Đấu Phá Thương Khung Chi Vô Thượng Chi Cảnh

Chương 151

"Không được, chúng ta không nên mang theo người xa lạ! Vẫn là tự chúng ta đi cùng nhau thôi." Một nam tử trung niên lưng hùm vai gấu đứng một bên dẫn theo Huyết Phủ, ánh mắt dò xét Tiêu Viêm cùng Tiêu Kỳ lướt trên qua trên thân.

Sau đó quay đầu đối với thấp giọng nói với nữ tử có bóng hình xinh đẹp kia: "Tiểu thư, chúng ta hiện tại đến để gϊếŧ ma thú Ngũ tinh, mang người không rõ lai lịch vướng víu không tốt lắm đâu, quá nguy hiểm."

Nghe hắn nói vậy, vị nữ tử kia vẫn chưa lập tức tỏ thái độ, ánh mắt của nàng chăm chú nhìn chằm chằm vào Tiêu Viêm cùng Tiêu Kỳ, nửa ngày sau mới vừa hướng Tiêu Viêm.

"Tiểu huynh đệ xưng hô như thế nào? Người thuộc chi nhánh nào?" "Tiểu tử Nham Kiêu, bên cạnh vị cô nương này là Nhân tộc, là một vị bằng hữu, tên là Tiêu Kỳ. Xin hỏi cô nương xưng hô như thế nào?", hắn cũng không dám nói chính mình tên là Tiêu Viêm, hiện tại Ma tộc đang đuổi bắt chính mình, không nên nói ra thân phận thực sự, chỉ có thể đổi chủ đề, hỏi lại vị nữ tử xinh đẹp kia.

"Ta là Thanh Mộc Nhi, gọi ta là Mộc Nhi cũng được. Tiểu huynh đệ còn chưa nói là mình thuộc chi nhánh nào đây này." Vị nữ tử xinh đẹp không có bỏ qua cho Tiêu Viêm. "Ta..." Tiêu Viêm trả lời không được, hắn đối với Ma tộc hoàn toàn không hiểu rõ. "Làm sao? Sao lại không trả lời được? Ta nhìn ngươi không phải là đang lạc đường, mà là đến thám thính Huyết Ma bộ tộc ta" Thanh Mộc Nhi giọng nói nghiêm nghị.

Nháy mắt một cái, con mắt Tiêu Viêm trừng căng tròn, miệng hơi mở rộng như không khép lại được.

"Huyết Ma bộ tộc...!" Tiêu Viêm khϊếp sợ lầm bầm bốn chữ này, "Ngươi nói các ngươi là Huyết Ma bộ tộc?"

"Lời thừa, trừ Huyết Ma bộ tộc ta ra, ai có thể tại cái Ma Vụ Yêu sâm này tới lui tự nhiên như vậy được chứ." Thanh Mộc Nhi vẫn cảnh giác nhìn chằm chằm Tiêu Viêm.

"Thanh Mộc Nhi tiểu thư, chúng ta có thể nói chuyện một chút được không?" Tiêu Viêm lấy lại tinh thần, thích thú xông lên, thật sự là mục tiêu lần này không mất nhiều công sức . Thanh Mộc Nhi hồ nghi ngừng lại một chút, vẫn gật đầu. Thanh Mộc Nhi đi tới, tên trung niên lưng hùm vai gấu hiển nhiên có chút bận tâm, vừa muốn đi theo thì bị Thanh Mộc Nhi khoát tay ngăn cản.

Thanh Mộc Nhi cùng Tiêu Viêm đi đến riêng một chỗ, rời khỏi đám người một khoảng cách cũng không xa lắm.

#playerDailymotion {width: 520px; float: right; padding-left: 10px; margin-right: -10px;}

"Mộc Nhi tiểu thư, các ngươi thật sự là người của Huyết Ma bộ tộc sao? !" Tiêu Viêm nhỏ giọng, cẩn thận hỏi Thanh Mộc Nhi. Với khoảng cách gần như vậy Tiêu Viêm cũng đã nhìn thấy rõ diện mạo của Thanh Mộc Nhi hơn, một tuyệt sắc giai nhân như vậy ở trước mặt, khiến Tiêu Viêm nhịn không được hít một hơi, lặng lẽ nuốt nước miếng một cái. Thanh Mộc Nhi mí mắt vừa nhấc, gật đầu: "Đúng vậy, ta là người của Huyết Ma bộ tộc. Làm sao? Sợ hãi? Nhanh nói ngươi thuộc chi nhánh nào, nếu không nói, ta cũng không khách khí."

Tiêu Viêm vội vàng khoát tay: "Ta là thuộc vào chi nhánh nào không quan trọng, quan trọng là ta đến nơi này chính là vì muốn tìm các ngươi." "Tới tìm chúng ta? !" Thanh Mộc Nhi nghi vấn. "Đúng! Cho hỏi tộc trưởng của các ngươi ở đâu? Có thể dẫn ta đi gặp hắn được không, ta có chuyện quan trọng bẩm báo." Tiêu Viêm càng vội vàng.

"Có chuyện gì nói với ta cũng được, ta là muội muội của tộc trưởng" Thanh Mộc Nhi dùng ánh mắt hoài nghi nhìn Tiêu Viêm . Tiêu Viêm lại lắc đầu, nghiêm mặt: "Không được, việc này không phải là chuyện tầm thường, chỉ có thể nói với tộc trưởng của Huyết Ma bộ tộc!". Thanh Mộc Nhi nghe vậy không khỏi bĩu môi, nghĩ thầm chắc chắn là đang muốn lừa gạt.

"Ca ca ta há lại có thể để ngươi muốn gặp liền có thể gặp? Nói hay không, không nói ta coi sẽ không khách khí nữa đâu" Thanh Mộc Nhi tức giận.

Tiêu Viêm trầm tư, ngón tay vuốt ve chiếc cằm.

Thanh Mộc Nhi nhìn dáng vẻ do dự của Tiêu Viêm, nghĩ thầm: "Hừ, để xem ngươi còn có mánh khóe gì.”

"Ta vẫn là chỉ có thể nói với tộc trưởng thôi. Mời ngươi về nói lại với tộc trưởng ba chữ -- Thanh Huyền Thiên, ta tin tưởng sau khi tộc trưởng nghe xong ba chữ này, nhất định sẽ tự mình tìm đến ta." Tiêu Viêm nói xong, thần sắc kiên định nhìn Thanh Mộc Nhi.

"Ngươi... Hừ!"

Thanh Mộc Nhi giậm chân một cái, lạnh hừ một tiếng, nhấc tay muốn vung về hướng Tiêu Viêm.

Tiêu Viêm khoát tay : "Mộc Nhi tiểu thư, ngươi nhìn đi, chúng ta đây, thực lực rất thấp, lại không biết đường, không bằng tin tưởng ta trước, chờ ngươi sau khi để cho tộc trưởng biết đến ba chữ kia, nếu như hắn không tới gặp ta, lại sẽ để cho ngươi thoải mái chém gϊếŧ, như thế nào?"