Giải Mã Giấc Mơ Giới Giải Trí

Chương 178: Phiên ngoại: “… Nhanh… tỉnh lại…”

Phiên ngoại 1: “… Nhanh… tỉnh lại…”

Translator: Bạch Quả

Beta: Thuỷ Tiên

“Hôm nay Tô Bảo lại bị Tổng giám đốc Tô bỏ rơi rồi.”

“Tổng giám đốc Tô bây giờ đang xuân phong đắc ý [*]. Tôi nghe thư ký Trương nói anh ấy không thường đến văn phòng đâu.”

[*] 春風得意 /Chūn fēng dé yì/ (Xuân phong đắc ý) nghĩa là “tắm mình trong gió xuân dễ chịu”. Ban đầu, “xuân phong đắc ý” dùng để chỉ cảm giác đi thi mà đỗ đạt công danh, sự nghiệp phất lên. Về sau, cụm từ này được sử dụng với nghĩa rộng hơn, ngoài thành công trong sự nghiệp còn chỉ sự mỹ mãn trong tình ái, hôn nhân; nói chung, tất cả mọi lĩnh vực mà đạt được thành công thì vẫn có thể sử dụng “xuân phong đắc ý” để hình dung.

Một vài nữ nhân viên bàn tán xôn xao, cầm đồ ăn vặt cho mèo dụ dỗ Tô Bảo mập mạp, cười nói về những chuyện thú vị của công ty.

Bây giờ cả thế giới đều biết Tổng giám đốc Tô đang theo đuổi người đẹp, mỗi ngày Tổng giám đốc Tô đều show ân ái đến mức khiến người ta phải đỏ mặt, hận không thể để Weibo của mình xuất hiện thường xuyên trước mặt mọi người, một đám cẩu độc thân đều muốn nhấn nút bỏ theo dõi anh.

Theo như lời của người hâm mộ, nếu không phải vì Cơ Thập Nhất không thích Weibo, thì ai lại đi xem Weibo của một người đàn ông rơi vào lưới tình cơ chứ.

Nói thì nói vậy, nhưng mỗi ngày có không ít người lượn vào xem một chút.



Trong văn phòng trên lầu của công ty, Tổng giám đốc Tô trong miệng bọn họ vẫn còn đang chuyên tâm bày ra sức hấp dẫn của bản thân, sợ không có chỗ nào hấp dẫn người khác được.

Lâm Uyển Hoa và chú họ đã sớm bị kết án, những người liên quan lần lượt bị bỏ tù. Mà chuyện xảy ra năm đó, cuối cùng ông cụ Tô cũng nói ra hết. Biết Tô Minh Châu không muốn biết chi tiết, ông cũng không nói gì thêm.

Tô Minh Châu chỉ vui mừng là năm đó anh là đứa trẻ thụ tinh ống nghiệm, nếu không, kết quả ra sao, quả thật anh không tài nào tưởng tượng được.

Không lâu sau, cuối cùng thì mộ của mẹ anh cũng được anh dời đi. Anh chọn một nơi yên tĩnh và thoải mái, xây lên một ngôi mộ thật đẹp.

Chuyện này cứ thế mà kết thúc, Tô Minh Châu không muốn làm phiền mẹ mình.

Cơ Thập Nhất không quan tâm chuyện nhà họ Tô. Mấy tháng nay Tô Minh Châu vẫn sống trong căn hộ, quan hệ giữa hai người đã nửa công khai, người bên ngoài bắt đầu nói cô bao nuôi Tô Minh Châu…

Trước đây còn nói cô gả vào hào môn, mấy tháng nay thì biến thành như vậy.

“Lần này anh tìm em không phải là để em nhìn anh làm việc đó chứ?” Cơ Thập Nhất hoài nghi mà nhìn anh.

Mấy lần đều như vậy, kết quả của sự phản đối là cô đều bị thức ăn thu mua.

Sau đó, lần nào Tô Minh Châu cũng đăng lên Weibo, vì lý do này mà người hâm mộ còn bí mật gửi tin nhắn riêng tư trên Weibo cho cô, nói cô phải kháng cự lại sức hấp dẫn của mỹ thực.

