Bữa sáng trải qua với sự im lặng.
Nhìn sắc mặt Quý Bác Nhiên không tốt, Thời Thủy cũng không dám quấy rầy anh, cho nên cuộc nói chuyện thường ngày giờ phút này cũng biến mất. Cậu ăn bữa sáng tinh xảo, nhân bánh của bánh sữa rất thơm mềm, nhưng không hiểu sao cậu lại mất đi niềm vui trước đó.
Nhưng cậu cũng không thể hỏi nhiều.
Mỗi một động tác của Quý Bác Nhiên đều cứng ngắc.
Anh vẫn chưa nghĩ ra nên đối mặt như thế nào, chỉ có thể dựa vào lý trí mà an ủi bản thân, nên đi kiểm tra ADN trước. Nếu người lúc đó Thời Thủy gặp phải đúng là anh, như vậy hắn nhất định sẽ gánh vác trách nhiệm này, thì anh nhất định sẽ gánh vác trách nhiệm này, không để Thời Thủy một mình chăm sóc đứa trẻ. Nếu như không phải, anh cũng sẽ coi bánh bao nhỏ như con gái của mình, thật lòng theo đuổi omega trước mặt.
Alpha rũ mắt xuống.
Sau khi ăn xong, đến thời gian điều trị.
Quý Bác Nhiên không còn lấy cớ để dải lụa ở phòng ngủ, mà nghiêm túc che mắt. Hai tay cũng đặt quy củ, không chạm vào omega một chút nào.
Thời Thủy căn bản không nghĩ nhiều.
Bánh bao nhỏ không ăn nhiều, cho nên cậu có thể cho Quý tiên sinh thêm một chút pheromone. Hạt nhũ màu hồng biến mất trong miệng alpha, anh bây giờ đã bắt đầu quen với chúng. Quý Bác Nhiên cảm thụ được luồng pheromone quen thuộc này, nhưng đầu óc lại đang tìm kiếm ký ức về quá khứ. Anh thật sự không biết đêm đó có phải mình đã gặp Thời Thủy hay không...
Nếu gặp.
Anh chắc chắn hoàn toàn mất kiểm soát.
Trước khi đến công ty, xe đẩy của bánh bao nhỏ để ơ ghế sau. Công việc này do nhân viên bảo vệ ở cửa làm, bánh bao nhỏ cũng thường do Thời Thủy ôm.
Hôm nay, Quý Bác Nhiên lại chủ động đưa tay giúp đỡ.
"Cô bé ngủ rất sâu." Em bé mềm mại toàn thân đều là hương sữa, da thịt cũng trắng nõn đáng yêu. Tóc của bánh bao nhỏ còn rất mỏng, chỉ dính vào da đầu chứ không dày như những đứa trẻ khác. Tóc bé được Thời Thủy buộc lại, mỗi bên có một búi tóc nhỏ dễ thương, trên đó có trang trí những quả anh đào bằng silicon.
"Đêm qua thức khuya, cho nên hôm nay tôi gọi thế nào cũng không tỉnh, chắc là ngủ rất ngon." Thời Thủy cười khẽ, "Anh nhìn nó nè, hai mắt cũng không mở.”
Bánh trôi đã quen thuộc với mùi của Quý Bác Nhiên, đương nhiên không mở mắt.
Quý Bác Nhiên cúi đầu nhìn đứa nhỏ trong ngực, một lúc lâu sau mới có phản ứng.
Lúc trước anh chưa từng nghĩ tới, cho nên anh cũng chưa từng liên hệ đứa nhỏ này với mình, mãi cho đến tối hôm qua anh xem qua những bức ảnh lúc nhỏ kia. Bánh bao nhỏ là một cô bé có chút mập mạp, thịt ở chân có thể biến thành một khúc củ sen. Nhưng khuôn mặt của cô bé không thể lừa dối—
Quý Bác Nhiên càng nhìn, càng cảm thấy trong khuôn mặt bánh bao nhỏ có bóng dáng lúc nhỏ của mình.
Lúc anh còn nhỏ, ở cái tuổi còn căn bản nhìn không ra diện mạo hiện tại, cơ hồ chính là bộ dáng này.
Tài xế đã chuẩn bị sẵn sàng, anh cũng không có lý do gì để ôm bánh bao nhỏ nữa, chỉ có thể trả đứa bé cho Thời Thủy. Thời Thủy nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của con gái, lại cười cúi đầu hôn bé một cái, trong mắt hoàn toàn là tình yêu thuần túy dành cho con gái mình. Bọn họ cùng nhau đến công ty, thêm một ngày nữa là có thể đến thời gian nghỉ ngơi...
Trong Quý trạch, người giúp việc mở cửa phòng của Thời Thủy, nhặt trong nôi mấy sợi tóc của bánh bao nhỏ.
