Con gái hắn, ở nơi hắn không nhìn thấy chậm rãi trưởng thành.
Ăn xong cơm, hắn lái xe đưa con gái đến trung tâm thương mại, mua mấy bộ quần áo mới, còn có một ít đồ dùng sinh hoạt cùng đồ ăn vặt, mua rất nhiều rồi về nhà.
Túi quá nhiều, Khương Trĩ muốn hỗ trợ, hắn nghĩ nghĩ, lấy ra một túi snack, mở ra cho nàng: “Nha, vậy con cầm lấy cái này đi.”
Nàng cúi đầu không nói, chỉ nhìn chằm chằm mũi chân, cứng đờ mà nói câu “Cảm ơn”.
Buổi tối mới nhớ tới chưa có mua áo ngủ, Khương Trạch Nguyên liền đưa cho nàng một bộ áo ngủ khác, thấp giọng bảo nàng: “Ngày mai ba ba sẽ mua đồ mới cho con có được không?”
Khương Trĩ lắc đầu, ôm quần áo: “Ba ba…… Cái này liền rất tốt.”
Hắn ôn nhu cười: “Quần áo ba ba lớn, Tiểu Trĩ vẫn là mặc vào thử xem rồi nói.”
Đúng là có chút lớn, áo trên rộng thùng thình, vừa vặn che lại đùi nàng, lộ ra một đôi chân múp míp.
Trên đùi trơn bóng hoạt nộn, Khương Trạch Nguyên nhịn không được lại gần, hôn hôn khuôn mặt nhỏ của nàng: “Tiểu Trĩ thật đáng yêu.”
Khương Trĩ chưa từng có người khác phái đối đãi như vậy, giữa bắp đùi ê ẩm, nàng đỏ mặt, thấp giọng nói: “Ba ba trêu con, con biết mình béo rất khó coi.”
“Nhưng Tiểu Trĩ chính thực đáng yêu mà.” Hắn nắm lấy tay con gái, hận không thể đem nàng cắn một ngụm: “Giống thạch trái rất ngọt.”
Khi nói chuyện, Khương Trĩ ỡm ờ, cùng hắn nằm ngã lên trên giường, hai chân triền ở bên nhau.
“Ba ba…… Ngực con bị trướng.”
“Ba ba xoa xoa cho con, Tiểu Trĩ còn có chỗ nào không thoải mái sao?”
“Không có, đã không có……” Nàng nắm chặt áo gối, cố nén nửa người dưới mãnh liệt toan ngứa.
Tuổi dậy thì phát dục ngực sẽ bị ngạnh, ấn lên hơi đau, Khương Trạch Nguyên đau lòng con gái, mỗi đêm đều xoa ngực giúp nàng, không biết có phải hay không vì nguyên nhân này, Khương Trĩ vυ' càng lúc càng lớn, eo nàng thật ra càng ngày càng mềm mại, dần dần có hình thái lả lướt.
Khương Trạch Nguyên công việc bận rộn, nhưng có bận cũng sẽ về nhà, trước khi ngủ đều hôn trán con gái, dùng túi nước ấm giúp nàng mát xa trước ngực
Hắn nấu ăn cũng không tồi, cuối tuần nghỉ ngơi đều tự mình xuống bếp, làm đồ ăn ngon cho Khương Trĩ.
Khương Trĩ việc học coi trọng, người cũng gầy ốm, mặt mày cũng dần giống mẹ nàng, rất nhiều lần chui vào trong lòng ngực ba ba, bị hắn ngộ nhận thành vợ trước.
“Ba ba, cọ đâm vào con.” Khương Trĩ buồn ngủ mà dụi đôi mắt, ở trong lòng ngực hắn cọ tới cọ lui, “Có phải hay không muốn biến con trở thành tình nhân nhỏ của ba ba?”
“Nói bừa cái gì.”
Du͙© vọиɠ càng ngày càng cường liệt, hắn liền chạy đi WC, ngồi ở trên bồn cầu bắt đầu thủ da^ʍ
Khương Trạch Nguyến sau khi ly hôn vẫn không có lấy vợ mới, không hẳn đối với vợ trước nhớ mãi không quên, mà vợ trước quá đẹp, phong tình vạn chủng, tao mị tận xương, nhưng Khương Trạch Nguyên đã chán ghét nữ nhân này.
Hắn khi thủ da^ʍ dù rất nhiều lần liên tưởng đến phụ nữ nhưng không rõ hình dáng cụ thể, bộ ngực đẫy đà mềm mại, đĩnh kiều mông, dâʍ ɖu͙© đến tận trong xương cốt, cố tình đơn thuần như trang giấy trắng, trên giường rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ.
Càng ngày càng nhiều tiếp xúc với Khương Trĩ, hình tượng nữ nhân này dần dần cụ thể, cuối cùng biến thành hình ảnh con gái, ở dưới thân hắn bất lực rêи ɾỉ.
Hắn bắn.
Tϊиɧ ŧяùиɠ bắn vào công thoát nước WC Khương Trạch Nguyên rửa rửa tay, nhìn chính mình trong gương.
Một người đàn ông rất có mị lực, ở trường học có không ít nữ sinh sùng bái hắn, thời điểm tuyển sinh khoa của hắn đều rất đông.
Hắn lãnh đạm mà lau khô tay, Khương Trĩ chờ ở cửa, ăn mặc áo ngủ đơn bạc của hắn, đầṳ ѵú nhô ra hai cái lều trại nhỏ. Nàng tóc có chút quá dài, vén ở sau tai, dời đến cằm nhòn nhọn, mặt mày tú lệ.
Thật giống tiểu mỹ nhân.
Khương Trĩ vừa thấy hắn, vội nhào vào trong lòng ngực hắn, làm nũng: “Ba ba, con sai rồi, muốn làʍ t̠ìиɦ nhân nhỏ là con không đúng, nhưng người ta thường nói con gái là tình nhân kiếp trước của ba, để ba thương con”
Khương Trạch Nguyên ôm eo nàng, cùng trở về phòng ngủ: “Thích ba ba thương con sao?”
“Ân đau.”
Thường ngày trước khi ngủ đều đem áo vén lên, đèn tường chiếu sáng đến chỗ nhô cao, Khương Trĩ ở dưới ánh đèn, vυ' giống như tranh sơn dầu tinh tế thực đẹp, theo bàn tay nam nhân phập phồng quay cuồng.
Nàng không mặc quần ngủ, qυầи ɭóŧ ren bên trong đã ướt một mảng, Khương Trạch Nguyên xoa xong ngực, nhìn thấy một mảng vết ẩm ướt kia, đầu ngón tay trỏ nhẹ nhàng đặt trên mặt cọ qua.
“Nơi này sao lại ướt vậy?”
“Ba ba làm cho con quá thoải mái…… Liền chảy nước.” Hạthể phảng phất chút mẫn cảm như điện giật xẹt qua, Khương Trĩ kiều kiều, giống nụ hoa đang hé mở: “Ba ba, người sờ sờ phía dưới con đi, thật thoải mái nha.”
Nàng mở đùi ra, đem chính mình hoàn toàn bại lộ trước mặt mặt người đàn ông trưởng thành, nhu mị đôi mắt nheo lại, không tiếng động kêu gọi hắn:
“Thương yêu con đi.”