“Trương Hựu Hân muốn mua bằng chứng đó, nhưng anh không đồng ý.” Tô Minh Châu đột nhiên nói: “Dù sao thì đợt phát sóng thứ hai của bộ phim truyền hình cũng đã kết thúc, cũng đến lúc trừng trị cho cô ta rồi.”

Trước đây, bởi vì vấn đề ăn theo của bộ phim truyền hình cho nên vẫn không gây phiền phức cho Trương Hựu Hân, nhưng bây giờ thì đã khác. Bộ phim đã bắt đầu chiếu đến lần thứ ba rồi, rating không còn là vấn đề nữa. Cho nên, tất nhiên phải bắt đầu tính sổ thôi.

Trước đến nay, Trương Hựu Hân gây hấn với không ít người, bây giờ bọn họ quăng ra phần dạo đầu, sẽ có một vài người nhảy vào đối phó với cô ta.

Anh bày ra dáng vẻ cầu khen ngợi, chờ đợi một nụ hôn từ người đẹp.

Chờ cả nửa ngày vẫn không thấy đâu, anh ghé sát đầu vào: “Đến hôn anh một cái đi, em không khen anh hả?”

Cơ Thập Nhất đẩy anh ra, nhìn anh rồi nói: “Em nhớ trước đây có người nói công ty không phải là nơi nói chuyện yêu đương mà.”

“Thật sao? Ai nói vậy?” Tô Minh Châu kinh ngạc, không chịu thừa nhận: “Phòng làm việc của anh chỉ để hẹn hò thôi.”

Đó là vì Liễu Uý muốn quyến rũ cô, sao anh có thể cho phép chuyện như vậy xảy ra được, tuyệt đối không được.

Thấy anh không biết xấu hổ như vậy, Cơ Thập Nhất lắc lắc đầu. Từ khi cô hôn anh ở quảng trường đến nay, anh như rơi vào vòng luẩn quẩn của nụ hôn. Mỗi ngày đều muốn làm một lần, đương nhiên, tỷ lệ thành công rất rất nhỏ.

Cô đổi chủ đề, nói: “Doanh thu phòng vé của “Mother and Daughter” có hoàn vốn được không?”

Nói đến chuyện chính, Tô Minh Châu trở nên nghiêm túc: “Đương nhiên, đây là một bộ phim điện ảnh kinh phí thấp, lại có giải thưởng. Cho dù không được hoàn vốn cũng không phải là vấn đề gì lớn, nhưng mà doanh thu phòng vé cao hơn ngoài mong đợi rất nhiều.”



Lúc hai người đang vui vẻ thì bên ngoài lại đang cãi vã.

Trước khi quay bộ phim “Mother and Daughter”, đã có rất nhiều cuộc tranh cãi về việc chọn lựa diễn viên. Từ khi bắt đầu quay cho đến khi kết thúc bộ phim, luôn có người nói tới nói lui, nói Cơ Thập Nhất không có kỹ năng diễn xuất.

Sau đó, sau khi bộ phim được công chiếu, mặc dù fans của Cơ Thập Nhất nhiều nhưng doanh thu phòng vé lại không bằng phim thương mại. Cho dù có hoàn vốn, cũng khiến cho đám anti-fan tìm được điểm yếu, bắt lấy điểm đen.

“Quả nhiên doanh thu phòng vé đã nói lên tất cả, không phải là flop sao, ha ha ha ha.”

“Còn tưởng rằng kỹ năng diễn xuất tốt đến mức nào. Vừa bước vào rạp chiếu phim đã thấy hình ảnh gượng gạo tràn màn hình, bảo sao chỉ biết đi thổi phồng.”

“Tôi khuyên cô nên ở nhà giải mã giấc mơ thôi, đừng bước vào giới giải trí nữa. Có chút kỹ năng diễn xuất này mà muốn làm nên chuyện?”

“Không bằng Du Du nhà tôi, kỹ năng diễn xuất tốt mà người lại đẹp nữa. Diễn xuất của cô thế này cũng gượng gạo quá đi thôi.”

“Muốn tiến quân vào mảng điện ảnh, sau đó thì xôi hỏng bỏng không, chỉ đóng một bộ phim thần tượng và một bộ phim trinh thám thì có thể có được kỹ năng diễn xuất gì chứ?”

