“Cộp... Cộp....”
Mười một giờ tối, ban ngày tòa nhà giảng dạy đông đúc ồn ào bao nhiêu thì lúc này không có một bóng người.
Chỉ có Thẩm Lãm chậm rãi đi lên bậc thang, bởi vì quá yên tĩnh, cho nên tiếng giày nện vào bậc thang nghe càng rõ ràng.
Nhưng rõ ràng hơn cả là tiếng tim đập của Thẩm Lãm, bởi vì hưng phấn mà càng ngày càng kịch liệt.
Rõ ràng còn chưa bắt đầu, Thẩm Lãm mới tưởng tượng đã khiến thân dưới bán cương, làm bộ âu phục chỉnh tề nhô lên một bọc.
Cuối cùng khi đến sân thượng, làn gió mát lạnh của đêm hè phả vào gò má đỏ bừng của Thẩm Lãm, nhưng lại càng khiến anh càng thêm cơ khát sắp hỏng.
Thẩm Lãm che mặt suýt nữa chạy trốn ——
Anh thực sự... thực sự đã trở thành như thế này.
Ở chỗ không người, nơi đám sinh viên đang ngồi hóng mát, nơi các đôi tình nhân họn hò thì thầm với nhau, anh - một kẻ ti tiện, không chịu được cô đơn, mong chờ có người hung hăng quất roi, tùy ý sỉ nhục, trừng phạt.
Thẩm Lan lần lượt cởi cúc áo, chiếc áo sơ mi mỏng manh rơi xuống đất, lộ ra xương quai xanh tinh tế và núm vú đỏ tươi.
Hai núm vú non nớt đỏ hồng còn to hơn núm vú bình thường của đàn ông, bởi vì sợ hãi mà hơi hơi cứng lên, ngay cả hai đồi nhỏ cũng trướng lên tạo thành một khe.
Thẩm Lãm rêи ɾỉ một tiếng, ngón tay thon dài trắng nõn ra vào trong miệng, đâm sâu vào cổ họng. Anh từng chút một liếm láp từng ngón tay, thậm chí còn không bỏ qua những điểm nhạy cảm giữa những ngón tay.
Nước bọt lóng lánh dính đầy đầu ngón tay rớt từng giọt từng giọt, rớt đầy xuống ngực và bụng.
Những vết nước bọt ướt át nhanh chóng khô đi, những vết đỏ trên ngón tay càng thêm rõ ràng, đối lập với làn da trắng như tuyết, càng thêm phong đãng.
Hai chân Thẩm Lãm mền nhũn, anh quỳ trên mặt đất, lộ ra biểu tình si mê.
Chơi đùa với thân thể mình trong bóng tối trên sân thượng còn thú vị hơn so với tưởng tượng của Thẩm Lãm, khiến anh khó có thể kềm chế được tiếng rên rỉ.
"Ah~Chủ nhân...uh~...làm ơn cho tôi."
“Chủ nhân chơi chết đĩ da^ʍ... Ah~”
Thẩm Lãm hung hăng xoa bộ ngực trắng như tuyết của mình, không ngừng hét lên những lời nói da^ʍ đãng như thể có một vị chủ nhân đang trừng phạt anh ở đây.
Sau khi xoa ngực, ngay cả eo và bụng cũng bị sưng đỏ, Thẩm Lãm lại cởi thắt lưng, khóa thắt lưng bằng kim loại rơi xuống phát ra âm thanh chói tai.
Không còn thắt lưng chói buộc, chiếc quần tây trượt xuống nhưng lại bị chặn bởi chiếc mông vểnh, săn chắc và con cặc cương cứng của của Thẩm Lãm.
Lúc này, Thẩm Lãm đã hoàn toàn chìm đắm trong tưởng tượng da^ʍ đãng, con cặc cương cứng chảy ra nước da^ʍ, chiếc quần lót trắng tinh ngấm đầy da^ʍ thủy, thành chất liệu trong suốt.
Anh xé toạc chiếc quần lót để con cặc bật ra, chiếc quần lót chưa bị xé rách hoàn toàn như chiếc quần lọt khe siết chặt lấy lỗ nhỏ trong khe.
Thẩm Lãm qùy trên mặt đất, dùng bả vai chống đỡ, mông vểnh cao. Khi anh vặn eo uốn éo vải quần lót thô ráp cọ vào lỗ huyệt, bởi vậy mà đạt được chút khoái cảm.
Tay anh cọ sát cả buổi nhưng cuối cùng anh cũng không chạm đến hoa huyệt hồng nhạt. Anh muốn để lần đầu tiên cho chủ nhân.
Vì vậy, Thẩm Lãm đã dùng cách khác, dùng hai bàn tay to ôm lấy côn ŧᏂịŧ đang không biết xấu hổ phun nước da^ʍ dưới đũng quần, côn ŧᏂịŧ cực kỳ tinh xảo, thẳng dài, màu nhạt, thoạt nhìn khá dễ thương.
Bàn tay cầm con cặc tuốt vài cái, quy đầu phấn nộn khép lại, Thẩm Lãm lấy ngón út kiểm tra quy đầu, không nhịn được mà kêu rên.
"A a a ~ chủ. . . . . . . . . . . . . . . . . . ? ~~ ừng sáp. . . . . . . . . . . . . . . . . . Tiểu kỹ nữ chịu không được . . . . . . . . . . . . . . . . . . a ~ phải nướ© ŧıểυ . . . . . . . . . . . . . . . . . . Cầu người ~ ng? a a a ~ ~ Thật thích a a a a ~~!"
Bề ngoài nhìn vào tưởng chừng Thẩm Lãm bị ức hiếp, không ngừng cầu xin tha thứ, nhưng hai tay anh không hề thả lỏng thậm chí còn thô bạo đùa bỡn chính mình.