Editor: Cá
Wattpad: _Cas2619_
Tô Vân Thanh không có ý định lưu lại xem bộ phim gia đình này.
Tuy rằng cậu dường như đã chịu không ít sự bất công, nhưng là ai sẽ thật vì một đứa con ngoài giá thú mà ra mặt?
Lấy ít tủy thì còn có thể bị rót đầy trở lại.....
Ngay cả lí do biện giải Tô Vân Thanh đều có thể đoán được, đơn giản chính là lo lắng cốt tủy không đủ, gây thành sự cố, cho nên mới lưu lại nhiều thêm một chút.
Đến nỗi gây ra ảnh hưởng xấu đến cơ thể cậu...
Bản thân cậu còn tung tăng nhảy nhót đứng ở chỗ này, còn thở phì phò không chết, tỏ vẻ không cần thiết lo lắng.
Tô Vân Thanh âm điệu bình tĩnh nói, "Con có điểm mệt nhọc, về nghỉ ngơi trước."
"Có phải hay không quá mệt, bằng không kêu bác sĩ Ninh lại đây nhìn xem?"
Tô Nghiêu cầm lấy trong tay điện thoại, chuẩn bị điện số đã gọi bốn lần trong ngày.
Tô Ninh Hi khẽ nhíu đôi lông mày thanh tú, nói, "Đã trễ thế này, cũng là giờ tan tầm, lúc nào cũng quấy rầy bác sĩ Ninh không tốt lắm đâu."
Cậu ta dừng một chút, theo sau kiến nghị nói, "Cậu lên giường ngủ một lúc đi, nệm được định chế đặc thù, mới vừa được thoa tinh dầu cực kì hiệu quả, nằm trên đó rất thích hợp."
Tô Vân Thanh một bên đem cửa đẩy ra, một bên từ chối nói, "Xin lỗi, tôi không thói quen ngủ trên giường người khác."
"Vậy cậu trở về phòng của cậu đi." Tô Trạch cùng đệ đệ nói, "Xem xem còn tinh dầu không, thoa lên đó một chút đi."
Tô Ninh Hi lắc lắc đầu, nói, "Không có dư, lượng còn lại là dùng trong một tháng, mỗi ngày đều phải dùng."
Tô Nghiêu xen vào nói, "Nên tìm bác sĩ điều chế thêm tinh dầu đi, ngày mai đi viện nên chuẩn bị thêm vài lọ."
Mũi Tô Ninh Hi có chút ửng đỏ, "Vạn nhất bác sĩ có việc, không kịp chuẩn bị thì sao, từ lúc bắt đầu điều dưỡng thân thể, bác sĩ đã nhắc nhở tốt nhất nên sử dụng liên tục."
"Cậu nói đúng, cái kia vẫn tốt nhất không nên dừng lại." Vẻ mặt Tô Vân Thanh không thay đổi mà tiếp tục bước đi, cậu vừa rồi liền thiếu chút nữa bị mùi hương trên người Tô Ninh Hi hun chết. .
||||| Truyện đề cử: TruyenHD |||||
Nghe nói nó là loại tinh dầu có tác dụng làm ấm và dưỡng da rất tốt... Chính là vì cái gì lại biến thành một loại hương hoa ngọt ngào??
Trước khi ra khỏi cửa, Tô Vân Thanh xoay người lại, chân thành nói với Tô Tần và Trình Tử Phong đang đứng "Cảm ơn công lao dưỡng dục, tạm biệt."
Cậu lễ phép khép cửa lại.
Động tác lưu loát đến Lê thúc cũng chưa kịp ngăn cản.
Hơn nữa hy vọng các người nghe ra ý tứ "Không bao giờ gặp lại".
Tiếng đóng cửa thanh thúy kia, làm mọi người trong phòng sững sờ.
