Phú Bà Chỉ Thích Ăn Trai Bao

Chương 1: (Huấn luyện viên bơi lội) Cùng tắm dưới vòi sen

Mạnh Hiểu Hiểu là một tiểu phú bà cực kỳ có tiền, dung nhan dáng người cũng thuộc hàng xuất chúng trong xuất chúng, nhưng lại luôn có suy nghĩ muốn nuôi trai bao.

Nguyên nhân là Mạnh Hiểu Hiểu vừa chia tay người bạn trai không đủ ôn nhu cũng chẳng có gì thú vị, không thể làm cho cô sung sướиɠ.

Đã tìm đương nhiên cũng phải tìm trai bao thật xuất sắc, ví như người trước mặt này, so với cô cao hơn một cái đầu, ngũ quan góc cạnh rõ ràng, đôi mắt thanh minh.

Áo sơ mi đen, quần tây đen bao ôm lấy thân thể cường tráng, đặc biệt là thân dưới, phình to như vậy, vừa nhìn thấy liền biết rất sướиɠ.

Tuy rằng là trai bao, nhưng Mạnh Hiểu Hiểu đã cho người điều tra qua, cô là khách hàng đầu tiên của hắn, hắn cũng chưa từng yêu đương với bất kỳ ai.

Còn về kỹ thuật, mấy ngày nay hắn đã được khách hàng là cô dạy dỗ qua điện thoại, thân thể lại cường tráng như vậy, chắc là không có vấn đề gì.

Công việc chính của hắn là huấn luyện viên bơi lội, vẫn có thể kiếm tiền nhờ việc dạy học, nguyên nhân đi làm trai bao là vì muốn ở mua 1 căn nhà ở thành phố.

Chuyện khác Mạnh Hiểu Hiểu không muốn quan tâm, chỉ muốn biết người đàn ông này có thể làm cho cô sung sướиɠ hay không, có thể nói, bao nuôi dài hạn cũng không tồi, cho hắn mua 1 căn nhà cũng không phải vấn đề lớn.

Chậc, tưởng tượng có chút xa.

“Trước giúp ta tắm rửa một cái.” Mạnh Hiểu Hiểu có chút thẹn thùng, bất quá cô là người bỏ tiền ra chơi, thực nhanh liền ra yêu cầu.

“ Được, ta đây giúp ngươi cởi?” Đối phương thật cẩn thận hỏi.

“ Ừ, đương nhiên.” Mạnh Hiểu Hiểu xoay người, đưa lưng về phía hắn, ưỡn ngực, lại nhắm mắt lại.

Hắn đến gần, hai bàn tay to ở trên người cô sờ lên, có chút vụng về, bất quá rất có kiên nhẫn, cũng tận lực ôn nhu.

Váy dài tím 2 dây của cô thật nhanh bị kéo xuống, áo ngực cũng bị cởi ra, thân thể cô mềm mại run lên, hai tay nhỏ ôm lại hai vυ' trắng hồng.

Trần trụi trước mặt một người đàn ông xa lạ, cho dù đã chuẩn bị tốt tâm lý, cô vẫn thật khẩn trương.

“Phiền em tách chân ra một chút, tôi giúp em cởϊ qυầи lót.” Hắn ở bên tai cô ôn nhu nói.

Mạnh Hiểu Hiểu lúc này mới ý thức được chính mình đem chân kẹp thật chặt, vội tách nhẹ đùi trong, đôi bàn hay to lớn thô ráp sờ lên vòng eo cô, sờ tới viền qυầи ɭóŧ, đem nó nhẹ nhàng kéo xuống.

Cô bị cởi trần như nhộng, hắn ở phía sau cũng bắt đầu cởϊ qυầи áo của chính mình, cô trộm liếc mắt ngắm một cái, thân thể kia đúng thật cường tráng, cơ bắp 8 khối căng chặt, vừa thấy liền biết rất mạnh.

