Đỉnh Cấp Tư Chất, Lặng Lẽ Tu Luyện Ngàn Vạn Năm

Chương 78. Hóa Thần cảnh tầng năm, sống lại vô hạn (2)

Dưới sự trợ giúp của Cửu Đỉnh chân nhân và Lý Khanh Tử, linh khí trên ngọn núi Lâm Phàm ở đã nhiều hơn trước kia không chỉ gấp năm lần.

Hiện tại Lâm Phàm rất hài lòng, không muốn chạy loạn khắp nơi, càng không muốn ra nước ngoài với Cửu Đỉnh chân nhân.

Trong khoảng thời gian này, Ngọc Thanh tông trắng trợn chiêu nạp đệ tử mới, số lượng đệ tử ngoại môn tăng trưởng với biên độ lớn, nhưng số lượng đệ tử nội môn còn chưa tăng bao nhiêu.

Đệ tử Ngọc Thanh tông thu chỉ được chọn từ trong đám phàm nhân, tránh để giống lúc trước, lại xuất hiện đám mật thám tam giáo cửu lưu.

Trong mấy chục năm tới hẳn Cửu Đỉnh chân nhân sẽ không rời đi. Một năm này, hắn ta dẫn theo các đệ tử hạch tâm rời khỏi Ngọc Thanh tông.

Thường Nguyệt Nhi tới thăm hỏi Lâm Phàm, nói chuyện này cho Lâm Phàm.

"Thoa Y thánh giáo đã xong đời, hiện tại bọn chúng như chó lạc đồng bằng, người người kêu đánh!" Thường Nguyệt Nhi hưng phấn nói.

Hỗn Độn Thiên Cẩu bên cạnh vừa nghe thấy, thiếu chút nữa nổ tung.

Nó nhịn không được nói: "Chó thì sao vậy?"

Vì tránh để Thường Nguyệt Nhi tình cờ gặp được Tô Kỳ, nhiễm phải vận rủi, Lâm Phàm đi ra ngoài gặp riêng nàng, hai người nói chuyện phiếm trong một rừng cây.

Bình thường Hỗn Độn Thiên Cẩu và Hắc Ngục Kê cũng thích ở chỗ này.

Thường Nguyệt Nhi cười nói: "Ta muốn nói con chó bình thường phàm nhân nuôi, ngươi lại không giống nhau, ngươi đừng so sánh."

Hỗn Độn Thiên Cẩu vừa nghĩ lại, cảm thấy cũng có lý.

Thường Nguyệt Nhi tiếp tục nói: "Dưới sự dẫn dắt của tổ sư gia, Thoa Y thánh giáo quân lính tan rã, tổ sư gia đã dời hết của cải của Thoa Y thánh giáo đi, sau này tất cả đều thuộc về Ngọc Thanh tông chúng ta."

Lâm Phàm nghe xong ngược lại rất hài lòng.

Cửu Đỉnh chân nhân thật khá, trước khi rời đi còn trợ giúp Ngọc Thanh tông thống nhất tu chân giới Đại Yến. Như vậy sau này Ngọc Thanh tông sẽ không gặp phải nguy cơ diệt tông nữa.

Ấn tượng của Lâm Phàm với Cửu Đỉnh chân nhân trở nên tốt hơn.

"Gần đây ngươi tu hành thế nào? Lúc nào mới đột phá Kim Đan cảnh?" Lâm Phàm hỏi.

Thường Nguyệt Nhi chớp chớp mắt, nói: "Có một việc ta muốn nói cho ngươi, sư phụ định để ta theo tổ sư gia ra nước ngoài."

Lâm Phàm khẽ gật đầu, ngược lại cũng không kinh ngạc.

Như thế cũng tốt.

Dưới sự chăm sóc của Cửu Đỉnh chân nhân, hẳn nàng có thể nhanh chóng tăng cường tu vi.

"Sư đệ, ngươi thực sự không muốn đi theo chúng ta sao?"

Thường Nguyệt Nhi mong đợi hỏi.

Nếu Lâm Phàm theo bọn họ ra nước ngoài, vậy Hình Hồng Tuyền, Mạc Trúc sẽ không còn cơ hội nữa.

Lâm Phàm lắc đầu nói: "Nước ngoài quá nguy hiểm. Hiện tại Ngọc Thanh tông đã mạnh mẽ lên, ở lại trong Ngọc Thanh tông an toàn hơn. Đương nhiên đối với loại người phàm tục như các ngươi, khi tu tiên, đi ra ngoài xông xáo một lần cũng tốt"

Thường Nguyệt Nhi ngẩn người, thiếu chút nữa đã tức chết.