Tô Trạch cẩn thận nhìn sắc mặt của ba ba, cảm giác người bên cạnh mình sắp bùng phát, nghĩ đến những thứ đồ bổ mỗi ngày đều an bài tốt, hắn cảm thấy tốt nhất ngày mai vẫn là đem người tìm trở về.
Tuy rằng mọi người xem Tô Vân Thanh không vừa mắt, trong lòng cũng sẽ có cách ứng xử khác, nhưng việc nào ra việc đó, chín ống tủy cũng không phải là chín ống máu!
Chờ đến thời điểm Trình Tử Nghi bị mang tới, đầu gối vẫn còn sưng.
Hắn vừa thấy đám người Tô Tần, liền nhịn không được hỏi, "Đã trễ thế này kêu ta lại đây, là Vân Thanh lại làm ra chuyện quá đáng sao?"
"Thằng ranh kia đi đâu rồi?"
"Tên súc sinh kia, tôi thật sự không có mặt mũi nào nữa!"
Không đợi người khác trả lời, Trình Tử Nghi liền bắt đầu khóc lóc kể lể nói, "Thực xin lỗi, đều là tôi không tốt, ngày thường đã tận lực quản giáo nghiêm khắc, nhưng ai ngờ nó cứng đầu từ nhỏ, dạy mãi không sửa, hôm nay thậm chí còn chống đối tôi, động thủ đả thương người!"
Tô Ninh Hi tò mò dò hỏi, "Hắn động thủ? Có ai bị thương không?"
Trình Tử Nghi ủy khuất cho cậu ta nhìn đầu gối chỗ tím chỗ xanh của mình, cũng cố ý xoay chuyển góc độ, làm mọi người đều thấy rõ ràng.
Tô Ninh Hi hít một ngụm khí lạnh, "Này...... Quá nghiêm trọng, hắn sao lại có thể quá đáng như vậy!"
Trình Tử Nghi vừa nghe, nước mắt lại chảy ra, rất giống một người trưởng bối đáng thương bị con cái sau khi đánh đập, đuổi ra khỏi nhà.
Tô Tần không để ý đến sự nghẹn ngào của người kia, lạnh lùng nói, "Đầu gối va chạm chính là trọng thương, kia lại rút nhiều hơn sáu ống tủy, đây là muốn tuyên bố kỉ lục thế giới sao."
"Bất kể thế nào, đều không phải là lí do đứa nhỏ có thể chống lại ta..." Trình Tử Nghi lau đi giọt nước mắt còn đọng trên khóe mắt, trong giọng nói mang theo vài phần kinh ngạc không rõ, nói, "Hắn còn tới cùng các ngươi cáo trạng? Hắn như thế nào còn có mặt mũi lại đây cáo trạng!"
Trình Tử Phong nhàn nhạt hỏi, "Ngươi nói lời này, có ý tứ gì?"
Trình Tử Nghi như là thực sợ hãi vị đứng đầu Trình gia kia, đối phương vừa mở miệng, hắn liền nhịn không được lui về sau mấy bước, rồi sau đó mới vừa kinh vừa giận nói, "Vốn ban đầu ta dự định cho Tô Vân Thanh hôm nay đi rút tủy, đối mặt việc lớn như chữa bệnh phong hàn, sao lại có thể qua loa đối đãi, ta vẫn nên chuẩn bị kĩ càng để đảm bảo không có lo ngại gì."
Tô Trạch có chút không thể tưởng tượng nhìn người này, "Đều bị rút chín ống tủy, ngươi lại còn muốn cho Tô Vân Thanh rút thêm."
Trình Tử Nghi rũ mắt nói, "Một ngày ba ống, sẽ không chết, chỉ cần bồi bổ cho tốt là được rồi, bọn ta biết thân biết phận, cũng biết chính mình còn giá trị, không dám cậy sủng mà kiêu..."
Tô Nghiêu nhịn không được hỏi, "Chẳng lẽ Tô Vân Thanh hôm nay cũng đi?"