Sợi tóc được cho vào nước muối sinh lý một cách cẩn thận, sau đó nhanh chóng đưa đến một trung tâm xét nghiệm di truyền gần nhất để xét nghiệm quan hệ cha con theo yêu cầu của Quý tiên sinh.
Bởi vì hôm nay là thứ sáu, Quý Bác Nhiên có cuộc họp, buổi sáng Thời Thủy không có việc gì phải làm, liền ở trong văn phòng học tập quy chế của Quý Thị. Bánh bao nhỏ cuối cùng cũng ngủ đủ giấc, tỉnh dậy ngáp một cái, chân nhỏ còn đạp vài cái. Thời Thủy cười ôm lấy cô bé, lắc bé trong vòng tay, nhéo cái mũi nhỏ của cô bé.
"Cuối cùng cũng biết dậy rồi sao? Có đói bụng không?”
Bánh bao nhỏ gian nan chớp mắt, khẽ "A" một tiếng.
Bé đói.
Ùng ục ùng ục.
Thời Thủy bật cười.
Sữa của cậu cho Quý tiên sinh, bây giờ còn lại không nhiều, vì vậy cậu đã pha cho con gái mình một ly sữa bột ấm. Bánh bao nhỏ tuy rằng có chút ủy khuất, nhưng bé vẫn ríu rít mυ'ŧ hết bình sữa, vừa mυ'ŧ vừa nhìn ba mình.
Quý Bác Nhiên đã chuẩn bị đầy đủ đồ đạc trong văn phòng cho Thời Thủy.
Thời Thủy ở chỗ này làm thức ăn bổ sung cho bánh bao nhỏ.
Trứng luộc đã chín, bên trong lòng đỏ trứng vàng nhạt vô cùng hấp dẫn. Nhưng em bé không thể ăn lòng đỏ trứng trực tiếp, vì vậy Thời Thủy đã pha với nước ấm, biến thành một hỗn hợp sệt của lòng đỏ trứng trước khi cho con gái ăn. Bánh bao nhỏ ăn rất nhiều, bởi vì chưa từng ăn gì khác, một quả trứng gà còn ăn rất ngon.
Thời Thủy cười cười, lại nhìn thời gian.
Đã gần trưa rồi.
Chắc lát nữa... Quý tiên sinh sẽ về.
Cậu không biết rằng, Quý Bác Nhiên đã lơ đãng từ đầu đến cuối cuộc họp sáng nay.
Anh là người nắm quyền của Quý thị, đương nhiên không cần chờ đợi ba đến bốn ngày như người bình thường để có được báo cáo xét nghiệm di truyền. Mẫu đến trung tâm xét nghiệm lúc 8 giờ sáng, thời gian đưa ra là ba giờ.
Chỉ cần mất ba tiếng là anh có thể nhận được câu trả lời.
Mỗi phút mỗi giây, alpha cảm thấy vô cùng dài.
Anh không nhớ rõ năm đó mình đã làm cái gì, chỉ hỏi thư ký lúc, hỏi thư ký cũng chỉ là nhận được tin tức được đưa đến bệnh viện, nhưng rốt cuộc anh đi bệnh viện từ đâu? Thạch Thủy là nhân viên phục vụ, nếu Thạch Thủy tình cờ làm việc trong sảnh tiệc ngày hôm đó, anh sẽ không thể nào không có ấn tượng với omega có pheromone phù hợp này.
Quá nhiều nghi ngờ đang chờ đợi báo cáo xét nghiệm.
Nếu đó là.. .. ..
Quý Bác Nhiên nhắm chặt hai mắt lại.
Máy liên lạc rung lên, alpha lại mở to mắt, trong nháy mắt thậm chí có chút thất thố. Cũng may anh ngồi ở phía trước cuộc họp, quay lưng về phía mọi người, mà những người quản lý đang báo cáo cũng chưa từng nhìn về phía ông chủ của mình.
"Tạm dừng một chút, tôi đọc tin nhắn." Anh nhỏ giọng nói, trong phòng họp không ai dám mở miệng, mà là đi tới gian phòng, lấy một ly nước đá.
Đó là tin nhắn từ trung tâm xét nghiệm gien.
Trái tim đập như trống, Quý Bác Nhiên uống một ngụm nước đá, mới mở nó ra.
Các báo cáo của loại trung tâm kiểm tra này đều ở định dạng, đầu tiên sẽ hiển thị thông tin cơ bản của hai mẫu, sau đó là một loạt thuật ngữ chuyên môn. Quý Bác Nhiên nghẹn họng, ánh mắt nhanh chóng nhìn xuống phía dưới——
"Tỷ lệ quan hệ cha con giữa hai mẫu là 99,9%".
Nhất thời, đầu óc trở nên trống rỗng.