Xuyên Thành Nam Thê Của Lão Nam Nhân Hào Môn

Chương 42: Muốn làm liền không cần hỏi

Cố Trầm Ngôn vừa lòng: “Ừm”.

Anh nói: “Về sau cũng có thể kêu như vậy”. Dừng một chút, lại nói: “Tôi thích cách xưng hô này”.

Kiều Thư nhịn không được cười ra tiếng.

Thủ tục xuất viện đã xong xuôi, Kiều Thư cũng không có trực tiếp trở lại đoàn phim, mà là đi theo Cố Trầm Ngôn ở lại trong phòng tổng thống khách sạn 5 sao.

Hai người phân biệt đi tắm rồi mặc vào quần áo vừa tạm mua được.

Kiều Thư: “Anh đi ngủ một hồi đi”.

Tối hôm qua là Cố Trầm Ngôn giúp cậu nhìn bình truyền dịch, Kiều Thư tuy rằng không biết Cố Trầm Ngôn là mấy giờ ngủ, nhưng khẳng định sẽ không sớm, sáng nay lại bị cậu đánh thức sớm như vậy.

Kiều Thư nhìn Cố Trầm Ngôn đáy mắt có quần thâm xanh nhạt, có chút đau lòng.

Cố Trầm Ngôn không cự tuyệt: “Được”.

Anh xác thật có chút mệt.

Cố Trầm Ngôn ngủ thực nhanh.

Kiều Thư đóng cửa phòng, ngồi ở trên sô pha trong phòng khác, lấy ra điện thoại, mở ra WeChat.

WeChat tin nhắn rất nhiều, Kiều Thư click mở vào xem, đều là người mà cậu ở đoàn phim nhận thức nhắn tin quan tâm hỏi han thân thể cậu như thế nào.

Cậu nhấn trả lời một tin.

Thực nhanh đạo diễn gọi điện thoại lại đây.

Đạo diễn: “Kiều Thư cậu mấy ngày nay chú ý nghỉ ngơi, vừa lúc đoàn phim muốn chỗ quay, tôi làm người phụ trách đem suất diễn của cậu đẩy về sau hết, cậu nghỉ ngơi thêm mấy ngày đi, chờ hoàn toàn khôi phục lại trở về đóng phim. Lần này vất vả cậu”.

Đạo diễn cũng thật ngượng ngùng.

Hắn là người mê võ hiệp, thời điểm quay phim võ hiệp, đặc biệt là đánh diễn liền sẽ đã tốt càng muốn tốt hơn, yêu cầu tương đối cao.

Kiều Thư ngày hôm qua màn ảnh đánh diễn phân phối so với nữ chính Đường Đình nhiều hơn khá nhiều, nhân vật của cậu ở tràng đánh diễn kia là ngăn lại đại bộ phận hắc y nhân, lấy một địch trăm, tương đối khó chụp, bởi vậy Đường Đình sáng sớm liền chụp xong rồi toàn bộ cảnh của mình, Kiều Thư còn cần bổ chụp một ít, hôm qua lại là một ngày cực kì lạnh, hắn lại để cho Kiều Thư ở dưới thác nước lạnh băng không ngừng mà bổ chụp đánh diễn màn ảnh, xối một ngày nước lạnh, xác thật là quá mức.

Còn may là người không có việc gì, bằng không hắn này trong lòng thật sự băn khoăn.

Kiều Thư vốn dĩ tưởng nói chính mình không có việc gì có thể trở về đóng phim, nhưng đột nhiên nhớ tới Cố Trầm Ngôn ở trong phòng ngủ.

Cậu vừa chuyển lời nói: “Tốt, cảm ơn đạo diễn, tôi đây liền nghỉ ngơi nhiều thêm mấy ngày, chờ thân thể khôi phục liền trở về”.

Đạo diễn cười nói: “Chờ cậu trở về liền cậu cái đại hồng bao, đuổi đi sinh bệnh đen đủi”.

Cùng đạo diễn gọi điện thoại xong, sau đó Kiều Thư lại nhận được điện thoại an ủi của Đường Đình cùng Trình Vân Xuyên.

