Dám khiến cho Đoạn Vũ thê thảm như vậy, đối phương rốt cuộc là ai?!
Đoạn Gia, đây chính là gia tộc đứng đầu của thành phố Vân Châu, phải biết rằng thành phố Vân Châu chính là tỉnh lị!
Mà chuyện lớn thứ hai chính là Học Viện Thượng Võ ở thành phố Đại Phong được thành lập. Học Viện Thượng Võ do Lục Đại Phái cùng nhau sáng lập ra, hiệu trưởng khóa đầu tiên do Diệp Vân của Phái Võ Đang đảm nhiệm.
Diệp Vân là Phó Chưởng Môn của Phái Võ Đang, trong Phái Võ Đang thậm chí là toàn bộ Lục Đại Phái có địa vị cực kỳ cao. Giáo viên của học viện cũng đều do trưởng lão các phái trong Lục Đại Phái đảm nhiệm. Đủ để thấy Lục Đại Phái coi trọng Học Viện Thượng Võ này như thế nào.
Học Viện Thượng Võ giống với các trường đại học trọng điểm khác, cũng áp dụng chế độ học viên chính quy, chế độ quy định cũng giống với các trường cấp 3 và đại học khác, hơn nữa quản lý cực kỳ nghiêm ngặt, nếu phát hiện có hiện tượng trốn học, lập tức đuổi học.
Chế độ đào tạo là 3 năm, sau 3 năm, Học Viện Thượng Võ sẽ chọn ra những đệ tử tinh anh trong số các đệ tử tốt nghiệp, gửi đến Lục Đại Phái, trực tiếp trở thành trưởng lão! Trưởng lão của Lục Đại Phái! Vị trí này ai mà không ham muốn chứ?
Bên trong Lục Đại Phái, chỉ cần có thể ngồi lên ghế trưởng lão, không chỉ có thể tu luyện tất cả tuyệt học của môn phái, mà mỗi năm các môn phái đều sẽ phát cho mỗi trưởng lão một ít linh đan thuốc quý.
Cho nên việc Học Viện Thượng Võ được thành lập, khiến toàn bộ thành phố Đại Phong đều sôi trào. Rất nhiều người nô nức tấp nập tới báo danh, bao gồm cả học sinh vừa tốt nghiệp cấp ba và một ít sinh viên.
Con cháu của mỗi một gia tộc ở thành phố Đại Phong cũng đều ghi danh. Phàm là gia tộc hơi lớn một chút đều hiểu được một cái đạo lý, trở thành người tu luyện rất quan trọng, nếu có thể lên làm trưởng lão của Lục Đại Môn Phái, vậy đúng là làm cho tổ tiên nở mày nở mặt!
Trong khoảng thời gian ngắn ngủi không đến một ngày, thành phố Đại Phong đã có mấy trăm ngàn người tới báo danh vào học trong Học Viện Thượng Võ! Ngay cả vùng phụ cận thành phố cũng có rất nhiều người đến đây báo danh. Ngắn ngủi một ngày, Học Viện Thượng Võ đã trở thành học viện lớn nhất của thành phố Đại Phong!
...
Tại Bệnh Viện Đệ Nhất của thành phố Đại Phong.
Lúc này đã vào giữa thu, thời tiết rất mát mẻ. Trong phòng bệnh cao cấp, Lý Nam ngồi ở trước giường bệnh nói chuyện với Tôn Đại Thánh. Tôn Đại Thánh đã nằm trên giường hai ngày. Cơ thể quấn đầy băng gạc giống hệt cái bánh chưng. Có điều, vết thương đã hết đau.
Hai chân của Tôn Đại Thánh đã được xác nhận là hỏng hoàn toàn. Cả đời này cũng sẽ không đứng lên được nữa, trong lòng Lý Nam đau buồn không thôi. Nhưng cô không thể hiện ra ngoài, chỉ yên lặng ở bên cạnh Tôn Đại Thánh chăm sóc cho hắn, một tấc cũng không rời, chỉ hi vọng có kỳ tích xảy ra khiến hắn có thể đứng lên lần nữa.
“Đại Thánh, anh yên tâm, ông nội cũng đang nghĩ cách báo thù cho anh.” Lúc này, Lý Nam nhẹ nhàng an ủi, nhưng mà trong lòng cô cũng không chắc chắn.
Tôn Đại Thánh gật đầu cười, không nói gì. Hắn hết sức rõ ràng, Tôn Gia mặc dù vô địch ở thành phố Đại Phong này. Nhưng mà quả thật không thể trêu vào Đoạn Gia. Muốn chống lại Đoạn Gia, thực lực Tôn Gia còn kém rất nhiều.
