Cậu có chút ngượng ngùng, đồng thời lại thực hoang mang: “Không biết vì cái gì gần đây em thực dễ đói.”
Cố Trầm Ngôn: “Muốn ăn cái gì?”
“Tôi gọi người đưa lên cho em.”
Kiều Thư nhịn không được liếʍ liếʍ môi, chờ mong nói: “Lẩu xào cay có thể không?”
“Ngô, còn muốn ăn bánh kem nhỏ, trà sữa cũng muốn uống, lẩu cay giống như cũng không tồi?”
Cậu tham lam nói: “Đều muốn ăn nha.”
“Làm sao bây giờ nha, Cố Trầm Ngôn.”
Cố Trầm Ngôn: “Đều mua.”
Kiều Thư sung sướиɠ nhảy dựng lên, nhảy đến trên người Cố Trầm Ngôn, sau đó ôm lấy đầu Cố Trầm Ngôn, nặng nề mà “Bẹp” hôn Cố Trầm Ngôn một ngụm.
“Vạn tuế!”
“Anh trai thật tốt!”
Nơi nào còn có ủy khuất cùng tức giận như lúc tiến vào.
Cố Trầm Ngôn bất đắc dĩ mà nhéo nhéo mũi Kiều Thư: “Tiểu thèm quỷ.”
Kiều Thư: “Mới không phải đâu.”
Cậu lúc này đang đắm chìm vào vui sướиɠ vì được ăn thật nhiều món ngon, ý cười trên khuôn mặt nhỏ kéo dài: “Không phải tiểu thèm quỷ, là tiểu thèm quỷ của Cố tiên sinh.”
“Cố tiên sinh, anh nguyện ý nguyện ý nuôi tiểu thèm quỷ của anh cả đời không?”
Cố Trầm Ngôn cười nói: “Nguyện ý.”
Kiều Thư ấu trĩ không muốn xuống dưới, liền treo ở trên người Cố Trầm Ngôn, Cố Trầm Ngôn cũng không chê, sủng nịch mà nâng mông Kiều Thư.
Anh ôm Kiều Thư, đi đến bàn làm việc, cầm lấy điện thoại gọi cho trợ lý sinh hoạt.
Cố Trầm Ngôn: “Giúp tôi mua một phần lẩu xào cay, bánh mousse dâu tây, một ly trà sữa, một phần lẩu cay.”
“Lẩu cay muốn thêm cái gì?” Những lời này là hỏi Kiều Thư đang treo trên người anh.
Kiều Thư: “Giá, rau muống, lạp xưởng……” Cậu báo một chuỗi dài, sau đó lại vô tội chớp chớp mắt: “Có thể hay không lại thêm gà sốt tỏi a?”
Cố Trầm Ngôn: “Rất nóng.”
Kiều Thư: “Anh trai, liền hôm nay cho em ăn một lần đi ~”
Cố Trầm Ngôn thỏa hiệp: “Được.”
Kiều Thư mắt trông mong lại nói: “Em còn muốn một cái bánh kẹp thịt……”
Cố Trầm Ngôn: “Nuốt trôi?”
Kiều Thư làm nũng: “Kiều Kiều muốn ăn.”
Đầu điện thoại bên kia trợ lý sinh hoạt nghe đến kinh hồn táng đảm……, phu nhân ăn uống thật tốt a! Đồng thời lại đặc biệt hưng phấn, nguyên lai! Cố tổng lén ở cùng phu nhân thế nhưng lại là dạng như thế này! A a a! Phu nhân sẽ làm nũng!
Cố tổng cũng thật sủng!
Treo điện thoại, trợ lý nhanh nhẹn chạy đi mua mấy thứ này, mà trong văn phòng, Kiều Thư đặc biệt kiều ngồi ở trên đùi Cố Trầm Ngôn.
“Lộc cộc lộc cộc”
Bụng không ngừng vang.
Kiều Thư muốn che đều che không được, cậu ủy khuất lại đỏ mặt nhìn về phía Cố Trầm Ngôn.
Cố Trầm Ngôn: “Ăn trước chút đồ ăn vặt?”
Kiều Thư vui vẻ nói: “Được.”
Trong công ty đồ ăn vặt của Kiều Thư, không cần Cố Trầm Ngôn gọi người lấy, Kiều Thư liền nhảy đến trên mặt đất, vui vẻ chính mình đi cầm.
