Xuyên Thành Nam Thê Của Lão Nam Nhân Hào Môn

Chương 51: Em muốn hôn anh

Cố Trầm Ngôn người nam nhân này thật là ——

Quá tuyệt!

“Phanh phanh phanh”

Ngực đang không ngừng hữu lực nhanh chóng mà nhảy lên.

Một cổ xúc động tràn lên.

Kiều Thư đột nhiên muốn hôn người nam nhân trước mắt mình, cùng anh hôn môi, thâm nhập nếm thử người nam nhân này đến tột cùng có thể có bao nhiêu ngọt, vì cái gì mỗi lần anh nói gì, làm gì, đều có thể ngọt như vậy chứ!

Quả thực siêu ngọt!

Nhưng hiện tại là ở trước mặt mọi người.

Cậu còn mang theo khẩu trang.

Kiều Thư hít sâu một hơi, lại hít sâu một hơi, như thế vài lần, cậu phát hiện hoàn toàn không có hiệu quả.

Cố Trầm Ngôn như vậy quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ cậu!

Vẫn là muốn hôn.

Kiều Thư: “Cố Trầm Ngôn”.

Cố Trầm Ngôn: “Ừm?”

Kiều Thư: “Em muốn hôn anh”.

Cố Trầm Ngôn sửng sốt.

Kiều Thư cũng đã nhanh chóng kéo xuống khẩu trang trên mặt mình, ngẩng đầu thò lại gần, nhẹ nhàng mà cắn môi Cố Trầm Ngôn.

Đồng thời cậu giơ gấu bông “Khốc soái Cố Trầm Ngôn” trên tay lên, đem hai người ngăn trở.

Thanh âm ồn ào, người đến người đi,ở nụ hôn đơn thuần nhẹ nhàng chạm môi gần như là biến mất.

Thực ngọt.

Thật sự quá ngọt.

Kiều Thư nghĩ.

Nụ hôn này cũng không dài.

Cũng liền giằng co vài giây.

Kiều Thư lui lại, cuối đầu đem khẩu trang một lần nữa kéo lại che khuất mặt, trong lòng ngực ôm chặt gâu bông.

Cố Trầm Ngôn: “Kiều Thư”.

Kiều Thư thanh âm nho nhỏ: “Vâng”.

Cố Trầm Ngôn không có tiếp tục nói chuyện, Kiều Thư cũng không nói gì, hai người liền ngồi như vậy, một người ngượng ngùng khẩn trương mà cúi đầu ôm gấu bông, một người cúi đầu nhìn.

Thật lâu sau.

Kiều Thư ngượng ngùng lui bớt một chút, nói sang chuyện khác, nói: “Điện ảnh sắp bắt đầu rồi đi?”

Cố Trầm Ngôn: “Ừm”.

Kiều Thư: “Chúng ta đi vào?”

Cố Trầm Ngôn: “Từ từ”.

Kiều Thư ngẩng đầu.

Cố Trầm Ngôn: “Trước để Tạ Vũ Tịch liên hệ Trần Văn Uyên”.

Kiều Thư: “A?”

Cố Trầm Ngôn: “Cô ta khi dễ em”. Anh nghiêm túc còn có chút tức giận nói: “Phải nhận một chút giáo huấn”.

Kiều Thư dừng một chút, sau đó cong lên đôi mắt xunh đẹp kia.

“Được”.

Cậu cúi đầu đánh chữ nhắn qua cho Tạ Vũ Tịch.

Cố Trầm Ngôn thì ở một bên gọi điện thoại cho Trần Văn Uyên.

Cố Trầm Ngôn: “Chu Đồng Đồng người này cậu cẩn thận điều tra một chút, lần này chuyện hot search người làm là cô ta, một hồi có một người kêu Tạ Vũ Tịch sẽ liên hệ cậu, cậu mua lại tư liệu về Chu Đồng Đồng trên tay hắn sở hữu”.

Lại nói: “Điều tra một chút đoàn phim《 Phá Hiểu 》, Kiều Thư lúc trước nằm viện là ở đoàn phim này, cậu tìm được chứng cứ liền trực tiếp báo nguy”.

“Internet ngôn luận khống chế tốt……”

Các mặt công đạo cẩn thận rõ ràng, Cố Trầm Ngôn xác định không có để sót vấn đề mới cắt đứt điện thoại.

Kiều Thư ở một bên cũng thu hồi di động.

Điện thoại trong túi còn đang chấn động.