Sau khi cúp điện thoại, Kiều Thư tìm đến người phục vụ của phòng tổng thống, sau khi cậu nói yêu cầu, đối phương thực nhanh liền cho người đem phòng bếp nhỏ trong phòng chuẩn bị đầy đủ đồ dùng làm bếp còn có các loại gia vị.

Phục vụ: “Tiên sinh, nguyên liệu nấu ăn ngài yêu cầu đều tại đây, ngài còn có nhu cầu nào khác không? Có hay không yêu cầu giúp ngài mời một đầu bếp chỉ đạo?”

Kiều Thư: “Không cần, cảm ơn”.

Đợi đám người đi rồi, Kiều Thư liền vén tay áo bắt đầu ở phòng bếp nhỏ bận rộn.

Cá hấp, thịt kho tàu, bắp cải xào, tôm rang me, rau ngó xuân xào, cuối cùng là sớm liền bắt đầu hầm sườn nấu canh nấm.

Này đó đều là món cơm nhà tương đối là sở trường của Kiều Thư.

Thời điểm Cố Trầm Ngôn tỉnh lại là gần 11 giờ rưỡi, anh đi rửa mặt giúp mình thanh tỉnh một chút, sau đó đổi quần áo liền đẩy cửa đi ra ngoài.

Thanh âm máy hút khói truyền đến.

Cố Trầm Ngôn hướng phòng bếp nhìn lại, liền nhìn thấy Kiều Thư đang đeo tạp dề ở bên trong bận rộn.

Anh nhìn một hồi, nhấc chân hướng phòng bếp đi đến.

“Cốc cốc”

Kiều Thư ở trong thanh âm của máy hút khói mơ hồ nghe được âm thanh cửa kính bị gõ, cậu ngừng lại tay động tác xé bịch đồ ăn trên tay quay đầu nhìn lại.

Của phòng bếp bị mở ra, Cố Trầm Ngôn đi vào bên trong.

Kiều Thư kinh ngạc: “Anh như thế nào sớm như vậy liền tỉnh?” Sau đó dừng một chút, ảo não nói: “Là âm thanh của tôi quá lớn đánh thức anh?”

Cố Trầm Ngôn: “Không có, nơi này cách âm thực tốt, là đồng hồ báo thức được tôi đặt”.

Kiều Thư sửng sốt.

Cố Trầm Ngôn nói: “Ngủ quá nhiều buổi tối sẽ ngủ không được”.

Anh đi đến bên người Kiều Thư, tự nhiên vén lên ống tay áo, hỏi: “Cần làm cái gì?”

Kiều Thư hoàn hồn, lắc đầu nói: “Không cần”.

“Anh đi ra bên ngoài ngồi đi, nơi này khói dầu, tôi một hồi thì tốt rồi”.

Cố Trầm Ngôn không nhúc nhích.

Anh nhìn một chút, nhìn đến tôm còn chưa được xử lý, liền duỗi tay lấy qua, rút ra cái kéo trên giá, động tác có chút mới lạ bắt đầu lấy chỉ lưng tôm.

Kiều Thư ngăn cản đều không kịp.

Cậu lẩm bẩm nói: “Tôi muốn cho anh nghỉ ngơi”.

Cố Trầm Ngôn động tác không ngừng: “Cùng em cùng nhau xuống bếp cũng là một loại nghỉ ngơi”.

Anh nói tự nhiên, nhưng là Kiều Thư lại bị anh ở trong tim nã một phát súng.

“Phanh phanh phanh”

Kiều Thư cắn môi, khống chế không được mà khóe môi giơ lên.

Cố Trầm Ngôn: “Như thế nào đột nhiên muốn xuống bếp?”

“A?”

Kiều Thư giơ tay trộm xoa xoa mặt, nhỏ giọng nói: “Chính là muốn nấu cho anh ăn một bữa”.

Nói tới đây cậu có chút buồn: “Chúng ta kết hôn đều đã một tháng, chính là cũng chưa ở bên nhau ăn qua bao nhiêu bữa cơm”.

Cố Trầm Ngôn còn tốt, chủ yếu là Kiều Thư, Kiều Thư thân là diễn viên, tính chất công tác làm cậu chỉ có thể nơi nơi chạy chạy, không có cách dừng lại một chỗ lâu dài.

Cố Trầm Ngôn ngẩng đầu nhìn về phía Kiều Thư, một lát sau, anh hỏi: “Em muốn cùng tôi cùng nhau ăn cơm?”