Cậu thật sự rất đói.
Nhưng càng nhiều vẫn là thèm.
Kiều Thư ngồi ở bên người Cố Trầm Ngôn gặm khoai lát, nghiêm túc nghĩ: Tức giận quả nhiên tốn năng lượng.
Trợ lý sinh hoạt thực nhanh liền trở lại.
Hắn cầm theo đồ vật gõ vang cửa văn phòng, được đồng ý sau đó thật cẩn thận mà mở cửa đi vào.
Sau đó lại thất vọng.
Cố tổng cùng phu nhân cư nhiên không có nhão nhão dính dính ngồi cùng nhau, tỷ như ngồi trên đầu gối gì đó!
Bình chọn kém nha!
Trợ lý: “Phu nhân muốn ở trong văn phòng ăn sao?”
Kiều Thư kỳ quái: “Đúng vậy.”
Trợ lý khó xử mà nhìn về phía Cố Trầm Ngôn, nhưng Cố Trầm Ngôn lại ngoài dự đoán gật đầu: “Để xuống đi.”
Trợ lý: “!!!”
“Vâng.”
Trợ lý đem đồ ăn của Kiều Thư toàn bộ để ở trên bàn nhỏ, dọn xong, lúc này mới rời đi, hơn nữa đóng lại cửa văn phòng.
Hắn đứng ở bên ngoài, kinh ngạc cảm thán mà nhỏ giọng nói: “Cố tổng cư nhiên chịu để phu nhân ở trong văn phòng ăn mấy thứ này!”
Phải biết rằng lẩu xào cay, lẩu cay gì đó hương vị đều rất nặng nha.
“Chẳng lẽ đây là tình yêu sao?”
Trong văn phòng.
Kiều Thư cao hứng nhảy đến bên bàn nhỏ, cậu đầu tiên là cầm lấy ly trà sữa, hưởng thụ mà hút một mồm to, sau đó ngồi ở một bên trên sô pha nhỏ, cậu vui sướиɠ mở ra hộp lẩu xào cay.
Nắp hộp vừa mở ra, mùi hương thuộc về lẩu xào cay liền truyền ra tới, nháy mắt liền đem toàn bộ văn phòng chiếm lĩnh.
Kiều Thư không cảm thấy không đúng.
Cậu vui vẻ mở ra đũa dùng một lần, kẹp lên một khối củ sen bên trong.
Kiều Thư: “!!!”
“Ăn ngon!”
Phía sau bàn làm việc.
Mũi Cố Trầm Ngôn giật giật, anh theo bản năng nhíu nhíu mày, nhưng khi nhìn thấy Kiều Thư đầy mặt tươi cười ăn đồ ăn, đôi mày đang nhăn lại của anh nháy mắt giãn ra.
Kiều Thư: “Cố Trầm Ngôn, anh ăn không?”
Cố Trầm Ngôn: “Tôi không đói bụng.”
Kiều Thư: “Khoai tây, còn có ngó sen ăn rất ngon, anh ăn thử đi.”
Kiều Thư bưng lẩu xào cay đi đến bên người Cố Trầm Ngôn, kẹp lên một miếng ngó sen đưa tới bên miệng Cố Trầm Ngôn.
Cố Trầm Ngôn há mồm.
Kiều Thư chờ mong hỏi: “Thế nào?”
Cố Trầm Ngôn nuốt xuống đồ ăn trong miệng: “Không tồi.”
Kiều Thư vui vẻ cười, sau đó cậu trở lại bàn nhỏ ngồi xuống tiếp tục ăn.
Sau đó, trừ bỏ mùi vị của lẩu xào cay, Cố Trầm Ngôn còn ngửi được các loại mùi của lẩu cay còn có gà sốt tỏi, cuối cùng các loại hương vị này dung hợp, tràn khắp trong văn phòng.
Mà Kiều Thư mỗi thứ ăn thử một ít, đều sẽ lấy lại cùng Cố Trầm Ngôn chia sẻ một ngụm.
Một người làm việc, một người ăn đồ ăn.
Trong văn phòng tương đối hài hòa ấm áp.
Trên máy tính.
Cố Trầm Ngôn gõ vang khung chat với Trần Văn Uyên: Điều tra một chút hôm nay trên người phu nhân đã xảy ra chuyện gì.