Có điều, Tôn Đại Thánh không hề hối hận. Nếu như lại cho hắn một cơ hội, hắn vẫn sẽ làm như vậy. Đây chính là tình nghĩa huynh đệ. Hắn không thể trơ mắt nhìn vợ của huynh đệ bị người khác làm nhục được.
Đinh đinh! Đúng lúc này, điện thoại của Lý Nam kêu lên. Mở điện thoại lên xem, sau khi nhìn thấy tin tức trên đó, Lý Nam đột nhiên nở nụ cười! “Quá tốt rồi, quá tốt rồi!” “Sao vậy?” Tôn Đại Thánh tò mò hỏi.
Lý Nam đi nhanh qua, vẻ mặt không khỏi kích động: “Cái tên Đoạn Vũ kia bị người ta chém hơn 300 nhát, bây giờ còn đang nằm trong bệnh viện cấp cứu.” Nói xong, thân thể Lý Nam nhịn không được mà run lên: “Báo ứng, đây chính là báo ứng!”
Gì? Cái tên Đoạn Vũ kia bị chém. Tôn Đại Thánh sửng sốt một chút, tâm tình trong nháy mắt cũng trở nên vui sướиɠ. Có điều trong lòng hắn lại có chút kinh ngạc. Dưới sự hưng phấn, Tôn Đại Thánh nhịn không được hỏi: “Là do ai làm?” Lý Nam lắc đầu: “Tin tức do thủ hạ của anh gửi tới, bọn hắn cũng không biết là ai làm, hơn nữa, chuyện này cũng truyền khắp thành phố Đại Phong rồi, khắp nơi đều đang bàn ra tán vào.”
Nói xong, Lý Nam nở nụ cười: “Cần gì quan tâm hắn là ai chứ, người có thể làm ra loại chuyện như vậy, nhất định là một nhân vật lớn! Em đoán tên Đoạn Vũ kia nhất định là đã chọc phải kẻ không nên chọc vào.”
Tôn Đại Thánh yên lặng gật đầu. Đang nói chuyện, cửa phòng bệnh bỗng nhiên bị đẩy ra, Lăng Thành hấp tấp chạy tới, trong tay cầm một viên đan dược đen thui, đi đến trước giường bệnh: “Đại Thánh, mau, mau ăn viên đan dược này vào.” Lăng Thành có vẻ rất nóng lòng nói.
Tôn Đại Thánh không hề nghĩ ngợi, há miệng nuốt viên đan dược kia xuống. “Đờ mờ!” Vừa nuốt xuống, chân mày Tôn Đại Thánh bèn nhíu chặt, gương mặt đầy đau khổ: “Thành Tử, anh cho tôi ăn thứ gì vậy? Vị hơi lạ, lại còn thối như thế?”
Thật là quá khó ăn, hương vị giống như là ăn phải phân vậy. “Ha ha, viên đan dược này đúng là rất thối, có điều nó lại có một cái tên rất lịch sự tao nhã, tên là “Ngũ Thú Luân Hồi Đan.” Lăng Thành cười ha hả mở miệng nói, gương mặt đầy vẻ thần bí.
Gì? Ngũ Thú Luân Hồi Đan? Tôn Đại Thánh trừng lớn hai mắt nhìn, mặt mũi tràn đầy nghi hoặc. Lý Nam đứng bên cạnh cũng nhìn chằm chằm Lăng Thành, cực kỳ tò mò.
Lăng Thành dùng khăn ướt lau tay, cười híp mắt giải thích: “Đã từng xem Tây Du Ký rồi đúng không? Trong phim đó có một tình tiết là sư đồ 4 người đi nhà xí, tên khác của nhà xí chính là “Ngũ Cốc Luân Hồi Chi Sở”. Viên đan dược này cảu tôi chính là dùng phân của 5 loài động vật luyện thành , theo thứ tự là phân ngựa, phân dê, phân trâu, còn có....”
Đêm qua, trong lúc Lăng Thành đọc “Vô Cực Đan Thuật”, hắn vô tình nhìn thấy một loại linh đan gọi là Ngũ Thú Luân Hồi Đan. Trên sách có ghi rất kỹ càng, loại đan dược này có thể nối gân nối xương, dùng để chữa trị bên ngoài cũng rất hữu hiệu. Vừa khéo phù hợp với tình huống của Tôn Đại Thánh.
Muốn luyện chế Ngũ Thú Luân Hồi Đan cần rất nhiều nguyên liệu, trong đó còn cần vài loại linh thảo hiếm có. Trùng hợp là Lăng Thành ở trên Thông Thiên Đảo đã hái được không ít linh thảo, vừa vặn có thể luyện chế Ngũ Thú Luân Hồi Đan.