Kiều Thư gật đầu.

Cố Trầm Ngôn nghĩ nghĩ nói: “Về sau tôi có thể thường xuyên tới tìm em”.

Kiều Thư: “A?”

Cố Trầm Ngôn: “Trong công ty có một ít công việc có thể lựa chọn làm online, không cần tới công ty”.

Một bữa cơm, cuối cùng là Kiều Thư nấu vựng vựng hồ hồ, thiếu chút nữa đem muối coi thành đường đổ vào, còn may là Cố Trầm Ngôn thấy liền ngăn cản cậu lại.

Trên bàn cơm.

Cố Trầm Ngôn thực nghiêm túc nhấm nháp mỗi món mà Kiều Thư nấu, mỗi lần anh gắp một món sau khi ăn xong liền sẽ nhìn về phía Kiều Thư, “Nấu thực tốt, tôi thực thích”.

Kiều Thư bị khen đến nỗi nụ cười trên mặt vẫn luôn không hạ xuống.

Sau khi ăn xong, hai người đi xuống dưới lầu đi một hồi, buổi chiều, Cố Trầm Ngôn đi vào thư phòng mở một cuộc họp qua mạng.

Kiều Thư đang nằm liệt trên sô pha chơi trò chơi sau đó lại nhận được điện thoại của người đại diện Dư Quỳnh của cậu.

Dư Quỳnh: “《 Đại Tướng Quân 》 đêm mai 8 giờ sẽ chiếu trên đài Táo, weibo của đoàn phim vừa mới tin thông báo, em nhớ rõ lên Weibo chuyển phát”.

Mới vừa nói xong, cô lại nói: “Từ từ!”

Vài giây sau, Dư Quỳnh nói: “Chu Ngạn Thanh vừa mới folow Weibo của em, chuyển phát weibo của đoàn phim đồng thời còn tag em, em cùng anh ta quan hệ khi nào tốt như vậy?”

Kiều Thư mộng bức.

Chu Ngạn Thanh folow cậu?

Còn cố ý tag cậu khi phát Weibo tuyên truyền phim mới? Cho cậu đề tài lưu lượng?

“Em, em không biết”. Kiều Thư nghi hoặc nói: “Lần trước em cùng anh ta gặp mặt là thời điểm quay 《 Chúng Ta Tới 》”

Thời điểm quay tổng nghệ Chu Ngạn Thanh tuy rằng thực chiếu cố cậu, nhưng hai người cũng không có trao đổi phương thức liên hệ, lúc sau càng không thể nào có liên hệ.

Dư Quỳnh: “Trước mặc kệ cái này, một hồi em trực tiếp chuyển phát weibo của Chu Ngạn Thanh là được rồi. Nội dung một hồi chị gửi cho em”.

Kiều Thư: “Vâng”.

Dư Quỳnh: “Thời gian《 Chúng Ta Tới 》 chiếu là sau khi phim 《 Đại Tướng Quân 》 chiếu một ngày, chị nhớ rõ ở tập thứ hai nhân vật mà em đóng liền tử vong?”

Kiều Thư: “Đúng vậy”.

Dư Quỳnh: “Thời gian lại vừa lúc, sau khi tổng nghệ chiếu ra chị sẽ cho xào một chút nhiệt độ cho em, em chuẩn bị một chút, khả năng sẽ xuất hiện một ít anti-fan của em”.

Đây là sợ cậu bị lời nói khó nghe của anti ảnh hưởng.

Kiều Thư cười nói: “chị Quỳnh, chị yên tâm”.

Hai người nói xong công việc, Kiều Thư liền mở ra tài khoản Weibo của cậu, quả nhiên nhìn thấy Chu Ngạn Thanh tag cậu.

Chu Ngạn Thanh ở trong giới nhân khí rất cao, fans trên Weibo đã đột phá một trăm triệu, số lượng fans nhan sắc không ít, fans kỹ thuật diễn càng là không có gì để nói, bất quá vừa qua 30 tuổi, cũng đã cầm được giải thị đế.

Chỉ tiếc, hắn không đóng phim điện ảnh.

Kiều Thư bấm vào trang cá nhân của mình, rồi sau đó khϊếp sợ siết chặt di động.