Trần Văn Uyên: Vâng, tiên sinh.
Cố Trầm Ngôn ngón tay nhẹ nhàng gõ mặt bàn, ánh mắt càng ngày càng trầm.
Tính tình của vợ nhỏ luôn luôn rất tốt, có rất nhiều chuyện đều sẽ không để ở trong lòng, nhưng hôm nay vợ nhỏ tức giận.
Người làm vợ nhỏ tức giận nhất định là làm ra chuyện gì đó rất quá mức, Cố Trầm Ngôn nhấp môi.
“Cách ~”
Cố Trầm Ngôn ngẩng đầu.
Kiều Thư nằm liệt ở trên sô pha nhỏ, thỏa mãn mà xoa miệng, Cố Trầm Ngôn nhìn về phía bàn nhỏ trước mặt Kiều Thư.
Cố Trầm Ngôn: “……”
Ăn sạch?
Anh lo lắng đứng lên, đi đến chỗ Kiều Thư: “Kiều Thư, đều ăn hết?”
Kiều Thư vô tội: “Dạ.”
Cố Trầm Ngôn: “……”
Anh bất đắc dĩ ngồi vào bên người Kiều Thư: “Cố ăn hết?”
Kiều Thư lắc đầu: “Không có.”
“Ăn vừa no rồi.”
“Ngô, hình như là có căng một chút.”
Cố Trầm Ngôn: “Em a.”
“Tôi xoa xoa cho em.”
Kiều Thư không khách khí nằm lên trên đùi Cố Trầm Ngôn, để Cố Trầm Ngôn xoa bụng cho cậu, nhưng xoa nhẹ một hồi cậu lại cảm thấy thiếu chút gì đó, sau đó bò dậy, chui vào trong ngực Cố Trầm Ngôn.
Kiều Thư: “Ngồi như vậy xoa đi.”
Cố Trầm Ngôn: “Được.”
Kiều Thư thoải mái dựa vào trên vai Cố Trầm Ngôn.
Nam nhân bàn tay to ấm áp, lực đạo vừa phải, xoa bụng Kiều Thư cực kỳ thoải mái, cậu lại bị nam nhân ôm vào trong ngực, cả người bị hơi thở nam nhân bao vây.
Kiều Thư sung sướиɠ cười trộm.
Xoa nhẹ một hồi, Kiều Thư ngáp một cái, không quá một hồi, lông mi cậu bắt đầu không ngừng run rẩy.
Cuối cùng mí mắt cậu chậm rãi rũ xuống.
Hai mắt khép lại.
“Khò khè ~”
Tiếng ngáy nho nhỏ truyền đến, Cố Trầm Ngôn cúi đầu nhìn thấy, tiện đà bật cười.
Anh nhẹ nhàng nhéo nhéo mũi nhỏ Kiều Thư: “Heo nhỏ Kiều Kiều.”
Cố Trầm Ngôn lại ôm Kiều Thư một hồi lâu, xác định Kiều Thư ngủ thật sâu rồi, lúc này mới đứng dậy đem Kiều Thư ôm đến phòng nghỉ, anh cẩn thận mà đem Kiều Thư thả trên giường, bỏ đi vớ giày trên chân Kiều Thư, lại cởϊ áσ choàng trên người Kiều Thư, sau đó đắp chăn lên cho cậu.
Bức màn được kéo xuống.
Ánh sáng phòng nghỉ trở nên tối tăm.
Cố Trầm Ngôn ở trên trán Kiều Thư rơi xuống một nụ hôn, lúc này mới đi ra khỏi phòng nghỉ, sau đó cẩn thận đóng cửa lại.
Khi trợ lý đến thu dọn văn phòng, kết quả điều tra của Trần Văn Uyên cũng ra tới.
Hắn đi vào văn phòng Cố Trầm Ngôn.
Trần Văn Uyên: “Tiên sinh, đã có kết quả điều tra.”
Cố Trầm Ngôn: “Nói.”
Trần Văn Uyên: “Ông chủ mới nhậm chức của Cự Tinh giải trí gần nhất đang chèn ép người đại diện Dư Quỳnh của phu nhân, trên tay Dư Quỳnh bao gồm luôn cả phu nhân tổng cộng có ba nghệ sĩ, trong đoạn thời gian này đều mất đi rất nhiều tài nguyên quan trọng.”