“Trinh thám tình yêu” ban đầu dự định là web drama nhưng sau đó lại được công ty đầu tư thành phim truyền hình, cuối cùng, thế mà việc được phát sóng khiến đạo diễn Vương Hạo ngông nghênh trong một thời gian.

Lúc nhiều bộ phim thần tượng thống trị màn ảnh, bộ phim phá án tội phạm này đã thu hút không ít người thích xem. Hơn nữa, lượng khán giả cũng không nhỏ, đặc biệt là vai nữ chính của Cơ Thập Nhất, tính cách hoàn toàn khác biệt với các nhân vật nữ chính ngốc nghếch ngọt ngào, khiến cho mọi người xem đã ghiền đến nỗi chỉ muốn hét lên thật to.

Cuối cùng, bộ phim truyền hình này thu về rating không hề thấp, xứng đáng với sự đầu tư này.

Sau khi phát sóng tập cuối cùng, bộ phim lại được tung lên trên trang web phim, tỷ suất người xem cũng không thấp, khiến một vài người chờ xem bộ phim hạ nhiệt phải giật mình. Có người lợi dụng nhiệt độ này mà quay một số bộ phim truyền hình nhỏ.

Nhìn thấy tình hình này, đám anti-fan chỉ có thể chuyển hướng qua “Mother and Daughter”.

Nhưng, lúc bọn họ đang vui vẻ không biết mệt đi bôi đen người ta, thì nửa tháng sau, “Mother and Daughter” đã lặng lẽ âm thầm nhận được đề cử Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất của giải Kim Tượng.

Bởi vì đây là bộ phim có hai nữ chính, Cơ Thập Nhất đóng vai con gái và diễn viên lão làng Tô Tuyết đóng vai người mẹ, nên cả hai đều nhận được đề cử.

Tin tức vừa được công bố đã giáng một cú vả mặt đau đớn vào đám người nói kỹ năng diễn xuất của Cơ Thập Nhất không tốt, cũng khiến Weibo đang mịt mù chướng khí yên ổn lại.

Thật ra thì chuyện này đã được công ty Giải trí Hoàng Thiên chuẩn bị từ trước rồi. Bởi vì bọn họ đã biết được thông tin này sớm hơn những cư dân mạng đó, nếu có người bôi đen, chỉ cần chờ đến khi tin tức này được tung ra vả mặt, cách này sẽ làm người ta yêu thích Cơ Thập Nhất hơn.

Sự đối lập rõ ràng như vậy mới mang lại sức ảnh hưởng to lớn.

Thư mời cũng nhanh chóng được trao đến tay Cơ Thập Nhất. Ngũ Thanh đã sắp xếp mọi thứ, lễ phục sẽ mặc trong đêm hôm đó, trang sức mới nhất phù hợp với lễ phục, và điều quan trọng nhất, tất nhiên là stylist.

May mắn là những chuyện này không cần cô phải lo lắng nhiều, công ty đã chuẩn bị sẵn mọi thứ, do stylist nổi tiếng quốc tế đến chuẩn bị.

“Mặc dù giải thưởng Kim Tượng là giải thưởng ở trong nước, nhưng cũng xem như là giải thưởng đứng đầu. Tuy rằng có thể là qua loa có lệ một vài chỗ, nhưng cũng không hề tệ.” Ngũ Thanh khích lệ: “Nhất định phải chuẩn bị thật tốt.”

Cơ Thập Nhất đáp: “Vâng, vâng, vâng.”

Chẳng lẽ trong mắt chị Thanh, cô là kiểu người không chuẩn bị gì hay sao?

Ngũ Thanh vỗ vai cô: “Vẫn cần phải có ước mơ, lỡ may thành hiện thực thì sao?”

Nếu cô giành được giải thưởng Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, giá trị con người cô sẽ tăng lên nhanh chóng. Đến lúc đó, có lẽ không phải là đạo diễn chọn cô nữa mà là cô đến chọn đạo diễn.

Đối với một người mới ra mắt được hơn một năm mà nói, một giải thưởng nặng ký như vậy mới thực sự rất quý giá, tất cả đều dựa vào thực lực để nói chuyện. Bình thường, lúc này người mới vẫn còn đang vật lộn chật vật, nào có ai có cơ hội như vậy đâu.