!!!

Liền chỉ cần Chu Ngạn Thanh tag cậu một chút như vậy, lượng fans trên Weibo của cậu liền tăng gần mười vạn!

Kiều Thư có điểm vựng.

Đây là cảm giác được mang bay sao?

Vựng xong Kiều Thư nhanh chống đáp lại Chu Ngạn Thanh, hơn nữa nhắn lại y nguyên bài mà Dư Quỳnh gửi cho cậu để chuyển phát weibo Chu Ngạn Thanh.

Nghĩ nghĩ, Kiều Thư lại cấp Chu Ngạn Thanh gửi qua đi một cái tin nhắn: Cảm ơn tiền bối.

Chu Ngạn Thanh hồi thực nhanh: Là việc nên làm, không cần cảm tạ.

Chu Ngạn Thanh: Tài khoản WeChat của cậu là gì vậy? Thêm một cái, về sau tiện liên hệ.

Đầu Kiều Thư đầy dấu chấm hỏi, nhưng vẫn là thực nhanh đem số WeChat gửi cho Chu Ngạn Thanh.

Thực nhanh, WeChat của cậu liền nhân được một thông báo có người muốn kết bạn.

Kiều Thư nhấn chấp nhận.

Chu Ngạn Thanh: Là tôi, Chu Ngạn Thanh.

Kiều Thư: Chu tiền bối chào ngài.

Chu Ngạn Thanh: Ha ha ha, không cần quá khách khí, bằng không về sau tôi ngượng ngùng tìm cậu hỗ trợ.

Kiều Thư:???

Chu Ngạn Thanh: Tôi trước có công việc, về sau lại nói, tôi đi đây.

Một đêm trước khi《 Đại Tướng Quân 》chiếu ra liền treo trên hot search một ngày, thị đế Chu Ngạn Thanh, nữ chính là tiểu hoa lưu lượng Giang Ngu Ngọc, nam hai tân tấn lưu lượng tiểu sinh Vệ Dung…… Đều ở trên hot search bị gọi tên một lần, đem bộ phim xào đủ nhiệt độ, đủ các fan ăn uống.

Phát sóng vào ban đêm, đêm đó cố ý Kiều Thư lôi kéo Cố Trầm Ngôn lưu lại xem với cậu ở phòng khách nhỏ chờ đợi TV chiếu phim.

Khó có được Kiều Thư có chút khẩn trương.

Tuy rằng bộ phim này là nguyên chủ đi diễn, nhưng Kiều Thư hiện tại chính là nguyên chủ, mà Cố Trầm Ngôn hiện tại liền ngồi ở bên người cậu cùng cậu cùng nhau chờ đợi phim chiếu.

Vừa đến 8 giờ, nhạc mở đầu phim《 Đại Tướng Quân 》liền được đài Táo phát ra.

“Nhìn thấy em”. Cố Trầm Ngôn đột nhiên nói.

Kiều Thư nhìn mấy phân cảnh trong đoạn nhạc phim lướt qua thật nhanh, theo bản năng hỏi: “Ở đâu?”

Cố Trầm Ngôn: “Đã qua”.

Kiều Thư: “……”

Cậu nhìn xem nhạc phim đang chiếu, lại nghiêng đầu đi nhìn Cố Trầm Ngôn, Kiều Thư lúc này mới phát hiện, Cố Trầm Ngôn thái độ phá lệ nghiêm túc.

Cố Trầm Ngôn ngồi ở trên sô pha, lưng thẳng, ánh mắt nhìn TV không xê dịch.

Cố Trầm Ngôn: “Bắt đầu rồi”.

Kiều Thư hoàn hồn, quay đầu lại, TV đã hiện lên chữ tập 1 mở đầu phim, bộ phim chính thức bắt đầu.

Bộ phim này nhân vật mà Kiều Thư đóng chính là em trai bệnh tật ốm yếu của nam chính, bọn họ từ nhỏ sinh hoạt ở biên thành, chịu đủ khổ sở của chiến tranh, cha mẹ song vong, huynh đệ hai người sống nương tựa lẫn nhau.

Em trai mộng tưởng là có một ngày quốc gia có thể đánh đuổi hết man di, bá tánh biên thành không phải chịu khổ nữa, hắn muốn tòng quân, nhưng là nề hà thân thể không được.

