Thức dậy trên một chiếc giường lớn thoải mái, mềm mại, bên ngoài là ánh nắng mặt trời tươi sáng ... Thời Thủy đều nhịn không được vươn vai.
Thật hạnh phúc.
Tối hôm qua câu và Bánh bao nhỏ cùng nhau xem phim hoạt hình, sau khi xem xong lại đi đánh răng rửa mặt, thay đồ ngủ sạch sẽ mới lên giường đi ngủ. Bánh bao nhỏ cũng ngoan, buổi tối có thể ngủ cả đêm, lúc này mơ mơ màng màng theo ba cùng tỉnh lại, sau khi tỉnh lại chuyện đầu tiên chính là muốn uống sữa.
Thời Thủy đương nhiên nguyện ý cho cô bé.
Đứa bé trực tiếp nằm sấp trên ngực ba, há miệng mυ'ŧ một bên ngực phồng lên, sau đó nuốt từng ngụm sữa ngọt ngào thuộc về cô bé. Cô bé ăn rất ngon, Thời Thủy cũng kiên nhẫn cho bé ăn, còn dịu dàng vuốt ve mái tóc mềm mại của con gái. Cho con bú là bản năng của cha mẹ, không có một chút xấu hổ và tục tĩu. Cậu chỉ hy vọng rằng con gái trong vòng tay của mình có thể lớn lên khỏe mạnh, sau đó giống như những đứa trẻ khác, đi học mẫu giáo đàng hoàng, học hát, học múa và sau đó quay lại múa cho cậu xem.
Bánh bai nhỏ hút sữa, bởi vì tích cả một đêm, một bên cũng đã làm cho bé bị ợ hơi. Cô bé chỉ bú đầṳ ѵú bên kia hai cái, nhưng không hút nhiều, bởi vì bụng tròn trịa, đã ăn không nổi. Thời Thủy cười khẽ đi sờ cái mũi nhỏ của bé, nhẹ giọng mắng một câu "Tham lam", sau đó mới ôm con gái ngồi dậy, cùng nhau vào phòng tắm.
Cậu dậy rất sớm, qua hơn nửa giờ mới nhận được thông báo của quản gia, dẫn cậu đi điều trị buổi sáng cho quý tổng.
Bánh bao nhỏ vẫn giao cho điều dưỡng viên chăm sóc, cậu cũng giống như vậy, trước tiên cùng Quý Bác Nhiên dùng cơm. Điểm tâm trên bàn rất phong phú, hai người ăn thậm chí còn ngại nhiều. Quý Bác Nhiên nhấp một ngụm cà phê, nhìn thoáng qua omega khí sắc không tồi trước mặt, lễ phép hỏi một câu tình huống nghỉ ngơi tối hôm qua.
Thời Thủy mang theo nụ cười dịu dàng, rất chân thành gật đầu: "Đặc biệt tốt, tôi rất thích nơi này. Được bao quanh bởi sự yên tĩnh và không khí trong lành. Bên ngoài có hoa viên, nói thật buổi sáng tôi còn ôm đứa nhỏ đi một vòng, bé rất thích những bông hoa kia..."
"Ừm, vậy là tốt rồi." Quý Bác Nhiên gật đầu, tư thái dùng cơm mang theo bản năng tao nhã cùng quý phái, "Có thể cắt một ít, những bông hoa kia vẫn còn, cậu có thể cắm ở trong bình hoa.”
"Không cần, vẫn là để cho hoa nở ở chỗ chúng nó vốn có đi, cắm vào trong bình hoa thì quá đáng tiếc." Thời Thủy cười cự tuyệt.
Quý Bác Nhiên tỏ vẻ đồng ý, còn cùng cậu trò chuyện về thói quen ăn cơm.
Hắn hiển nhiên hy vọng Thời Thủy mỗi ngày đều có thể cùng hắn dùng cơm, như vậy cũng để trị liệu không quá lúng túng. Thời Thủy ở điểm này đương nhiên không có tư cách cự tuyệt, hơn nữa alpha trước mặt cũng không làm cho cậu sinh ra một chút khó chịu. Cậu bỗng nhiên ý thức được người ở tầng lớp thượng lưu như Quý Bác Nhiên quả nhiên có phẩm chất không giống người bình thường bọn họ, có lẽ chính là cái gọi là phong thái quý tộc. Bởi vậy trong giai đoạn trị liệu hôm nay, cậu nhất thời thoải mái hơn nhiều so với ngày hôm qua, còn chủ động giải thích về tình huống bên trái không có sữa ——
"Con gái tôi bây giờ vẫn phải uống sữa, buổi sáng nó uống bên trái, cho nên hiện tại chỉ có bên phải..."
"Được." Quý Bác Nhiên gật đầu, "Hy vọng cô bé đừng tức giận vì sự xuất hiện của tôi.”
Thời Thủy nhịn không được bật cười.
Pheromone được hấp thụ, alpha dán miếng dán cách ly, vì vậy hầu hết hơi thở không lộ ra ngoài. Thời Thủy thật đúng là cho rằng Quý tiên sinh là một quý ông hoàn hảo, lúc trở lại phòng ngủ của mình còn nhịn không được cảm khái một chút. Nhưng Quý Bác Nhiên trên thực tế lại hưng phấn đã lâu, chẳng qua so với tối hôm qua nhấm nháp ít hơn một bên, thân thể đã bắt đầu bất mãn. Anh hít sâu, lại uống một tách cà phê lạnh lẽo, mới có thể làm cho lý trí trở lại, giữ bình tĩnh đi tới công ty.
An phải kiềm chế bản thân.