Trừ những thứ linh thảo này ra thì còn cần một loại nguyên liệu quan trọng nhất, đó chính là phân và nướ© ŧıểυ của 5 loại động vật. Vì tìm kiếm phân và nướ© ŧıểυ của 5 loại động vật này, Lăng Thành đã vô cùng buồn bực.
Heo ngựa dê bò mấy con linh tinh này ở nông thôn có rất nhiều, nhưng mà ở trong thành phố như vậy thì quả thật là khó tìm. Có điều vẫn may, cuối cùng hắn đều tìm được. Sau khi luyện chế đan dược xong, Lăng Thành bèn vội vã chạy đến bệnh viện, đưa cho Tôn Đại Thánh ăn.
“Thứ gì cơ? Phân ngựa, phân dê...” Nghe xong lời Lăng Thành nói, Tôn Đại Thánh không rõ tình huống, cả khuôn mặt đều tái mét, dựa vào đầu giường nôn khan ra mấy ngụm nước bọt, không biết nói gì: “Thành Tử, anh cho tôi ăn cái đồ chơi này làm gì, đờ mờ! Anh đây là thừa dịp tôi bệnh muốn gϊếŧ tôi đúng không, mẹ kiếp!”
Phân và nướ© ŧıểυ của 5 loại động vật... Trong thoáng chốc, cả người Tôn Đại Thánh đều khó chịu, hận không thể nôn bằng sạch bát cháo sáng nay hắn vừa ăn. Quá cmn buồn nôn!
“Lăng Thành, anh thật là...” Lý Nam hờn dỗi trừng Lăng Thành một cái, đi nhanh qua vỗ nhẹ lưng Tôn Đại Thánh, giúp hắn thông khí: “Chồng ơi, anh không sao chứ... Em rót chút nước cho anh uống nhé...”
Cái tên Lăng Thành này quả thực là làm loạn mà, sao có thể cho Đại Thánh ăn thứ như vậy chứ.
Lăng Thành không thừa lời giải thích, đứng ở nơi đó cười híp mắt nhìn.
Mười mấy giây sau.
“Vợ, đừng vỗ nữa.” Tôn Đại Thánh vốn đang nôn khan đột nhiên cảm giác được tay chân của mình hình như có cảm giác! Giờ khắc này, Tôn Đại Thánh giống như là Hầu Vương xuất thế, nhảy cẫng lên như tên điên! Chân hắn không sao rồi!
A? Kể cả lúc trước khi bị thương, Tôn Đại Thánh cũng sẽ không nhảy lên như vậy! Lý Nam giật mình, vừa mừng vừa sợ: “Đại Thánh, anh...”
Lúc trước Tiết Lệ đã nói rất rõ ràng, Tôn Đại Thánh bị thương quá nặng, gân tay gân chân bị chém đứt, có thể giữ lại một cái mạng cũng đã không tệ rồi. Sinh hoạt sau này rất khó tự gánh vác, cả một đời phải sống trên xe lăn.
Nhưng bây giờ là xảy ra chuyện gì? Chẳng những có thể đứng lên, hơn nữa còn có thể nhảy lên như vậy? Điều này thật là khó hiểu, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, chắc chắn cô sẽ không tin!
Lúc này Lý Nam không khỏi kích động, thân thể mềm mại hơi run rẩy. Mà thứ khiến cho cô càng khϊếp sợ còn ở phía sau. Chỉ thấy Tôn Đại Thánh bước một bước dài ra, bắt đầu chạy bộ ở trong phòng bệnh! Ai không biết thì còn tưởng rằng Tôn Đại Thánh là khỉ làm xiếc.
Lý Nam giật nảy mình, nhìn Tôn Đại Thánh nào có dáng vẻ của người bị thương chứ?“Tôi có thể cử động, ha ha, tôi có thể cử động rồi...” Lúc này, Tôn Đại Thánh vô cùng mừng rỡ, vòng vài vòng ở trong phòng bệnh, hia mắt tràn ngập hưng phấn.
“Ha ha ha, chân ông đây khỏi rồi, chân ông rốt cuộc cũng khỏi rồi, ha ha ha ha!” Tôn Đại Thánh ôm chặt lấy Lăng Thành, cười ha ha: “Được lắm nha Thành Tử, anh giấu cũng kín thật đấy, cái Ngũ Thú Luân Hồi Đan gì gì đó quả thực là quá cmn thần kỳ. Không phí công ông đây đớp shit!”
Trong lòng Lăng Thành cũng cực kỳ vui vẻ, có điều lúc bị Tôn Đại Thánh ôm lấy hắn lại bày ra vẻ mặt đầy ghét bỏ: “Cmn, mùi trong miệng cậu nặng quá, cách xa tôi một chút...”