“Nhưng loại chèn ép này ở nửa tháng trước bắt đầu thay đổi.”
Cố Trầm Ngôn: “Sao?”
Trần Văn Uyên: “Nửa tháng trước Cự Tinh giải trí đột nhiên bắt đầu mạc danh nhằm vào phu nhân, tài nguyên vốn thuộc về phu nhân đều bị tiệt đi, hôm nay phu nhân vốn là muốn đi đoàn phim tiên hiệp ký hợp đồng nam chính, nhưng phu nhân còn chưa tới nơi, bên đó liền thông báo phu nhân không cần qua đó ký hợp đồng.”
Ánh mắt Cố Trầm Ngôn trở nên sắc bén.
Trần Văn Uyên tiếp tục nói: “Cự Tinh giải trí dùng nhất ca Tiêu An Thạch cướp lấy nhân vật của phu nhân.”
“Trong kết quả điều tra, bên kia lúc đầu liền hướng vào Tiêu An Thạch, nhưng Tiêu An Thạch là nhất ca của Cự Tinh giải trí, bộ phim này đối hắn cũng không có tác dụng mạnh mẽ gì, sớm liền cự tuyệt, liền ở sáng hôm nay, Tiêu An Thạch đột nhiên lại tiếp, còn sáng sớm chạy đến đoàn phim ký hợp đồng.”
“Cự Tinh giải trí dùng một cái đại ngôn đỉnh cấp buộc Tiêu An Thạch đi nhận bộ phim này.”
Trợ lý đang ở một bên thu thập: “!!!”
Thảo!
Này là cái công ty ngu ngốc gì vậy! Cũng dám khi dễ phu nhân bọn họ! Kia chính là người mà Cố tổng để trên đầu quả tim a!
Kia chính là người mà Cố tổng có thể cho phép ở trong văn phòng ăn lẩu cay, lẩu xào cay, gà sốt tỏi a!
Kia chính là cứu tinh của toàn bộ Cố thị cứu tinh!
Trợ lý nhìn về phía Cố Trầm Ngôn.
Sau đó hắn bị ánh mắt của Cố Trầm Ngôn dọa run run, nhưng thực nhanh hắn liền ở trong lòng hò hét lên.
Cố tổng! Lên a!
Trời lạnh! Cho cái gì tinh kia phá sản đi!
Phá sản đi ——
Cố Trầm Ngôn sắc mặt thực đen.
Anh đang không cao hứng! Thực không cao hứng! Phi thường không cao hứng!!!
Thậm chí là phẫn nộ!
Vợ nhỏ của anh thế nhưng ở lúc anh không biết bị khi dễ lâu như vậy! Khi dễ thảm như vậy! Mà anh thân là chồng cư nhiên đối với những việc này không phát giác được gì!
Anh quá thất trách!
Môi mỏng nhấp chặt.
Cố Trầm Ngôn hỏi: “Cự Tinh giải trí vì cái gì đột nhiên đối phó phu nhân?”
Trần Văn Uyên: “Không biết.”
“Trước mắt còn đang điều tra.”
“Bất quá tựa hồ là cùng Tiểu Đường tổng mới nhậm chức của Cự Tinh giải trí có quan hệ.”
Cố Trầm Ngôn mí mắt áp xuống: “Tiểu Đường tổng?”
Trần Văn Uyên: “Đúng vậy.”
Cố Trầm Ngôn: “Hỏi qua Dư Quỳnh chưa?”
Trần Văn Uyên: “Đối phương trước mắt còn chưa trả lời.”
Hồi báo xong, Trần Văn Uyên đem báo cáo điều tra buông xuống rời khỏi văn phòng, mà một bên trợ lý đã thu thập xong rác vẫn luôn không đi ra ngoài cũng theo sát ở phía sau Trần Văn Uyên.
Cố tổng tức giận quá dọa người.
Trợ lý: QAQ
Bất quá tức liền tốt! Trời lạnh!
Trong văn phòng một lần nữa khôi phục an tĩnh.
Cố Trầm Ngôn cúi đầu nhìn càng thêm kỹ càng tỉ mỉ báo cáo trước mặt, khí áp trên người càng ngày càng thấp.
Anh siết chặt nắm tay.
Quay đầu nhìn về phía phòng nghỉ.
Kiều Thư một giấc này ngủ đến 6 giờ rưỡi mới tỉnh.
