Phong Cảnh Dưới Váy (Thập Niên NP)

Chương 17: Bị cha dượng đè lên cây làm (H)

Không khí trên núi vô cùng trong lành, đâu đó còn thoang thoảng mùi hoa cỏ thơm.

Cảm giác tinh thần sảng khoái làm tâm trạng cô thoải mái hơn hẳn.

Lúc ra ngoài đã khá muộn, cô đi bộ mãi cũng mệt nên chuẩn bị xuống núi về nhà. Tuy nhiên, lúc cô xoay người thì đột nhiên bị ai đó đè lên thân cây.

Khương Linh hoảng hốt muốn hét lên cầu cứu nhưng người nọ đã che miệng Khương Linh, bấy giờ cô mới thấy rõ người đang đè mình là Khương Đại Sơn. Cô thở phào nhẹ nhõm, không còn thấy thảng thốt nữa.

Thấy Khương Đại Sơn không có ý định buông mình ra, Khương Linh nháy đôi mắt hạnh quyến rũ. Sự trong sáng pha lẫn dâʍ đãиɠ đã ăn sâu vào trong xương máu của cô đã bắt trọn trái tim của Khương Đại Sơn, côn ŧᏂịŧ sáng nay dù Trương Thúy Phân có cố gắng cách mấy cũng không thể làm nó ngóc đầu đã cương lên, to đùng.

Cô ló chiếc lưỡi màu hồng nhạt linh hoạt ra trêu ghẹo lòng bàn tay của Khương Đại Sơn, vết chai vàng đượm, hơi thô ráp ma sát đầu lưỡi mềm mại. Khương Đại Sơn nhắm rồi lại mở mắt, lặp đi lặp lại ba bốn lần như thế mới thì thầm vào tai Khương Linh bằng chất giọng khàn khàn đã nhuốm lửa dục.

"Con gái dâʍ đãиɠ của cha, tiểu huyệt ngứa rồi à?"

Khương Linh không trả lời, tiếp tục liếʍ vết chai trên tay Khương Đại Sơn bằng chiếc lưỡi mềm mại của mình. Cô cởi giày cao gót ra, nâng một chân thon dài, trắng nõn lên khoác vào vòng hông cường tráng của Khương Đại Sơn, nhẹ nhàng co chân lại để kéo hắn gần mình hơn.

Côn ŧᏂịŧ của Khương Đại Sơn giật nảy lên vài cái, chất dịch chảy ra từ lỗ niệu đạo làm ướt váy của Khương Linh.

Dâʍ ŧᏂủy̠ trong tiểu huyệt tuôn ồ ạt ra ngoài một cách mất kiểm soát, hàm răng trắng như ngọc giữa đôi môi đỏ thắm của cô khẽ cắn lòng bàn tay của Khương Đại Sơn.

Cảm giác tê tê, ngưa ngứa từ đầu ngón tay truyền tới côn ŧᏂịŧ của hắn.

Nếu cứ tiếp tục để đứa tao hóa nhỏ Khương Linh này kɧıêυ ҡɧí©ɧ như thế thì côn ŧᏂịŧ sẽ có nguy cơ bắn ra luôn chứ không cần thao da^ʍ huyệt của cô mất, Khương Đại Sơn đành vội vàng lấy tay đang bịt miệng cô ra.

Hiện ra trước mắt hắn là gương mặt ửng đỏ, mắt ngọc mày ngài. Khương Linh vòng đôi tay mảnh mai, thon dài và trắng muốt qua cổ Khương Đại Sơn, sau đó hà hơi vào tai hắn.

"Cha ơi, da^ʍ huyệt của con thèm quá..."

"Con gái dâʍ đãиɠ của cha, thèm gì nào?"

Khương Linh biết Khương Đại Sơn muốn nghe những lời tục tĩu và phóng đãng, mỗi lần cô chiều theo ý của Khương Đại Sơn là y như rằng thứ đó của hắn sẽ thô to hơn hẳn bình thường.

Khương Đại Sơn đút ngón tay vào tiểu huyệt của cô một cách dễ dàng, dù ngón tay sần sùi của hắn bị da^ʍ huyệt bao bọc lấy thật chặt nhưng hắn vẫn đâm mạnh vào trong, sau đó rút ra một cách dứt khoát, làm cho dâʍ ŧᏂủy̠ vương vãi ra, thấm đầy ruộng đất dưới chân.

"Thèm cái này à?"

"Ưm, không, muốn, ưm a, muốn côn ŧᏂịŧ lớn của cha thao con cơ."

Khương Đại Sơn dùng tay kia nắm chặt cặp mông vểnh của Khương Linh: "Con gái ngoan, cha đã dạy con sao? Côn ŧᏂịŧ tên gì? Trả lời đúng thì cha sẽ cho con ăn ngay, để da^ʍ huyệt của con được giải tỏa."

Khương Linh khép hờ mắt, vẻ mặt trông vừa khó chịu vừa tận hưởng. Cô tự mình cởi dây gài quần của Khương Đại Sơn rồi nhẹ nhàng vuốt ve côn ŧᏂịŧ từ trên xuống dưới rồi ngược lại.

"Cha ơi, tiểu huyệt của con muốn được côn ŧᏂịŧ của cha thao lắm rồi."

May mà hai người ở nơi khá hẻo lánh, bình thường người ta chẳng tới đây làm gì, nếu muốn chơi ngoài trời thì không cần lo sẽ bị người khác nghe thấy.

Côn ŧᏂịŧ của Khương Đại Sơn đã bức bối lắm rồi, nhất là từ sau khi ăn viên thuốc kia thì càng đáng sợ hơn nữa. Hắn đỡ côn ŧᏂịŧ của mình, nâng chiếc đùi đẹp đẽ, thon gọn của Khương Linh lên rồi đâm vào lối đi ướŧ áŧ kia.

Vào giây phút cả hai giao hòa, Khương Linh sung sướиɠ la lên thất thanh, thế nhưng sau khi tiến vào, Khương Đại Sơn chỉ nhấp mông một cái.

Cô khó chịu uốn éo người: "Động đi cha, côn ŧᏂịŧ động đi mà."

"Con gái dâʍ đãиɠ của cha, thứ vừa vào của cha tên gì? Hồi nãy con gái trả lời chưa đúng, suy nghĩ kĩ lại rồi trả lời nhé."

"A, là, là dươиɠ ѵậŧ, dươиɠ ѵậŧ của cha."

Khi nghe thấy hai từ dươиɠ ѵậŧ, lỗ niệu đạo trên đầu côn ŧᏂịŧ của Khương Đại Sơn không kìm được giật lên, liên tục rút cắm trong tiểu huyệt mềm mại của con gái riêng của vợ.

"Mẹ nó! Đứa tao hóa như con sinh ra là để bị thao phỏng! Cha đã thao con bao nhiêu năm nay rồi mà vẫn chặt như vậy, giỏi hơn thứ lỏng lẻo của mẹ con thời trẻ nhiều!"