Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 25: Bị Chế Giễu

Nhiệm vụ tông môn đã có.

Mặc dù bên ngoài Giang Hạo không có biểu hiện gì, nhưng trong lòng vô cùng quan tâm, cho nên thu thập bọt khí xong, việc đầu tiên là đi tới bên dưới ngọn núi Chấp Pháp.

Trong chốc lát.

Hắn đứng trước bảng thông báo, thấy được tên của mình.

Đoạn Tình nhai Giang Hạo: Thanh lý Ma Quật.

"Thanh lý Ma Quật? Nhiệm vụ thực hiện theo đội, những người khác là ai?"

Rất nhanh hắn thấy được bốn cái tên khác.

Thiên Hoan các Thanh Tuyết.

Thiên Hoan các Lâu Phong.

Lôi Hỏa phong Tân Ngọc Nguyệt.

Băng Nguyệt cốc Trịnh Thập Cửu."

Hai người của Thiên Hoan các, không biết bọn hắn có tu vi gì."

Nhìn tên, Giang Hạo bắt đầu suy tư.

Lôi Hỏa phong và Băng Nguyệt cốc hắn đều chưa từng tiếp xúc qua, chắc là sẽ không gây thù hằn.

Thế nhưng hai cái tên Thiên Hoan các làm cho hắn có áp lực rất lớn.

Cuối cùng hắn nhìn xuống thời gian, là cuối tháng sau.

Thời gian còn một tháng rưỡi nữa.

"Xem ra trước mắt chỉ có thể tấn thăng hậu kỳ, sau đó củng cố tu vi, tích lũy một tháng linh thạch, đi mua kiện pháp bảo có lực công kích mạnh.

Còn nửa tháng cuối luyện tập cho thuần thục.

Sau đó là pháp thuật…

Hồng Mông Tâm Kinh không thích hợp, nên đi hỏi sư phụ một chút.

"Mặc dù sư phụ không quá coi trọng mình, nhưng cũng sẽ hỗ trợ trong khả năng.

Lần này cùng nhóm đi Ma Quật với người Thiên Hoan các, chắc chắn bọn họ sẽ làm chút gì đó, sư phụ cũng hiểu rõ, vậy thì có khả năng sẽ giúp.

Ma Quật là một chỗ động thiên phúc địa, có không ít cường giả tông môn tu luyện ở bên trong.

Nghe nói Ma Quật trước kia là địa bàn của ma nhân, bây giờ ma nhân bị phong ấn ở nơi sâu nhất, dù cho có thể trốn ra cũng chỉ là tu vi Trúc Cơ.

Cường giả trong tông môn sẽ không để ý chút ruồi muỗi nhỏ này, cho nên mới cần đệ tử nội môn tiến vào thanh lý.

Thời gian thanh lý khoảng một đến ba tháng.

Tất cả phụ thuộc vào tiến độ.

#playerDailymotion {width: 520px; float: right; padding-left: 10px; margin-right: -10px;}

Sau khi ra ngoài sẽ căn cứ vào chiến tích để ban thưởng.

Quả thật cũng được coi như một nơi tốt để rèn luyện.

Nếu như không đắc tội với Thiên Hoan các, Giang Hạo sẽ rất vui lòng đi.

Bởi vì đánh gϊếŧ ma nhân không chỉ gia tăng kinh nghiệm thực chiến, còn có thể rơi xuống bọt khí.

Sau đó hắn quay người rời đi, định trước khi đi hỏi thăm một chút xem thực lực của những người này như thế nào.

Chuẩn bị sớm cũng tốt.

"Sư đệ, lại gặp mặt."

Lúc Giang Hạo rời đi, một vị thiếu nữ áo xanh nhảy đến trước mặt hắn.

"Mính Y sư tỷ." Giang Hạo khách khí nói.

Vị này là Thánh nữ dự khuyết của Thiên Thánh giáo, tu vi Kim đan sơ kỳ.

Cũng là nằm vùng.

Mức độ nguy hiểm cực kỳ cao.

May mắn, do lần trước đã thanh lý qua phản đồ một lần, những người này an phận không ít.

Hơn nữa, Thiên Hương Đạo Hoa xuất hiện, bọn hắn không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Thậm chí càng thêm lo lắng.

Ai cũng biết, đây là mồi câu cá.

Ngoại trừ nữ nhân kia, sẽ không có một ai dám cắn câu.

"Sư đệ thật khách khí, ta vừa mới thấy tên của ngươi, phải đi Ma Quật sao?" Mính Y tiên tử vừa cười vừa nói.

Dáng vẻ Mính Y sư tỷ luôn vui vẻ, nụ cười như ánh nắng ấm áp, thế nhưng Giang Hạo biết nàng tâm ngoan thủ lạt, tiếu lý tàng đao.

Nếu có thể không đắc tội, tốt nhất đừng đắc tội.

