Yêu Hồ Quyến Rũ Đàn Ông

Chương 5: Bay lên trời (thịt)

Chẳng mấy chốc cơn đau dữ dội qua đi, Mị Mị cảm nhận được hậu môn đang dần nóng lên, dịch ruột tiết ra làm trơn trượt côn ŧᏂịŧ to lớn chậm rãi đang xỏ xuyên. Kɧoáı ©ảʍ nho nhỏ dần xuất hiện khiến nàng tê dại tận hưởng.

Lúc này, cơ thể dâʍ đãиɠ đã hoàn toàn thích ứng với việc bị hai đại nhục bổng cùng lúc luân gian. Mị Mị bịnh rịnh mồ hôi, tiếp tục da^ʍ khiếu trong hoang lạc cực độ.

"Ứm ứm~... Côn ŧᏂịŧ thao sâu quá... Mị Mị sướиɠ~... Muốn hư... Muốn bị côn ŧᏂịŧ to của hai anh trai nệnh chết em... Á á a~...".

Mị Mị không còn biết trời trăng gì nữa, chỉ biết dâʍ đãиɠ rêи ɾỉ cho sướиɠ cái miệng. Bị hai đại côn ŧᏂịŧ thay phiên đưa đẩy, chèn ép lên vách ngăn mỏng khiến nàng sướиɠ đến không khép được miệng, nước dãi đều chảy ra khoé môi quyến rũ, nhiễu xuống cằm, men theo chiếc cổ khiêu gợi chậm rãi chảy xuống cặρ √υ' không ngừng nảy lên. Quá mức da^ʍ!.

"Hừm... Tiểu tao hoá thật biết hút... Làm anh sướиɠ muốn chết... Thao chết em, cᏂị©Ꮒ chết em tiểu da^ʍ phụ" tứ ca ngửa cổ gầm lên, chiếc hông hữu lực thúc từng cái mạnh bạo làm cả người Mị Mị muốn bay lên cao.

"Sao, sướиɠ lắm phải không? Ha ha, anh nói đâu có sai, sau này em sẽ ghiền cho coi" lục ca sảng khoái cười tục tĩu, cũng không chịu yếu thế mà dập thật mạnh, hai dươиɠ ѵậŧ to lớn thi đua xem bên nào mạnh mẽ hơn, chỉ được lợi cho tiểu huyệt mềm yếu bị thọc đến chảy nước da^ʍ lênh láng, tí tách nhiễu xuống đất.

"Á a... sướиɠ~... sướиɠ lắm... thật thích... ưm~ tiểu huyệt thích bị hai dươиɠ ѵậŧ cùng chơi... ớ ớ... ứm~~" kɧoáı ©ảʍ không ngừng đánh tới khiến Mị Mị yêu thích cảm giác khoái hoạt này không thôi, ước ao tiểu huyệt ngày nào cũng bị nhồi đầy bởi dươиɠ ѵậŧ to, thời thời khắc khắc bị đại nhục bổng thao lạn.

"Um um... Em tới...á~~ em muốn ra... áaa~~~." Mị Mị hét lên chói tai, đồng thời tiểu huyệt gắt gao co thắt phun ra mật dịch, lỗ nhỏ bị dươиɠ ѵậŧ nhồi đầy vì thế mà dâʍ ɖị©ɧ không có cách nào chảy ra khiến bụng trướng to như hoài thai ba tháng.

Mị Mị trợn trắng mắt vì kɧoáı ©ảʍ quá mãnh liệt, cơ thể chịu không nổi khi đạt nhiều lần cao trào liên tiếp, nếu tính ra thì trận làʍ t̠ìиɦ đã kéo dài đến ba bốn tiếng rồi, cảm giác lân lân bay bổng này, sướиɠ đến nỗi linh hồn bay lên mây phiêu bạc.

Quả nhiên sướиɠ đến chết là có thật, Mị Mị tắt thở từ lúc nào thế nhưng tứ ca và lục ca vẫn chưa hay biết mà miệt mài luân động hạ thân, đến khi cảm thấy nàng ỉu xìu, không còn rên la nữa mới chú ý đến mà nâng mắt lên xem thử.

Tứ ca là người đứng đối mặt với nàng, trực diện nhìn thấy cặp mắt trắng dã đó liền kinh hoảng buông nàng ra. Tháo chạy đến chỗ đồng bọn.

"Con nhỏ đó chết rồi đại ca" tứ ca nuốt một ngụm nước bọt, nhất thời hoảng sợ nói.

Lúc này lục ca cũng buông Mị Mị ra, cái xác mất đi chỗ dựa liền ngã lăn ra đất, hắn bực bội chửi thề vài câu "mé nó!, ông đây chưa lêи đỉиɦ mà cưng thăng thiên luôn rồi, đậu moé!".

Không còn hứng nữa, côn ŧᏂịŧ tự khắc ỉu xìu xuống. Lục ca nhặt lên quần áo bận vào.

"Làm sao đây đại ca?" Nhị ca chỉ vào cái xác, hỏi ý.

"Mặc kệ đi, ở rừng sâu có ai phát hiện ra đâu mà lo. Huống hồ nếu có người dân bản địa lên núi, lỡ phát hiện ra thì cái xác cũng đã trở thành một bộ xương trắng rồi" đại ca bình tĩnh nói.

Nghe được lời này, mấy thằng đàn em ngẫm nghĩ thấy cũng có lí nên tức tốc cả sáu tên cuốn gói đi về, bỏ lại cái xác tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ nằm đó phơi gió phơi sương trong khu rừng hoang vắng.

Bên trong lùm cỏ xum xuê có một con hồ ly trắng đã chứng kiến hết quá trình cưỡиɠ ɧϊếp tập thể vừa rồi. Cặp mắt nó dường như có linh tính, biết thể hiện suy nghĩ như nhân loại. Nhân lúc cái xác còn ấm, con hồ ly chạy thật nhanh đến kế bên, nhìn chằm chằm vào cặp mắt trắng dã đó như thể thực hiện một nghi thức chuyển giao linh hồn.

Phút chốc ấn đường của cái xác loé sáng lên rồi vụt tắt.

Cái xác bật dậy!.

Nhịp thở bình ổn là cỡ nào phi lí!.

Lúc này con hồ ly liền tan biến thành hư vô.

Chính xác, đó không phải là một con hồ li bình thường mà là hồ yêu tu luyện mấy trăm năm mới tích góp đủ tu vi, tìm một thân thể thích hợp để nhập vào.

"Thân thể này đúng là cực phẩm, cô yên tâm tôi chiếm đoạt xác của cô thì cũng nên an ủi vong linh của cô, kẻ đã thuê sáu tên vừa rồi cưỡиɠ ɧϊếp cô, tôi sẽ bắt kẻ đó trả giá thích đáng" Mị Mị nở nụ cười ma mị, tự đọc thoại với bản thân, rồi đứng dậy nhặt lên chiếc đầm rách rưới bận tạm vào người, miễng cưỡng che được vài chỗ còn đỡ hơn việc tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đi lại.

Toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong tiểu huyệt đều được yêu hồ Mị Mị hấp thu chuyển hoá thành tài nguyên để tu luyện yêu thuật.

Thế giới này thay đổi nhiều quá thế nhưng yêu hồ cũng đã sở hữu hết kí ức của nguyên chủ nên không còn thấy lạ lẫm gì mấy. Không chậm trễ mà tìm đường đi xuống núi.

________

Truyện sẽ set vip mặc định 800 vàng/chương tương ứng mỗi chương trên 1000 từ.