Cây côn ŧᏂịŧ phía dưới cũng thực nhanh lộ ra tới, tuy rằng còn mềm, nhưng kích cỡ kia cũng thật khϊếp người, đặc biệt phần đầu, cực to còn mượt mà, làm cô hãi hùng khϊếp vía.

Cuống quít thu hồi tầm mắt, nhưng mà vài giây sau hắn liền dựa sát vào, nhàn nhạt hỏi: “Tôi ôm em đi vào, có được không?”

“Ừ……” Mạnh Hiểu Hiểu thẹn thùng lại mềm mại lên tiếng, trong lòng tràn đầy chờ mong.

Thân mình mềm mại yểu điệu của cô thật nhanh bị bế ngang lên, hắn ôm cô vững vàng, cho dù cô không ôm lấy cổ hay nắm lấy tay hắn thì vẫn thấy thật an toàn.

Nhưng thân thể của cô hoàn toàn trần trụi trước mặt người đàn ông này, cô vẫn cảm thấy thẹn thùng vô cùng, vội bắt lấy cánh tay hắn, đôi mắt nhìn về nơi khác, hô hấp dồn dập, ngực kịch liệt phập phồng.

Sau đó cô phát hiện hắn cương cứng, cây côn ŧᏂịŧ ở dưới kia cứng rắn mà đỉnh vào mông cô, nhưng mà thật nhanh bị thu về, chỉ nhẹ nhàng cọ cô.

Hắn ôm cô vào toilet, cô được đặt trên mặt đất, “Chúng ta bắt đầu nhé?” hắn ở phía sau nhẹ nhàng hỏi.

“ Được.” Mạnh Hiểu Hiểu đứng dưới vòi sen, nhắm mắt lại, đung đưa thân thể.

Mông còn lén lút dẩu dẩu về phía sau, hai chân kẹp chặt.

Rõ ràng hắn còn chưa có làm cái gì, tiểu huyệt của cô lại thật ngứa, muốn bị đâm vào, chảy thật nhiều nước.

Kỳ thật không trách hắn,phải trách chính là bản thân cô, quá mức thèm muốn, bằng không cũng không đến mức đi tìm trai bao.

Hắn đem vòi sen bật lên, nước ấm thực mau xối đến trên người Mạnh Hiểu Hiểu, thân thể hắn rắn chắc khoẻ mạnh dán chặt lưng cô, nhẹ nhàng cọ sát, đôi bàn tay to sờ đến ngực cô, do dự một lát, ôn nhu nắm lấy cặρ √υ' mẫn cảm của cô nhẹ nhàng nắn bóp.

“Ư……” Mạnh Hiểu Hiểu đột nhiên không kịp phòng ngừa, thân thể mềm mại run lên, cái miệng nhỏ yêu kiều rêи ɾỉ.

“Tôi bóp như vậy có được không ?” Hắn động tác chợt dừng lại, vội vàng hỏi bên tai cô.

“Ư…… Có thể…… Anh, biểu hiện thật tốt ……” Mạnh Hiểu Hiểu thật sự thật chờ mong, cho nên cầm lòng không được nói như vậy.

Đôi bàn tay to lớn thô ráp nắm lấy vυ' cô tinh tế xoa bóp, một chút lại một chút, căn côn ŧᏂịŧ thô cứng kia lần thứ hai đâm đến trên mông cô, lần này không có khách khí, hết đâm lại cọ, thậm chí qυყ đầυ to lớn đã trượt xuống dưới mông cô, đâm vào địa phương thần bí của cô, hung hăng cọ xát.

“Ư……” Cô sung sướиɠ mà rêи ɾỉ, thân thể mềm mại ở trong tay hắn bị nhào nặn đến càng ngày càng mềm nhũn, tiểu huyệt cũng không ngừng chảy nước, nếu không phải đang bị cây côn ŧᏂịŧ kia "chống đỡ", sợ là cô sẽ vô lực mà ngã xuống sàn nhà.