Đinh Minh Sâm không chút khách khí chất vấn.
Thu Vũ duy trì một chút mặt mũi cuối cùng, nói: “Tôi đãng trí quá , nhét ở trong hộc bàn mà quên mất.”
Ngữ khí của hắn cũng hòa hoãn lại, khôi phục bộ dáng lớp trưởng ôn hòa, “Loại truyện này không tốt, dễ dàng làm cậu xao nhãng học tập. Cậu nên bỏ đi thì hơn...”
Nàng gật gật đầu chạy nhanh về chỗ ngồi, làm bộ cái gì cũng chưa phát sinh, trong lòng như nước sôi lăn phao, thật sự là khó có thể bình tĩnh.
Tống Tâm Duyệt chọc chọc nàng, “Lớp trưởng nhìn thấy truyện tranh của cậu sao ?”
Thu Vũ nhìn phía nàng, hai cái nữ hài ánh mắt chạm nhau cười khổ.
Vương Triết ngồi ở phía trước lỗ tai cực thính, quay đầu hỏi: “Các cậu đọc truyện ngôn tình sao? Lớp trưởng làm sao mà phản ứng mạnh như vậy?”
Hai thiếu nữ liền xấu hổ cười, không muốn nhiều lời.
Vương Triết lĩnh hội, nói: “Lớp trưởng chính là như vậy, vô dục vô cầu. Lớp trưởng thủ thân như ngọc, phim điện ảnh lớp trưởng cũng không xem. Chúng tôi đang xem, cậu ta ở bên cạnh đọc sách. Hay là, lớp trưởng muốn sinh sản vô tính nhỉ.”
Điều này làm hai thiếu nữ không vui, Tống Tâm Duyệt mở miệng: “Cái này gọi là cao lãnh, gọi là cấm dục , là chuyện thường thấy ở các soái ca mà!”
Vương Triết rụt rụt cổ, “Tôi còn quên lớp trưởng là thần tượng của muôn vàn thiếu nữ , quấy rầy rồi, coi như tôi chưa nói!”
Đinh Minh Sâm vừa đi theo chủ nhiệm lớp từ bên ngoài tiến vào, Thu Vũ trộm ngắm hắn liếc mắt một cái.
Thiếu niên cao gầy nhiên chính khí, đang nghiêm túc lắng nghe chủ nhiệm lớp an bài công việc của lớp
Thu Vũ nhìn lại mình, càng cảm thấy mình thật chật vật.
Đinh Minh Sâm trong lòng cảm thấy nàng như thế nào?
Nàng âm thầm thở dài một tiếng, vô lực mà ghé vào bàn học.
*
Cuối tuần nghỉ ngơi nửa ngày
Em họ 9 tuổi Chu Chu c ủa Đinh Minh Sâm tới chơi, gõ cửa nhà Thu Vũ, nói muốn tìm Thu Vũ đi chơi.
Thu Vũ mang sức sống tuổi trẻ của thiếu nữ bắn ra bốn phía, vì vậy Chu Chu thực thích đi chơi cùng Thu Vũ.
“Thu Vũ tỷ, hôm nay ông nội và ca ca đi ra ngoài có việc rồi, còn mỗi mình đệ ở nhà, đệ sợ. Hay tỷ sang nhà đệ chơi nha." Nói rồi, hắn lôi Thu Vũ đi tới nhà Đinh Minh Sâm.
Thấy vậy, mẹ Thu Vũ là Đỗ Mai liền nói: “Đi đi, một hồi nữa mẹ đem cơm đưa qua cho.”
Nghe được một hồi nữa Đinh Minh Sâm sẽ đi ra ngoài, Thu Vũ liền cầm bài thi, chầm chậm qua nhà hắn.
Chủ yếu là nàng hơi xấu hổ khi nhìn thấy Đinh Minh Sâm.
Vào cửa, thấy Đinh Minh Sâm mặc áo sơmi cùng quần dài đen bộ dạng tuấn dật, đang theo ông ngoại là Từ giáo sư cùng nhau đi ra cửa.
Thấy nàng tiến vào, ánh mắt hắn dừng trên người nàng, trên dưới đánh giá vài lần.
Vẫn như thường lệ, khóe miệng thiếu niên hàm chứa nhàn nhạt ý cười, giống như đối với mọi người, lễ phép mà ôn hòa.
Từ giáo sư nói: “Thu Vũ, mấy học sinh cũ mời ta ăn cơm, ta mang Minh Sâm đi, Chu Chu muốn ở nhà làm bài tập, con giúp ta chăm sóc nó một lúc nha.”
“Vâng, Từ gia gia.” Thu Vũ lễ phép đồng ý.
Ra cửa trước, Đinh Minh Sâm nói khẽ với nàng : “Nếu nó không nghe lời, cậu thể cho nó chơi một ván trò chơi.”
Chờ gia gia cùng ca ca vừa đi, Chu Chu liền hưng phấn.
Làm xong bài tập hết hơn một giờ , Chu Chu liền nói muốn chơi trò chơi.
Đinh Minh Sâm có một cái máy tính, Thu Vũ biết mật mã, liền giúp Chu Chu mở ra, nhìn thời gian nói: “Không chơi vượt quá nửa giờ nha Chu Chu.”
“Dạ, Thu Vũ tỷ!” Chu Chu vui vẻ đồng ý mà chơi trò chơi.
Nàng lại tiếp tục làm đề, ngẩng đầu lên phát hiện Chu Chu bởi vì chơi quá tệ liền bị đồng đội mắng, tức giận rời khỏi trò chơi, đang mở máy tính tìm phim vì hắn có tải manga, anime.
Cậu bé tìm loạn một hồi, mở ra một cái tệp tên là “Mộng”. Bên trong có mấy bức tranh. Chu Chu vừa thấy không phải manga anime, liền chán nản đi ra ngoài.
Vừa lúc lúc này Đỗ Mai tiến vào đưa cơm, mùi thịt kho tàu bay tới, Chu Chu bị hấp dẫn liền đi ra phòng khách tận hưởng mỹ thực.
Thu Vũ muốn làm xong đề nên chưa ăn, mở ra tệp vừa rồi.
Bên trong là ba bức tranh hắn đã vẽ.
Tất cả đều là vẽ thiếu nữ.
Tóc dài, diện mạo điềm mỹ, mắt to tròn động lòng người, thân thể đường cong no đủ gợi cảm.
Một bức chạy bộ, một bức đọc sách, một bức cầm vợt cầu lông.
Thu Vũ dùng di động chụp ảnh bức tranh, sau đó chạy nhanh ra ngoài.