Tạp Bố ngồi xổm trong không gian nhìn chủ nhân đang bị ý chí của nguyên chủ ảnh hưởng, không khỏi lên tiếng nhắc nhở: “Chủ nhân, mau lấy ra ý chí kiên định của mình đi! Ngẫm lại cảm giác được thịt mỹ nam dễ dàng a ~”
Tiếng nói âm mạnh như dòng nước trong suốt rót vào đầu óc hỗn độn, nháy mắt làm cô bừng tỉnh rồi tìm lại được ý thức, cư nhiên cô lại bị ý chí của nguyên chủ ảnh hưởng. Mồ hôi lạnh chảy xuống gương mặt, Đinh Nhu gian nan ngẩng đầu, bị động thừa nhận Đinh Thiếu Nguyên va chạm từ phía sau.
“Chị…em cắm chị thoải mái chứ? Ân…Tao bức thật chặt…Chị có biết mỗi buổi tối em đều nghĩ tới chị để tự an ủi không? Em đã sớm muốn cắm chị…” Từng tiếng thở dốc văng vẳng bên tai cô.
Giọng nói không chút che dấu tình yêu của mình đối với chị gái truyền tới, trong đầu cô tự giác phác họa ra hình ảnh thiếu niên ngây ngô ẩn trong bóng đêm, hai tay bắt lấy côn ŧᏂịŧ không ngừng loát, miệng hổn hển kêu tên cô.
Cảm giác phấn khởi sung sướиɠ mạc danh trỗi dậy, dâʍ ŧᏂủy̠ chảy róc rách như suối nước. Đinh Nhu theo bản năng nâng mông lên, híp mắt cẩn thận cảm thụ vui sướиɠ thiếu niên kia đem lại. Dươиɠ ѵậŧ thô dài nóng ẩm cọ qua lối vào mát lạnh, tự động hấp dẫn lẫn nhau, một lần lại một lần thâm nhập, sung sướиɠ khiến cô cầm lòng không đậu há mồm rêи ɾỉ…
“Thiếu Nguyên…A…Sướиɠ quá…Nhanh lên…” Chỉ kém một chút nữa, cô sẽ cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ đỉnh điểm.
Cuối cùng cũng có một ngày chàng thiếu niên si tình được đáp lại, vui sướиɠ sàn đầy lấp kín l*иg ngực. Đinh Thiếu Nguyên động thân, mạnh mẽ đưa đẩy về phía trước, cảm giác tê dại nơi mã mắt len lỏi khắp sống lưng. Cậu phủ phục ôm chặt lấy Đinh Nhu, cái mông đồng thời run lên, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng phụt thẳng vào tử ©υиɠ…
“...” Đinh Nhu ngốc lăng nhìn thứ vương vãi trên lớp gạch men sứ, hàng mi dài hạ xuống, nhìn đống tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng dâʍ ŧᏂủy̠ trắng đυ.c giữa hai chân. Đột nhiên, côn ŧᏂịŧ trong âʍ ɦộ chậm rãi ngạnh cứng, trái tim hoảng hốt rốt cuộc cũng nhẹ nhàng quay về vị trí cũ. Lần đầu tiên ra hơi nhanh có thể hiểu được.
Tốc độ bắn mau, mà tốc độ ngạnh cũng mau. Đinh Nhu âm thầm chửi thầm trong lòng.
Thằng nhãi này hoàn toàn là tên vô tâm vô phế. Cô chưa từng nghĩ sẽ có ngày lại bị ý chí nguyên chủ ảnh hưởng. Trước đó rõ ràng Đinh Nhu luôn kháng cự Đinh Thiếu Nguyên, giờ đột nhiên đón ý nói hùa, thiếu niên 17 tuổi chưa từng ăn chay, kích động tới xuất sớm cũng khó có thể tránh được.
Như vậy, kế tiếp nên đến lượt cô phản công. Nếu không dạy dỗ tốt thiếu niên tính tình bất thường này trở thành cừu non, cô cũng ngượng ngùng đối diện với Tạp Bố trong không gian.
“Em trai yêu dấu, bây giờ chúng ta đổi cách chơi chút nhé?” Đinh Nhu đi tới phía trước một bước, côn ŧᏂịŧ thô dài cứ thế tuột khỏi hạ thân nhưng đã bị cô trở tay bắt được.
Đinh Thiếu Nguyên ngẩn ra, đứng thẳng dậy.
Đinh Nhu nhân cơ hội xoay người, bàn tay mảnh khảnh nắm trọn đồ vật vào lòng, nhướng mày gợi một nụ cười tà tứ.
Dưới ánh mắt nhìn ngây ngô của Đinh Thiếu Nguyên, cô ngồi xổm xuống, môi đỏ mở ra ngậm lấy qυყ đầυ hồng phấn vào trong miệng. Nhận thấy được thứ đồ nửa mềm lập tức ngạnh cứng như sắt, Đinh Nhu câu môi phun ra nuốt vào côn ŧᏂịŧ: “Thiếu Nguyên, có thoải mái không?”
Giọng nói vừa hài hước vừa quyến rũ mang theo ý tứ kɧıêυ ҡɧí©ɧ phát ra từ giữa háng cậu, Đinh Thiếu Nguyên đột nhiên có hơi nóng mặt, ấp úng nói: “Thoải mái…”
“Hửm? Huyệt thoải mái hay miệng thoải mái?”
“Huyệt của chị cắn rất chặt…em, em thích…”
Cuộc đối thoại dâʍ đãиɠ này cứ thế tiếp tục trong phòng tắm, thiếu gia ngạo kiều từng bước luân hãm vào bẫy rập của Đinh Nhu.