Ngũ Thanh căn dặn: “Hôm đó, sau khi em trang điểm tạo hình xong thì gọi điện thoại cho chị. Lần này em đi cùng đạo diễn, và cả Tô Tuyết nữa. Ba người đi cùng nhau, đừng phạm sai lầm.”

Trước đây Tô Tuyết đã từng được đề cử ở rất nhiều giải thưởng, đã quen với việc đi thảm đỏ, sẽ không mắc sai lầm. Nhưng Cơ Thập Nhất thì khác. Đây là lần đầu tiên cô đi thảm đỏ như thế này. Nếu phạm sai lầm sẽ bị đưa vào lịch sử đen tối cả đời.

Sau khi cô ấy đi, Cơ Thập Nhất mới thở dài. Lần này chị Thanh thật sự lo lắng quá rồi, nói nhiều như vậy cơ mà.

Cô đăng nhập Weibo, kể từ khi chia sẻ Weibo của “Mother and Daughter” thì cô không đăng gì lên Weibo nữa. Các bình luận bên dưới đều là gào khóc.

Cơ Thập Nhất mím môi cười khúc khích, tự sướиɠ một bức ảnh rồi đăng lên, đính kèm một câu: “Sắp đi tham gia buổi lễ rồi, rất mong chờ.”

“Hu hu hu, tối nay em có thể nhìn Thập Nhất xinh đẹp rồi. Em còn nhớ như in chiếc váy cưới lần trước chị mặc. Lần này chị mặc gì vậy?”

“Thật mong chờ Thập Nhất đi thảm đỏ, nhất định là xinh đẹp đến nỗi đè bẹp mọi người, hy vọng Thập Nhất nhận được giải thưởng nào đó!”

“Tôi sắp về đến nhà rồi. Nhất định phải xem buổi phát sóng trực tiếp tối nay, ha ha ha. May mà hôm nay không tăng ca.”

“Lâu rồi không nhìn thấy Thập Nhất. Không ngờ lần này xuất hiện lại hoành tráng như vậy. Mong chờ thảm đỏ!”

“Cuối cùng cũng đăng Weibo. Ảnh tự sướиɠ đẹp quá. Cuối cùng tôi cũng không cần phải vào Weibo của Tổng giám đốc Tô để xem người rồi. Mỗi lần chụp ảnh đều chụp xấu quá trời. Nếu không phải Thập Nhất xinh đẹp sẵn, nào để anh ấy chụp như vậy.”



Vào buổi tối cuối tuần, lễ trao giải Kim Tượng bắt đầu.

Thảm đỏ sẽ không được truyền hình trực tiếp, nhưng xung quanh có rất nhiều phương tiện truyền thông và người hâm mộ bao vây xung quanh, vì vậy, đối với các diễn viên bọn họ mà nói, đây là một cơ hội hiếm có. Nếu xuất hiện thật nổi bật và xuất chúng trên thảm đỏ, vậy đầu đề các trang báo ngày hôm sau đều là của bọn họ.

Mỗi lần như vậy, để được xuất hiện trên trang đầu đề đều, các nữ minh tinh đều tranh nhau khoe sắc.

Từng chiếc xe ô tô đi vào, ánh đèn flash bên ngoài sáng như ban ngày, tiếng hò hét của người hâm mộ không ngừng vang lên.

Đúng lúc này, một chiếc ô tô tiến vào tầm mắt của bọn họ.

Là đoàn phim “Mother and Daughter”!

Hai mắt đám phóng viên sáng rực. Bọn họ đều nhắm vào chiếc xe này, chỉ đợi người xuống xe là bọn họ sẽ cố gắng hết sức để chụp ảnh, tranh thủ lấy được trang đầu đề đẹp nhất. Nếu có thể chụp được bức ảnh minh tinh hớ hênh thì càng tốt, thu hút người xem.

“Căng thẳng hả?” Tô Tuyết dịu dàng hỏi.

Cơ Thập Nhất lắc đầu: “Đến đây rồi thì em lại không thấy căng thẳng nữa.”

Đạo diễn đi từ phía sau vào: “Nào, chúng ta xuống xe thôi, hai người đẹp.”

Tô Tuyết và Cơ Thập Nhất đều bị ông chọc cười, bước xuống xe, khoác tay lên tay ông.