Vừa rồi hẳn là đem người bắt lại, lại bồi bổ thêm cho hắn.
Vạn nhất té xỉu bên ngoài, người khác sẽ nói rằng bọn họ hành hạ đứa con riêng kia!
Trình Tử Nghi lắc lắc đầu, nói, "Hắn không đi, ngược lại đi tham gia bài khảo sát của trường đại học nào đó, tâm lí nổi loạn cùng hành vi phản kháng như vậy... Là tôi sai, không dạy dỗ hắn tốt, các ngươi phái người đem hắn bắt trở về, tùy tiện xử lí đi, tôi quản không được, cũng không dám quản."
"Khảo sát đại học, hắn học trường đại học nào?"
Tô Trạch không nghĩ tới đối phương được tuyển vào đại học, "Hắn thành tích không tồi, có thể hướng một chút văn lý đại học cùng thủ đô đại học."
Đại bộ phận trường học vừa mới bắt đầu tuyển sinh, chỉ có số ít trường cao đẳng cấp cao sẽ xét duyệt trước, hắn cùng đại ca còn chờ Tô Vân Thanh tới hỏi kinh nghiệm làm hồ sơ dự thi đó.
Trình Tử Nghi trả lời, "Đệ nhất quân sự đại học."
"Cái gì?!" Tô Nghiêu lập tức đứng dậy, hắn nhìn sắc mặt song thân, cũng thấy được một chút biểu tình kinh ngạc.
Đây là điều mà ai cũng chưa từng nghĩ tới.
Đệ nhất quân sự đại học, kia chính là tồn tại danh giá, không phải là ngưỡng mà những sinh viên xuất sắc bình thường có thể mong đợi.
Kia cần thiết là trí nhớ cùng vũ lực đều giai, tổng hợp với sức mạnh tinh thần quân sự tuyệt vời và khả năng toàn diện mạnh mẽ, hoặc là ở mỗi một phương diện có thiên phú cực cao, thậm chí đã lấy được thành tựu kiệt xuất, mới có đủ điều kiện để nộp đơn.
Mà muốn thông qua kế tiếp phải vượt qua hàng loạt kỳ thi đánh giá khắt khe, độ khó vào áp lực lại càng tăng.
Tô Tần cũng không nghĩ tới Tô Vân Thanh bản lĩnh lớn như vậy, ngày thường tuy rằng cũng có chú ý đối phương, nhưng hiển nhiên vẫn là xem nhẹ không ít.
Bởi vì khâu tuyển sinh của đệ nhất quân sự đại học, đều được bảo mật với người ngoài, Tô gia không có nhận được thông báo cũng là bình thường.
Nhưng Trình Tử Nghi là như thế nào lấy được tin tức?
Tô Nghiêu nói ra nghi hoặc của mọi người, hỏi, "Ông làm sao mà biết được?"
Trình Tử Nghi thản nhiên nói, "Thông báo trúng tuyển thông qua khảo sát của trường đại học kia, hôm nay liền gửi về trước nhà tôi, vừa ra ngoài liền thấy."
Tô Trạch động động ngón tay, đối với việc này thực cảm thấy hứng thú, "Thư thông báo đâu?"
Hắn muốn chụp một tấm, đăng lên bản tin khoe đệ đệ!
Tuy rằng ngày thường, hắn cùng đại ca đối Tô Vân Thanh dụng tâm dạy dỗ không nhiều, so với Tô Ninh Hi liền kém một phần mười, nhưng nhiều ít vẫn là có điểm.
Thật không ngoa khi hắn mang danh hiệu một vị gia sư giỏi!
Chỉ là thân phận Tô Vân Thanh thân phận không tiện...
Nếu không, liền vẫn là phát nặc danh khoe lên vòng bạn bè...
Trình Tử Nghi cười lạnh một tiếng, "Đã xé."
___Đăng tải tại W4ttp4d: _Cas2619_ ___