... "

"Ghét tôi còn kẹp chặt như vậy sao? Dươиɠ ѵậŧ của tôi không thể động đậy trong âʍ ɦộ của em." Trong lòng Văn Hoài cảm thấy gợn sóng, thương hại hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, "Ngoan, lát nữa sẽ dễ chịu hơn, được chứ?"

Thật sao?

Ninh Nê rưng rưng nước mắt ngước lên nhìn.

Bộ dáng nhu thuận dễ bị lừa suýt chút nữa khiến Văn Hoài bật cười, dễ dụ như vậy, khó trách có thể để cho Lục Xuyên lừa cô lâu như vậy.

Anh cũng không phải là người tốt đẹp gì.

Anh cũng muốn khi dễ cô, muốn hung hăng đè cô thật mạnh xuống giường, đυ. cô cho đến khi cô khóc lóc van xin, trong miệng huyệt phun nước.

Văn Hoài giữ lại một chút lý trí, nụ hôn tinh tế dịu dàng rơi xuống xương quai xanh xinh đẹp tinh tế của người phụ nữ, còn có bộ ngực trắng nõn non nớt mềm mại, nhẹ nhàng liếʍ láp.

Cảm nhận được thân thể mềm mại của Ninh Nê dần dần mềm nhũn cùng rêи ɾỉ, anh cười nhẹ nói: “Em có sướиɠ không?”

Ninh Nê mới không để ý đến anh, sau khi khóc xong, giọng nói vẫn còn rất quyến rũ, “Anh động đi…”

“Những gì tôi vừa dạy em lại quên rồi sao?"

Sau khi cơn đau xé rách qua đi chính là cảm giác trống rỗng tột độ, cảm giác trước nay chưa từng có khiến Ninh Nê khổ sở uốn éo, cầu xin tha thứ: "Xin anh mà, đút dươиɠ ѵậŧ to của anh vào trong âʍ ɦộ của tôi đi, ô ô..."

Dươиɠ ѵậŧ trong âʍ ɦộ gần như sưng lên một vòng ngay lập tức, Ninh Nê bị kéo căng đến mức rêи ɾỉ, lông mày của Văn Hoài đã nhuộm đỏ, một cái tát rõ ràng rơi xuống bộ ngực đang lắc lư của cô, "Lẳиɠ ɭơ !"

"Ô ô..... Tôi không phải!" Ninh đại tiểu thư không muốn thừa nhận.

Ở Giang Thành, ai nhắc đến cô cũng đều dùng những mỹ từ khen ngợi đẹp đẽ nhất để miêu tả cô.

Những từ thô tục và thấp kém như "đĩ và gái điếm" hoàn toàn không liên quan gì đến cô.

Mà Văn Hoài lại không đồng ý với cô, nhìn người phụ nữ toàn thân run rẩy, anh ôm cô treo lên người mình, dùng sức dập vào háng cô, khiến cô gái nhỏ không nhịn được rêи ɾỉ, ép cô cúi đầu làm nhục cô, "Nếu không phải lẳиɠ ɭơ thì là cái gì? Cúi đầu nhìn xuống chỗ nước hoa huyệt em ép ra đi, nó có thể khiến người ta chết chìm a, Lục Xuyên có biết em nhiều nước như vậy không? Hửm?"

Ninh Nê ghét anh nhắc đến Lục Xuyên, bởi vì điều này là đang sỉ nhục cô bị một tên đàn ông vứt bỏ.

Văn Hoài thấy rõ vẻ kháng cự trên mặt cô, thấp giọng cười, cũng là, nếu Lục Xuyên biết, chỉ sợ sẽ không đến lượt anh.

“Ôm chặt tôi, tiểu tao hoá.” Anh vỗ vỗ cái mông mềm mại của cô, “Hôm nay chồng em sẽ khiến em thoải mái đến phun nước ra ngoài.”

Mới không phải là chồng cô đâu.

Ninh Nê trong lòng vặn lại, nhưng thân thể lại nhũn ra như quả cầu.

Nhưng phun nước ra ngoài là có ý gì?

Cô bối rối chớp mắt, còn chưa kịp hỏi, giây tiếp theo — vòng eo và bụng mềm mại đột nhiên bị ấn xuống, dính chặt lấy anh, trong nháy mắt núʍ ѵú bị mυ'ŧ vào, dươиɠ ѵậŧ giữa háng của người đàn ông đột nhiên hối hả làm. đứng lên, mỗi lần chạm đáy đều rơi vào miệng tử ©υиɠ mỏng manh.

Ninh Nê bị kɧoáı ©ảʍ mưa to gió lớn muốn bức điên, bị ép ôm chặt lấy Văn Hoài, mềm yếu không chịu nổi cầu xin anh, "Ô ô ô ..... A!"

"Quá nhanh, không được.........."

Cô sắp bị Văn Hoài đυ. chết, "Đâm nhẹ chút, xin anh, ô ô ô ......"

Hai chân cô bị va chạm mạnh đến mức gần như không thể ôm lấy eo anh, cô phảng phất giống không thể giữ tư thế được nữa sau khi bị anh cưỡиɠ ɠiαи.