“A, ba ba tốt đừng liếʍ, thao vào đi, huyệt da^ʍ của con gái muốn côn ŧᏂịŧ lớn của ba ba.”
Côn ŧᏂịŧ cứng rắn của Khương Đại Sơn kiên quyết để tại cửa huyệt của Khương Linh, lại nhẫn nhịn không cắm vào, một tay hắn đỡ vòng eo mảnh khảnh của con gái, một cái tay khác nâng lên đặt tại chân ngọc đang đặt trên bồn tắm.
Da trắng nõn hồng hào, sơn móng tay màu đỏ kí©ɧ ŧɧí©ɧ điên cuồng ánh mắt của Khương Đại Sơn, côn ŧᏂịŧ của hắn không ngừng ma sát, thè lưỡi liếʍ từng ngón chân có sơn.
Cả năm ngón chân đều nằm gọn trong miệng, chiếc lưỡi linh hoạt không ngừng mυ'ŧ và gặm.
Tay Khương Linh chịu không được mà nhéo nhũ mềm trước ngực, híp hờ mắt, trong miệng không ngừng kêu vang âm thanh nhộn nhạo, trên mặt toàn vẻ say mê hưởng thụ, cảm giác hư không khó nhịn.
“Thật thoải mái, cha liếʍ con gái quá thoải mái, cắm, cắm vào.”
Con gái cuối cùng cũng không chịu được sự trêu chọc của cha dượng, do cha dượng không nhúc nhích nên cô tự nhích người, đứng thẳng dậy, mở toang lỗ mật ra rồi nghênh đón côn ŧᏂịŧ vào trong cái tiểu huyệt đang khít rịt.
Ôm lấy eo cha dượng, nhấp người về phía trước, đỡ côn ŧᏂịŧ rồi cắm vào.
“Con gái da^ʍ muốn côn ŧᏂịŧ của cha đến vậy sao? Nhìn dáng vẻ dâʍ đãиɠ đó của con, đều biết tự mình đút côn ŧᏂịŧ vào trong?”
“Cha thật xấu, con gái đã khó chịu đến vậy rồi, cha động một cái đi.”
Khương Đại Sơn cũng không làm chút động tác nhỏ nào, tư thế lão hán đẩy xe kinh điển trực tiếp thao làm.
“Cha là người xấu, khiến con gái thật là khó chịu.”
Trứng trứng của Khương Đại Sơn đánh lên trên mông của Khương Linh, mỗi đâm một chút, Khương Linh càng muốn nhiều.
“A… thao chết con gái,.. ưm… trứng trứng của cha thao đến huyệt da^ʍ của con gái... mạnh quá, côn ŧᏂịŧ lớn của cha cứng quá.”
“Tiểu tao hóa, thao chết con cắm chết con.”
Khương Đại Sơn bị tiếng kêu dâʍ đãиɠ nói năng lộn xộn của con gái kí©ɧ ŧɧí©ɧ thao đỏ mắt, không màng đến điều gì, trong đầu óc chỉ có một ý nghĩ, thao cô! Thao con gái kế của hắn!
Liên tục điên cuồng cắm vào mấy trăm cái, Khương Linh cảm giác một dòng nước ấm trào ra, hai chân kẹp chặt lấy bên hông tinh tráng của cha dượng, dâʍ ŧᏂủy̠ nóng ấm đều tưới hết lên côn ŧᏂịŧ.
Tiểu huyệt không ngừng thắt chặt, hai chân như rút gân gắt gao ôm lấy mông cha dượng run rẩy.
“A, con tới, cha dùng côn ŧᏂịŧ lớn thao con gái cao trào, không được, con gái da^ʍ không được, phải bị cha thao sướиɠ chết mất.”
“Đồ dâʍ đãиɠ, xin cha đi, cha liền đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ cho con gái ngoan ăn.”
Khương Linh nhổm người dậy, liếʍ láp ngực của Khương Đại Sơn.
“Xin cha bắn vào trong huyệt da^ʍ đói khát của con gái đi, huyệt da^ʍ muốn bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ của cha rót vào, huyệt da^ʍ của con gái muốn ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của cha.”
Khương Đại Sơn tàn nhẫn đánh lên mông to mềm mại, dưới lời nói dâʍ đãиɠ của con gái không ngừng ùng ục ùng ục thao cắm.
“A, làm chết con, đều cho con gái ngoan ăn, sau này lại sinh đứa con trai cho cha, a, thật chặt, huyệt da^ʍ thả lỏng chút, con đồ dâʍ đãиɠ này muốn bấm gãy côn ŧᏂịŧ của ba ba sao?”
Cho dù đã ra một lần nhưng tiểu huyệt của Khương Linh vẫn nhạy cảm như cũ, trong lúc Khương Đại Sơn cắm rút, theo bản năng thắt chặt.
Chật hẹp hít thở không thông, khiến cho Khương Đại Sơn không làm được mấy chục cái đã phải bắn dâʍ ɖị©ɧ lên trên đường đi trong mật huyệt.
Khương Linh mệt mỏi dựa vào vách bồn tắm, nhắm mắt tận hưởng dư vị cảm giác thoải mái.
Cằm Khương Đại Sơn đặt lên vai con gái khẽ thở, đầu lưỡi lại liếʍ láp mồ hôi thơm do thao huyệt mà chảy ra của con gái.
Tuy rằng côn ŧᏂịŧ bắn xong đã mềm nhũn nhưng Khương Đại Sơn không có ý định rút ra, chờ lại đây ngược lại Khương Linh đĩnh người mình, kí©ɧ ŧɧí©ɧ côn ŧᏂịŧ lại lần nữa cứng lên.
“Dâʍ đãиɠ tham ăn, nhanh như vậy lại đói bụng?”