Các phóng viên đều nín thở nhìn theo bóng lưng của bọn họ. Chờ hai người quay lại thì đều há hốc mồm, động tác tay không ngừng lại một giây phút nào, hận không thể đem người khắc vào trong đó.

Tô Tuyết vẫn luôn đi theo con đường dịu dàng, nhưng đêm nay lại rất khác. Chị ấy mặc một chiếc váy đuôi cá hở lưng, tôn lên dáng người lồi lõm, trông cực kỳ gợi cảm.

Lần đầu tiên Cơ Thập Nhất chính thức xuất hiện trước công chúng, lễ phục không quá cầu kỳ, điều duy nhất khiến cô được chú ý là đuôi mắt được kẻ bằng bột vàng, càng khiến nốt ruồi lệ thêm phần quyến rũ.

Cơ Thập Nhất khác biệt khiến ai cũng phải sáng mắt lên, đặc biệt là chiếc váy tối màu tôn lên vóc dáng xinh đẹp của cô. Lúc cô xoay người lại, cô đã thu hút tất cả sự chú ý của mọi người, dường như cô sinh ra là dành cho thảm đỏ này vậy.

Ngày mai, ngày mai nhất định sẽ có tiêu đề! Trong lòng đám phóng viên thầm nói như thế.



Cơ Thập Nhất đi theo đạo diễn vào đại sảnh, bên trong lễ trao giải cực kỳ phô trương, một bàn tròn là một đoàn phim. “Mother and Daughter” được đề cử Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, vị trí đương nhiên không hề tệ.

Các đoàn phim đến trước đó cũng không lớn lắm, nhìn thấy bọn họ đến thì không khỏi thở dài. Nữ chính xinh đẹp lại có diễn xuất tốt như thế này thì phòng vé sao có thể tệ được cơ chứ, tiện tay bốc một người cũng có thể kêu gọi người hâm mộ đi xem phim rồi.

Sau khi mọi người đã vào chỗ ngồi, lễ trao giải chính thức bắt đầu.

Theo từng giải thưởng được công bố, những tràng pháo tay lần lượt vang lên. Cơ Thập Nhất cũng vỗ tay theo, thỉnh thoảng nghe những cuộc thảo luận xung quanh về những điểm xuất sắc của những bộ phim này.

Đồng thời, cư dân mạng trên Weibo cũng vừa xem vừa bình luận về buổi lễ.

“Bài phát biểu nhận giải “Hồi ức” nghe rất quen, có phải trước đây đã từng có người nói?”

“Nhìn vào phần giới thiệu và đoạn clip ngắn có vẻ rất hay. Xem ra khi nào có thời gian tôi sẽ đến rạp chiếu phim xem thử. Đây hẳn là một bộ phim hay.”

“Mỗi lần ra rạp đều có rất ít phim thuộc thể loại này, thông thường, chúng đều được xếp chiếu vào khung giờ nửa đêm. Nếu không thật lòng yêu thích thì tôi sẽ không đi xem đâu. Vì vậy, có thể thấy nguyên nhân phòng vé không cao đến từ đâu.”

“Các bộ phim điện ảnh này đều là phim đầu tư nhỏ, đầu tư lớn sẽ không thu lại vốn được nhỉ? Có điều, tôi nhớ doanh thu phòng vé của “Mother and Daughter” cũng không tệ.”



Buổi lễ trao giải vẫn đang diễn ra, nhưng Cơ Thập Nhất bỗng cảm nhận được điều gì đó, cô hơi cúi đầu xuống.

Ngọc bội cổ xưa trên xương quai xanh của cô hơi nóng lên, sự thay đổi này khiến cô khó hiểu. Trước đây chưa từng xảy ra tình huống này, mà hiện giờ cô cũng không dùng linh lực, cho nên không thể nào đột nhiên xảy ra sự thay đổi như vậy được.

Bởi vì mặc chiếc váy này, miếng ngọc bội bị lộ ra bên ngoài, cho nên cô cảm nhận rõ ràng vô cùng.

Cơ Thập Nhất đang thất thần suy nghĩ thì nghe thấy một giọng nói đột nhiên cất lên: “… Tô Tuyết, Cơ Thập Nhất!”

