Nam Thần Quốc Dân, Cửu Thiếu Xin Thỉnh Giáo (Chú Út Tổng Tài Yêu Không Nào)

Chương 231

Sau tiếng thông báo, Tiết Văn Vĩ đứng dậy, đi về phía một phòng nào đó.

Khi thấy hành động của đối phương, Diệp Sơ Dương lập tức bật cười.

Thật trùng hợp.

Tiết Văn Vĩ sao lần nào cũng chọn cùng một nhân vật với cô vậy?

Chà, ánh mắt thật tốt.

Điều thiếu niên thấy được, Đoàn Kiệt cũng thấy được: "Xem ra là đối thủ cạnh tranh của Cửu thiếu."

"Phải là đối thủ cạnh tranh thất bại mới đúng." Thiếu niên khẽ mỉm cười, bước tới ngồi xuống một vị trí trống.

Sau đó, cô cầm số thứ tự của mình ra móc lên áo...

Số 26.

Ở ngay sau Tiết Văn Vĩ.

***

Diệp Sơ Dương ung dung dựa vào ghế ngồi, hai chân bắt chéo với nhau, ông quần màu đen khẽ gập lên, để lộ cổ chân trắng ngần.

Điều đáng nói là, nếu như nhìn kĩ sẽ phát hiện ra cổ chân của thiếu niên có đeo một sợi dây đỏ, sợi dây màu đỏ có xỏ một đồng tiền bằng ngọc vô cùng tinh xảo.

Ánh mắt cô gái trẻ tuổi ngồi bên cạnh Diệp Sơ Dương thi thoảng lại nhìn lén sang bên cạnh.

"Chào cậu, cậu cũng tới thư vai nhân vật Cận Thanh Vân sao?"

Giọng nữ có phần hào sảng, không hề ăn nhập với ngoại hình của cô. Đây là cảm giác đầu tiên khi Diệp Sơ Dương mở mắt, quay đầu nhìn cô gái bên cạnh.

Cô gái này hơi gầy, cao chừng một mét bảy, mặt trái xoan, lông mày lá liễu, nhìn giống như một cô gái thời xưa bước ra từ trong trang vẽ.

Nhưng vừa nghe thấy lời đối phương nói...

Cảm giác đàn ông lập tức xuất hiện.

Hơn nữa, nhìn tướng mặt của đối phương cũng rất đáng để suy xét.

Diệp Sơ Dương chớp chớp mắt ánh mắt có chút hứng thú. Cô gái đó chú ý tới ánh mắt của người thiếu niên, liền bật cười nói: "Tôi là Dương Nguyệt Đồng, tới thử vai nữ chính."

Ờ, nữ chính đấy.

Một cô gái còn mạnh mẽ hơn cả đàn ông.

Diệp Sơ Dương bất ngờ nhớ tới nhân vật chính được đóng khuôn là một cô gái có ngoại hình đáng yêu nhưng tính cách mạnh mẽ như đàn ông. Chỉ nhìn tướng mạo của cô gái này và nghe giọng nói của cô đã cảm thấy vô cùng phù hợp.

Nghĩ tới đây thiếu niên liềm mỉm cười, tự giới thiệu: "Hi, tôi là Diệp Sơ Dương."

"Ý, cậu chính là Diệp Sơ Dương sao?" Dương Nguyệt Đồng khi nghe thấy cái tên này liền trợn tròn mắt, cô gãi đầu, sau đó niềm kinh ngạc trong mắt lập tức trở thành vui mừng.

"Công tử, tôi chính là fan của cậu! Fan siêu cấp! Người hâm mộ cuồng nhiệt!" Dương Nguyệt Đồng hào hứng suýt chút nữa thì nhảy quẩng lên.

Còn Diệp Sơ Dương thì ngây người.

Cô bé, tôi đọc ít sách, cô đừng gạt tôi.

Fans của tôi mà nhìn thấy tôi không nhận ra sao?

Nghĩ tới đây, Diệp Sơ Dương bất giác giơ tay xoa mặt...

Lẽ nào gương mặt của cô rất đại chúng?

Diệp Cửu thiếu trong lòng bất giác có chút rầu rĩ: [rầu rĩ.jpg]

Nhưng Dương Nguyệt Đồng dường như không phát hiện ra nội tâm phức tạp của Diệp Sơ Dương, cô tiếp tục hào hứng nói: "Công tử, tôi thực sự rất thích cậu. Lần đầu tiên biết tới cậu chính là ngày đầu tiên cậu livestream! Hình như khi đó tôi đói bụng, sau đó vào phòng livestream, kết quả là xem xong cậu nấu ăn tôi liền thấy no."

Diệp Sơ Dương: "..." Thì ra cô còn có công dụng này.

"Đúng rồi, từ đó gọi là gì ta, ờ, nhìn cũng thấy no!" Dương Nguyệt Đồng chống cằm, "Mặc dù tôi không nhìn rõ mặt cậu."

Diệp Sơ Dương: "?"

"A, quên nói với cậu, thực ra tôi là một người mù mặt!" Dương Nguyệt Đồng lúng túng xoa mặt mình, "vì thế công tử ơi, tôi thực sự không phải cố tình không nhận ra cậu đâu, cậu phải tin tôi! Tôi thực sự rất thích cậu!"