Cậu mơ mơ màng màng từ trên giường ngồi dậy, mở đèn phòng lên.
Căn phòng quen thuộc.
Kiều Thư chớp chớp mắt, lúc này mới tỉnh táo lại, nguyên lai cậu là ở phòng nghỉ của Cố Trầm Ngôn.
“Ca”
Kiều Thư ngẩng đầu nhìn lại.
Cố Trầm Ngôn nắm then đẩy cửa tiến vào: “Tỉnh?”
Kiều Thư nhìn thấy Cố Trầm Ngôn liền nhịn không được lộ ra một gương mặt tươi cười: “Dạ, tỉnh.”
“Mấy giờ?”
Cố Trầm Ngôn: “6 giờ rưỡi.”
Kiều Thư: “Nên ăn cơm chiều.”
Cố Trầm Ngôn: “……”
“Còn ăn nổi sao?”
Kiều Thư kỳ quái: “Khẳng định nuốt trôi a, đều qua đi lâu như vậy.”
Cậu từ trên giường bò dậy mặc quần áo.
Cố Trầm Ngôn ở một bên tìm ra vớ của Kiều Thư, khi Kiều Thư mặc áo choàng, anh liền ngồi ở trên giường, nắm chân Kiều Thư mang vớ cho cậu.
Còn làm lục lạc vang lên.
“Linh”
Nghe được thanh âm, Kiều Thư cười.
Cậu còn cố ý đá đá chân, làm lục lạc phát ra tiếng vang liên tiếp.
Kiều Thư: “Dễ nghe không?”
Cố Trầm Ngôn: “Ừm.”
Kiều Thư quần áo mặc xong, thò lại gần ôm lấy Cố Trầm Ngôn “Bẹp” một ngụm.
Nguyên bản là tính toán về nhà ăn cơm, nhưng thời điểm mới vừa xuống lầu bụng Kiều Thư lại vang lên.
Vì thế Cố Trầm Ngôn mang theo Kiều Thư đi tiệm ăn tại phụ cận.
Kiều Thư chọn rất nhiều đồ ăn.
Cố Trầm Ngôn ngồi ở đối diện nhìn cậu hơi hơi nhíu mày, anh lo lắng gọi: “Kiều Thư.”
Kiều Thư: “Dạ?”
Cố Trầm Ngôn: “Thân thể em gần nhất có phải có nơi không thoải mái hay không?”
“A?”
Kiều Thư nghĩ nghĩ nói: “Không có a.”
Cố Trầm Ngôn: “Em gần nhất ăn có chút nhiều, đặc biệt là hôm nay.”
Kiều Thư: “……”
Mặt cậu đỏ lên.
Nghĩ lại trong khoảng thời gian này.
Giống như không biết từ khi nào lượng cơm một ngày của cậu bắt đầu liền một chút một chút mà gia tăng rồi.
Bất quá giống như còn tốt mà ha?
Cũng liền một lần ba chén cơm, đồ ăn cũng ăn nhiều một chút, trước kia thời điểm cậu trưởng thành thân thể cũng ăn nhiều như vậy, có đôi khi còn chưa đủ đâu.
Vì thế Kiều Thư tâm đại xua xua tay: “Yên tâm không có việc gì, khả năng em lại muốn cao lên.”
Cậu cười đắc ý: “Không nghĩ tới em còn có thể cao lên, bất quá trước 24 tuổi hết thảy đều có khả năng.”
“Cố Trầm Ngôn, anh nói em lần này có thể tăng nhiều hay ít? Một centimet? Hai centimet?”
Đồ ăn lên.
Kiều Thư lập tức quên đề tài vừa rồi, hưng phấn cầm lấy chiếc đũa đầu nhập đến mỹ thực trước mặt.
Cố Trầm Ngôn nhìn Kiều Thư.
Cuối cùng bật cười lắc đầu: Có lẽ thật là thân thể cao lên đi, tìm thời gian hỏi Phương Chu Du một chút.
Ở dưới Kiều Thư thúc giục, Cố Trầm Ngôn cầm lấy chiếc đũa, anh kẹp một cái xương sườn để vào trong chén Kiều Thư, lúc này mới bắt đầu ăn cơm.
Lẩu xào cayBánh mousse dâu tâyLẩu cayGà sốt tỏiBánh kẹp thịt