Cô hoàn hồn, thấy mọi người đang vỗ tay, cô cũng vỗ tay theo. Kết quả là vừa mới vỗ tay thì mới nhớ ra mình là người nhận được giải thưởng, thầm thấy xấu hổ, đứng lên cùng với Tô Tuyết.

Máy quay lập tức tập trung vào cô, cũng quay được cảnh cô vừa mới vỗ tay. Khán giả đang xem trực tiếp không nhịn được mà phì cười, thật là dễ thương.

Cả hai cùng nhau bước lên sân khấu, đứng trước micro, tuổi tác cách biệt, mỗi người mang một vẻ đẹp riêng.

Người trao giải nhanh chóng trao hai chiếc cúp cho hai người, sau đó là phát biểu cảm tưởng khi nhận giải của bọn họ.

Trong các buổi lễ như thế này, bài phát biểu cảm tưởng nhận giải đã sớm chuẩn bị, Tô Tuyết là tiền bối, theo lý sẽ là bà ấy nói trước, sau đó mới đến phiên Cơ Thập Nhất, nhưng bà ấy không làm theo lẽ thường, chỉ nói một vài câu từ tận đáy lòng, thật lòng cảm ơn những người đã ủng hộ bà ấy.

Những người hâm mộ đã động viên cô, giống như người thân tin tưởng cô vậy.

Sau khi bọn họ bước xuống, mọi người xung quanh đều khe khẽ chúc mừng.

Trước đây, rất ít khi trao cùng một giải thưởng cho hai người, nhưng cũng không phải là không có. Phim hay thì sẽ có trường hợp như vậy. Lần này, chẳng qua là có hơi bất ngờ thôi, bởi vì sự cạnh tranh rất khốc liệt.

Sau khi trao giải thưởng quan trọng nhất, lễ trao giải cũng xem như kết thúc. MC bước ra, nói phát biểu tổng kết ngắn gọn, còn có cảm nghĩ của ban tổ chức.

Các diễn viên nối đuôi nhau ra về, Cơ Thập Nhất và Tô Tuyết sóng vai bên nhau, hai người mỉm cười chúc mừng đối phương.

Đối với bọn họ mà nói, đây là giải thưởng đầu tiên.

Trước đây Tô Tuyết chỉ được đề cử chứ chưa bao giờ được nhận giải. Mà với Cơ Thập Nhất, đây còn là lần đầu tiên đóng phim, chưa từng nghĩ mình sẽ giành được giải thưởng.

Hai người không bao giờ nghĩ bọn họ sẽ nhận được giải thưởng, nhưng cuối cùng, giải thưởng lại về tay bọn họ.

Ngũ Thanh đứng bên ngoài xe chờ, nhìn thấy cô bước ra thì cất lời: “Chúc mừng, quá tuyệt vời, l đúng là một đêm bất ngờ.”

“Chính em cũng không ngờ đến nữa mà.” Cơ Thập Nhất cầm chiếc cúp chui vào xe, nhìn Ngũ Thanh, sau đó xoa xoa khóe mắt, nhắm mắt rồi nghiêng người dựa vào ghế nghỉ ngơi.

Nhưng vào lúc này, cô đột nhiên nghe thấy một giọng nói lúc ẩn lúc hiện vang lên bên tai: “… Thập Nhất…”

Cơ Thập Nhất đột nhiên mở mắt ra, cô nhìn xung quanh, trên xe chỉ có tài xế và chị Thanh – người đại diện của cô. Mà chị Thanh đang lướt Weibo xem bình luận sau buổi lễ.

Đây là giọng nói của ai?

Tim Cơ Thập Nhất đập rất nhanh, nhưng không tìm ra được nơi phát ra âm thanh ấy, chỉ có thể để trong lòng, quyết định về nhà lại suy nghĩ tiếp.

Nhưng khi cô nhắm mắt, giọng nói kia lại vang lên: “… Nhanh… tỉnh lại…”

Giọng nói nghiêm nghị trầm thấp, quen thuộc đến mức khiến cô không kìm được mà rơi nước mắt. Cơ Thập Nhất mở mắt, cầm lấy ngọc bội, bên trên lóe lên ánh sáng yếu ớt, linh lực nhanh chóng chảy vào.

Là bố đang gọi cô.