Kim đan sơ kỳ như một ngọn núi cao không thể vượt qua ép lên người hắn, hắn căn bản không phải là đối thủ.

"Vâng." Giang Hạo không nghĩ nhiều nữa, gật đầu nói:

"Cuối tháng sau đi Ma Quật chấp hành nhiệm vụ."

"Cái này cho ngươi, đúng lúc ta vừa lấy được, coi như cảm tạ sư đệ khoảng thời gian trước đã trợ giúp.

Nhân tiện, lần sau nếu có khó khăn ta sẽ tiếp tục tìm sư đệ, hi vọng sư đệ đừng cự tuyệt đó. Tạm biệt."

Nói xong, Mính Y tiên tử đặt một tờ giấy vào tay Giang Hạo, sau đó nhanh chân rời đi.

Không tiếp tục nói bất cứ lời nào nữa.

Nghi hoặc một lát, Giang Hạo mở tờ giấy ra, nhíu mày vui mừng.Nằm vùng đối xử với mình là thật lòng thì tốt.

Trên tờ giấy này viết thực lực và giới thiệu đại khái về bốn cái tên kia.

Thiên Hoan các Thanh Tuyết: Trúc Cơ hậu kỳ, sắp đột phá, chủ tu Thiên Hoan Thiên Tiên Đạo, thấy nàng càng lãnh diễm càng dễ dàng rơi vào mị hoặc.

Thiên Hoan các Lâu Phong: Trúc Cơ trung kỳ, sắp đột phá, chủ tu Thiên Hoan Đọa Tiên Đạo, có thể vô tình làm cho tâm thần người ta rơi vào hỗn loạn.

Lôi Hỏa phong Tân Ngọc Nguyệt: Trúc Cơ sơ kỳ, chủ tu Thiên Hỏa Lôi Kiếm, am hiểu nhất là dẫn động Thiên Lôi, khắc chế Thiên Hoan Đọa Tiên Đạo.

Băng Nguyệt cốc Trịnh Thập Cửu: Trúc Cơ hậu kỳ, chủ tu Thiên Lý Băng Phong, sát phạt quyết đoán, xem thường Thiên Hoan các.

Nhìn bốn người này, Giang Hạo cảm thấy quái dị.

Hai người phía trước chắc chắn sẽ đối phó hắn, nhưng hai cái tên phía sau, tại sao có cảm giác chuyên môn dùng để khắc chế hai cái tên phía trước.

"Có người đang giúp ta sao?"

Người đầu tiên Giang Hạo nghĩ đến là sư phụ.

Mặc dù giá trị của hắn không nhiều, nhưng dù sao cũng vẫn có giá trị.

Cho nên mới có sự cân bằng này, không trở mặt với Thiên Hoan các, cũng dễ dàng bảo vệ đệ tử của mình.

Mà vị Các chủ Thiên Hoan các kia căm thù Giang Hạo, hoàn toàn phụ thuộc vào việc hắn có thể tìm được lô đỉnh mới hay không.

Nếu tìm được, sẽ không làm gì nữa, nếu không tìm được đồng thời đột phá thất bại, vậy thì… Giang Hạo sẽ phải bỏ chạy giữ mạng, bởi vì đối phương sẽ nổi điên.

Cho dù để lộ ra tu vi, sư phụ có thể cũng không cứu nổi hắn.

Dù cho có cứu cũng nguy hiểm vạn phần.

Đến lúc đó bí mật bị lộ, Ma môn khó có thể bỏ qua cho hắn.

Hắn có một lần chết thay, cũng không cách nào chắc chắn.

Chắc chắn sẽ có nguy hiểm.

"Ồ, đây không phải sư đệ Giang Hạo của Đoạn Tình nhai sao?"

Đột nhiên có một giọng nói truyền đến.

Ngẩng đầu nhìn thấy một vị nam tử từ phía đối diện đi tới, vẻ mặt đầy trêu tức.

Đầu tóc đối phương bù xù, đôi mắt đỏ ngầu, chứa đựng sự tức giận không thể giải thích. Tu vi Trúc Cơ trung kỳ.

"Xin hỏi sư huynh là...?" Giang Hạo lấy lại tinh thần khách khí hỏi.

"Tháng sau đi Ma Quật, chúng ta đồng hành cùng nhau, hi vọng sư đệ chuẩn bị đầy đủ một chút." Lâu Phong đi tới bên cạnh Giang Hạo, vỗ vỗ bả vai hắn, châm chọc nói:

"Thân thể này của ngươi, đi vào nếu không cẩn thận sẽ chết.

Đến lúc đó đừng trách sư huynh không cứu ngươi."

Nói xong, hắn liền cười ha ha rời đi.

Tầm mắt Giang Hạo rủ xuống, đã biết đối phương là ai.

Thiên Hoan các Lâu Phong.