Mà thân là ca ca, nam chính vì kiếm tiền trị liệu cho hắn, nam chính không chịu nghe em trai khuyên bảo, cố chấp mà lựa chọn hãm hại lừa gạt.

Chuyện xưa biến chuyển ở một lần man di đánh vào biên thành, đi dọc bốn phía bên trong biên thành đốt gϊếŧ đánh cướp, em trai vì cứu ca ca đã cùng mình nương tựa lẫn nhau, đã lấy thân thế nam chính, đem ca ca đẩy vào con sông thông ra ngoài thành, trước khi chết, hắn đối ca ca hô to: “ Ca ca huynh phải sống sót, sống sót đoạt lại mảnh đất của chúng ta”.

Cố Trầm Ngôn: “Chu Ngạn Thanh?”

Kiều Thư từ trong cốt truyện hoàn hồn, nghe được Cố Trầm Ngôn kêu ra tên của Chu Ngạn Thanh, có chút kinh ngạc.

Này vẫn là lần đầu tiên cậu từ trong miệng của Cố Trầm Ngôn nghe được tên của một minh tinh.

Không đợi cậu hỏi, Cố Trầm Ngôn đột nhiên trở nên càng thêm nghiêm túc: “Tới em rồi”.

TV chiếu hai tập, Cố Trầm Ngôn toàn bộ hành trình gắt gao mà nhìn chằm chằm, thẳng đến Kiều Thư đóng vai em trai bị mấy chục man di dùng trường thương đâm chết ở trên sông bảo vệ thành biên.

Cố Trầm Ngôn thu hồi ánh mắt, nhìn về phía Kiều Thư: “Diễn không tồi”.

Kiều Thư không ngăn được buồn cười, hỏi: “Nơi nào không tồi?”

Cố Trầm Ngôn nghiêm túc nghĩ nghĩ: “Từ đầu tới đuôi”. Anh nói: “Cảnh cuối cùng tôi xem không vui”.

Kiều Thư sửng sốt.

Cố Trầm Ngôn nhìn Kiều Thư: “Kiều Thư, tôi muốn làm”.

Kiều Thư: “……”

Như thế nào liền nhảy lên đến cái đề tài này?

Cố Trầm Ngôn hỏi cậu: “Làm sao?”

Kiều Thư gương mặt ửng đỏ, “Làm…… Về sau có thể không cần hỏi”.

Trời ạ! Mi đang nói cái gì đó!

Kiều Thư mi thật không thẹn thùng!

Cố Trầm Ngôn kinh ngạc một chút, rồi sau đó nói: “Được”.

Âm thanh của TV tự động bị che chắn, hai người thân thể càng ngày càng gần, Kiều Thư mềm thân dựa ở trên người Cố Trầm Ngôn, bị Cố Trầm Ngôn mang theo cùng nhau trầm luân.

Kiều Thư ngày hôm sau tỉnh lại mới nhớ ra phải xem ratings của《 Đại Tướng Quân 》.

Tập đầu tiên ratings rất cao, trực tiếp tiến đến 2.5.

Tuy rằng chỉ có hai tập liền lãnh cơm hộp, tuy cái này không nói lên được thành tích gì của cậu, nhưng làm một diễn viên trong đó, Kiều Thư vẫn là thật cao hứng.

Xem xong ratings, Kiều Thư lại đi nhìn thoáng qua bình luận của《 Đại Tướng Quân 》.

Thực tốt, cơ hồ là một mảnh khen ngợi, chỉ có số ít mấy cái bình luận kém.

Này tuyệt đối là khởi đầu tốt đẹp!

Rời khỏi khu bình luận, Kiều Thư nhấn vào hot search, liền nhìn thấy hotsearch của Chu Ngạn Thanh treo ở trên đầu.

Nhấn đi vào vừa thấy, Kiều Thư lúc này mới phát hiện Chu Ngạn Thanh nguyên lai lại tag cậu.

Chu Ngạn Thanh V: Đệ đệ, ca ca đáp ứng đệ @ Kiều Thư 【 video 】

Kiều Thư nhấn vào video, cái video ngắn này là 《 Đại Tướng Quân 》 tối hôm qua một đoạn cuối cùng trong tập hai, em trai bị man di đâm chết ở sông bảo vệ thành.