Đó là omega có một đứa trẻ.
Thời Thủy ở trong quý trạch, ôm bánh bao nhỏ lại đi ra ngoài một vòng.
Quý Bác Nhiên đưa cho cậu mức lương rất cao, gấp ba mươi lần các loại công việc ngắn ngủi trước đây của cậu, cơ hồ có thể so với một quản lý cấp cao như Quý thị. Với mức lương như vậy, cậu hoàn toàn có thể chuyên tâm chăm sóc bánh bao nhỏ, không lo lắng về sinh kế. Nhưng dù sao công việc này cũng không tính là công việc đứng đắn gì, nói không chừng sau này khoa học kỹ thuật phát triển, Quý Bác Nhiên cũng không cần tin tức tố của cậu nữa. Bởi vậy, Thời Thủy vẫn dự định tìm một công việc bán thời gian bình thường, cho dù thu nhập thấp một chút, cũng ít nhất có thể để cho mình duy trì tiếp xúc với xã hội.
Bánh bao nhỏ ngồi trong lòng ba, cầm một quả bóng vải nhỏ trong tay chơi, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn màn hình chiếu trước mặt ba.
Buổi sáng và buổi tối phải phụ trách điều trị cho quý tiên sinh, cho nên đi ra ngoài làm việc có vẻ không được thích hợp. Thời Thủy muốn tìm một công việc trên mạng, cho dù chỉ làm dịch vụ khách hàng cho thương gia cũng tốt. Cậu đọc không ít tin tức tuyển dụng, thử gửi mấy sơ yếu lý lịch, nhưng trong chốc lát vẫn chưa nhận được hồi âm.
Bên ngoài nhà nắng chói chang, gần trưa rồi.
Bánh bao nhỏ bắt đầu không thành thật, nắm quần áo của cậu chớp chớp đôi mắt tròn xoe.
"Ngoan, không được, baba phải chữa bệnh cho một chú..." Thời Thủy nở nụ cười, kéo bàn tay nhỏ bé kia từ vạt áo trước ngực mình ra, "Nào, bên này cũng có phòng bếp, ba ba pha sữa bột cho con được không? Chúng ta sẽ làm một cái gì đó ngon, bánh bao nhỏ có muốn ăn trứng không?”
Omega trẻ tuổi ôm con gái vào phòng bếp chuẩn bị thức ăn phụ, bánh bao nhỏ không thành thật, muốn xuống đi, thời thủy liền mang cho cô bé tất nhỏ, trải khăn lớn trên mặt đất, tùy ý để cho con gái hoạt động. Thức ăn phụ có vị thanh đạm, sẽ không thêm bất kỳ gia vị nào như đường, muối, bánh bao nhỏ chưa ăn gì khác nên ngoan ngoãn há miệng ăn hết. Cô bé còn nhỏ, ăn no sẽ đi ngủ, vì vậy không lâu sau đó đã ngủ gật trong vòng tay của Thời Thủy. Thời Thủy vừa vặn nhận được thông báo của quản gia, liền nhẹ nhàng đặt bé vào trong nôi, đắp một lớp chăn mỏng.
"Cô bé đang ngủ." Đối mặt với điều dưỡng viên tới giúp đỡ, Thời Thủy nhẹ giọng nói, "Hẳn là có thể ngủ ít nhất một giờ, cô cũng không cần nhìn mãi, vất vả rồi.”
"Không sao đâu, tôi không đi đâu đâu, tôi sẽ ở bên cạnh, vì sợ cô bé thức dậy mà không tìm thấy ai." Người bảo mẫu mỉm cười và có ấn tượng tốt về omega này, "cậu Thời, cậu cứ đi đi.”Thời Thủy gật đầu, còn quay đầu lại nhìn thoáng qua bánh bao nhỏ trong nôi, mới rời đi.
Từ Quý trạch đến tòa nhà chính của công ty Quý Thị cũng không xa, hơn mười phút đã tới văn phòng. Mặt bàn trong văn phòng đã trống trơn, không có một tài liệu nào, chỉ có bữa ăn giống như lúc ở Quý trạch.
"Tôi nghe quản gia nói, cậu đang tìm việc?" Quý Bác Nhiên khẽ ngửi mùi hoa lan như có như không trong không khí, pheromone trong máu lại không an phận.
Pheromone của anh đứng đầu trong bảng xếp hạng, ngoại hình vóc dáng tự nhiên có ưu thế. Vả lại quanh năm ngồi ở vị trí cao, khí chất của anh cũng đặc biệt có tính lừa gạt, Thời Thủy đương nhiên nhìn không ra bất kỳ dị thường nào.
Cậu mỉm cười, khuôn mặt đặc biệt dịu dàng, mặc dù không phải là đẹp xuất sắc, nhưng làm cho người ta có cảm thấy thoải mái: "Vâng, tôi cũng không thể nghỉ ngơi mỗi ngày, tôi muốn làm một cái gì đó. Chỉ là dù sao tôi cũng còn con nhỏ, có thể loại công việc phải ra ngoài cũng không thích hợp lắm.”
"Ừm, chăm sóc con nhỏ quả thật rất khó, tôi thấy những omega khác bình thường đều sẽ nghỉ hai năm."
"Vậy quả thật rất tốt." Thời Thủy gật gật đầu, cũng không giải thích những omega có thể nghỉ phép còn có alpha ủng hộ, mình chỉ là một ông bố đơn thân, "Nhưng tôi còn trẻ, dù sao cũng nên làm gì đó, tiện thể học thêm một ít kỹ năng.”
Quý Bác Nhiên tỏ vẻ tán thành.