Tạ Vũ Tịch: Hợp tác vui sướиɠ a.

Tạ Vũ Tịch: Lần sau lại đến quang lâm.

Tạ Vũ Tịch: Đúng rồi cậu đừng xóa tôi a, tuy rằng hai ta cái loại quan hệ này không có, chồng câu cũng không muốn cùng tôi hẹn, tuy rằng tôi không quá lý giải cậu, nhưng giới giải trí nha, quan hệ của chúng ta không có nhưng là chuyện làm ăn thì có nha.

Tạ Vũ Tịch: Mặc kệ là muốn làm người da đen tẩy trắng, xào nhiệt độ các loại phòng làm việc chúng ta đều nhận.

Tạ Vũ Tịch: Tôi nhận thức rất nhiều paparazzi, nhìn ở quan hệ trước kia của chúng ta, khẳng định là cho cậu giá hữu nghị.

Tạ Vũ Tịch: Yên tâm, tôi tuyệt đối bảo mật cho cậu.

Kiều Thư toàn bộ làm lơ.

Cậu tâm tình thực tốt nhìn về phía Cố Trầm Ngôn, tuy rằng vừa rồi cậu là cùng Tạ Vũ Tịch nói chuyện, nhưng Cố Trầm Ngôn nói mỗi một câu cậu đều nghe được.

Người nam nhân này vì cậu suy xét chu toàn.

Giúp cậu báo thù.

Nghiêm túc bênh vực người mình quá đáng yêu.

Kiều Thư cười nói: “Xong?”

Cố Trầm Ngôn: “Ừm”.

“Có thể xem phim”.

Kiều Thư: “Được”.

Hai người đứng dậy hướng phòng chiếu phim đi đến, đi được vài bước Cố Trầm Ngôn lại dừng lại.

Kiều Thư nghi hoặc: “Làm sao vậy?”

Cố Trầm Ngôn nhìn máy bắp rang, bên kia có rất nhiều đứa nhỏ cùng với mấy người trẻ tuổi đang xếp hàng mua bắp rang, còn có Coca.

Cố Trầm Ngôn: “Muốn ăn không?”

Kiều Thư theo ánh mắt anh nhìn lại, sau đó cười: “Muốn ăn”.

Hai người cùng đi xếp hàng.

Anh trai nhỏ bán bắp rang tiểu ca ca tốc độ tay thực nhanh, không bao lâu liền đến phiên hai người.

Anh trai nhỏ: “Phần lớn hay phần nhỏ?”

Cố Trầm Ngôn: “Phần lớn”.

Anh trai nhỏ: “Còn cần cái khác không?”

Cố Trầm Ngôn nhìn về phía menu sau anh trai nhỏ, sau đó nghiêng đầu hỏi Kiều Thư: “Em muốn uống loại nào?”

Kiều Thư: “Coca đi”.

Cố Trầm Ngôn: “Ừm”.

Anh ngẩng đầu đối với anh trai nhỏ nói: “Hai ly Coca loại lớn”. Khi nhìn thấy hai cái ly đều được anh trai nhỏ bỏ đá vào, mày anh nhăn lại một chút.

Nhưng những người khác đều bỏ thêm.

Do dự một lúc, anh nói: “Đá bỏ ít một chút”. Lại nghiêng đầu đối Kiều Thư nói: “Thời tiết lạnh, chúng ta bỏ ít một chút, được không?”

Kiều Thư cười: “Đều nghe anh”.

Đồ vật tren tay có chút nhiều, đặc biệt là Cố Trầm Ngôn.

Anh trên tay xách theo một cái túi quà tặng lớn, lại cầm gấu bông “Kiều Thư”, còn muốn cầm thêm bắp rang cùng coca có chút khó khăn.

Kiều Thư thấy thế nói: “Anh lấy một cái, dư lại tôi tới cằm”.

Cố Trầm Ngôn nhìn thoáng qua, cuối cùng cầm một ly Coca.

Phim đã chiếu được vài phút.

Thời gian làm việc ít người, lại là phim chủ đề tình yêu nên khá ít người, hai người đi vào phòng chiếu phim, chỉ nhìn thấy mấy người thưa thớt.

Đi đến chỗ ngồi, đem đồ vật phóng hảo, Kiều Thư đem bắp rang để vào giữa hai người.

Đây là một bộ phim tình cảm thanh xuân vườn trường.

Cốt truyện tương đối bằng phẳng, nhưng bầu không khí giữa nam nữ chính rất ngọt ngào.