Kỹ thuật diễn của nguyên chủ cũng không kém, một đoạn này càng là biểu diễn đáng giá thưởng thức, mới vừa rồi xem bình luận, Kiều Thư nhìn thấy không ít bình luận khen kỹ thuật diễn của cậu.

Đương nhiên cũng còn có chú ý giá trị nhan sắc của cậu.

Đột nhiên Kiều Thư có chút khủng hoảng.

Chu Ngạn Thanh đến tột cùng muốn cậu hỗ trợ cái gì? Thế cho nên như vậy giúp cậu một lần lại một lần.

Kiều Thư khổ não suy nghĩ nhưng không có kết quả, cuối cùng chỉ có thể phát sầu chuyển phát weibo của Chu Ngạn Thanh.

《 Chúng Ta Tới 》 cũng là tổng nghệ của đài Táo, mỗi chủ nhật đúng 7 giờ rưỡi chiếu ra.

Lần này Kiều Thư không có lôi kéo Cố Trầm Ngôn cùng nhau ở phòng khách xem TV, bởi vì Cố Trầm Ngôn muốn mở hội nghị qua video.

Cậu đơn giản cứng nhắc nằm trên đầu giường xem.

Kiều Thư dùng app xem hay xem bằng TV cậu đều thích mở phần bình luận lên, tuy rằng khu bình luận có tốt có xấu, nhưng dù sao cũng phải nói vẫn là lạc thú nhiều hơn.

《 Chúng Ta Tới 》 ở thu thời điểm liền rất có cười điểm, Kiều Thư rất nhiều lần đều nhịn không được cười ra tiếng, hiện tại Kiều Thư đứng ở người xem góc độ xem, càng là cười liêu nhiều hơn, thần kỳ hậu kỳ đồ văn tổng có thể xứng thực đúng chỗ, gia tăng rồi rất nhiều thú vị.

Chính là ở thời điểm nhìn đến chính mình có chút xấu hổ.

Đặc biệt là nhìn đến mình mặc quần áo tròn vo ở trên cầu trong hồ bị Chu Ngạn Thanh đuổi theo cậu mà vụng về chạy đi.

Kiều Thư: “……”

A!

Hảo ngốc!

Hậu kỳ như thế nào còn quỷ súc gia tốc!

QAQ, làn đạn cũng đều đang cười cậu!

Kiều Thư nhịn không được che mặt.

“A, anh trai nhỏ này ngốc ngốc đáng yêu quá đi” Âm thanh trầm thấp quen thuộc truyền tới lỗ tai.

Kiều Thư kinh hãi quay đầu lại, liền nhìn đến không biết khi nào Cố Trầm Ngôn đã kết thúc hội nghị video trở về, rồi ngồi ở bên cạnh cậu, cậu cứng ngắt nhìn vào video trước mặt.

Cố Trầm Ngôn nhìn video, nghiêm trang mà đọc ra bình luận trên đó.

“Các người có hay không phát hiện ra Thanh ca đối với anh trai nhỏ người mới này đặc biệt không giống nhau?”

“Thích người ta liền phải khi dễ người ta?”

“Có chút xứng là chuyện như thế nào?”

“Này đối cp huynh đệ có thể cắn!”

Đọc đến đây, Cố Trầm Ngôn quay đầu nhìn Kiều Thư còn đang ngốc lăng, ngữ khí thực trầm: “CP là cái gì?”

_______________________

Tự nhiên ngồi edit mà thấy đói ghê.

Cá HấpThịt kho tàuBắp cải xào Tôm rang meRau ngó xuân xàoCanh sườn nấu nấm__________________

Nãy ngồi coi lại cái thấy dạo này chương dài ghê, đọc không thấy dài mà ngồi gõ chữ sao dài quá thế không biết, bữa tui đi đọc bộ truyện kia editor nhà người ta còn nói là chương này có 10k chữ tự nhiên thấy nay truyện ít chữ hơn bình thường. Ôi mẹ ơi cứu mạng tui ngồi có 7k chữ mà muốn khóc tới nơi v mà bà này 10k chữ nói ít, quả thực là sự khác biệt giữa nhà người ta dí nhà tui mà 😭😭😭.