Lâm Phàm chân thành nói: "Tới nước ngoài rồi tu hành phải cẩn thận, đừng để nam nhân bên ngoài lừa. Con đường tu tiên cuối cùng phải dựa vào chính mình, tình cảm sẽ chỉ làm lỡ bản thân. Chờ khi ngươi ta cùng tới đại đạo lại bắt đầu du lịch hồng trần, như vậy chẳng phải rất sướиɠ sao?"

Đôi mắt đẹp của Thường Nguyệt Nhi sáng ngời.

Sư đệ nói lời này...

Quả nhiên!

Trong lòng sư đệ có tai Hắn nói đúng!

Không thể để nhi nữ tình trường ràng buộc tu tiên đại đạo!

Nụ cười trên mặt Thường Nguyệt Nhi càng thêm sâu.

Hai người trò chuyện một canh giờ sau đó mới tạm biệt.

Sau khi bọn hắn rời đi.

Hỗn Độn Thiên Cẩu nằm sấp bên cạnh Hắc Ngục Kê, hỏi: "Kê ca, dường như nàng kia rất thích chủ nhân của chúng ta."

Dù sao nó cũng là khí vận thần thú, không giống Hắc Ngục Kê, tạm thời vẫn là gà bình thường.

Hắc Ngục Kê nghiêm túc nói: "Đó là tham dục, nàng muốn ăn chủ nhân. Ngươi nhớ kỹ, sau này gặp phải con chó khác cảm thấy ngươi thú vị, ngươi phải tránh ra, nếu không cả đời ngươi khó có thể vào đại đạo."

"Ngươi suy nghĩ nhiều."

"Thực sự, đây là chủ nhân dạy ta."

"Kê ca, ngươi chỉ là con gà ngu dốt, chỉ dựa vào cái đầu gà ngu ngốc của ngươi sao có thể biến thành Phượng Hoàng."

"Ừm?"

Hắc Ngục Kê bắt đầu đánh Hỗn Độn Thiên Cẩu tơi bời.

Trong lúc nhất thời, trong rừng cây gà bay chó chạy, lá sôi nổi rụng xuống.

Mười năm vội vã trôi qua.

Lâm Phàm đột phá tới Hóa Thần cảnh tầng năm, Tô Kỳ vậy mà đã đạt tới Trúc Cơ cảnh.

Đúng là thiên phú của hắn ta rất lợi hại, không cần Trúc Cơ Đan vẫn có thể nhẹ nhõm đột phá.

Tô Kỳ rất hưởng thụ quá trình tu luyện. Mười mấy năm trôi qua cung chưa từng nhắc tới suy nghĩ muốn rời đi, ngược lại còn rất cung kính với Lâm Phàm.

Một ngày này.

Cửu Đỉnh chân nhân dẫn theo các đệ tử hạch tâm nhao nhao trở về, khiến tiếng hoan hô trong Ngọc Thanh tông như sấm dậy.

Lâm Phàm cũng bị quấy rầy. Hắn mở mắt, chuẩn bị thả lỏng một hồi.

Hắn ấn mở quan hệ nhân tế kiểm tra bưu kiện.

[Đồ đệ của ngươi Dương Thiên Đông gặp phải ma tu tập kích]

[Đạo lữ của ngươi Tuyên Tình Quân gặp phải yêu quái tập kích, bản thân bị trọng thương]

[Đạo lữ của ngươi Tuyên Tình Quân gặp phải Phật môn tập kích, bản thân bị trọng thương]

[Đạo lữ của ngươi Tuyên Tình Quân bị tru sát, lại sống lại]

[Bạn tốt của ngươi Chu Phàm ngộ nhập cấm địa thượng cổ, khí vận thay đổi]

Lâm Phàm sửng sốt.

Tuyên Tình Quân bị tru sát?

Xem ra phàm thân của nàng có thể sống lại vô hạn.

Lâm Phàm cũng không lo lắng, dù sao nàng cũng là Ma Quân.

Hắn chú ý tới khí vận của Chu Phàm, vậy mà nó lại thay đổi.

Chẳng qua cụ thể khí vận đã thay đổi thế nào hắn không nhìn thấy.

"Ha ha ha, Lâm tiểu hữu, lão hủ tới thăm hỏi ngươi đây."

Tiếng cười của Cửu Đỉnh chân nhân truyền đến. Ngay sau đó, hắn ta trực tiếp hóa thành một cơn gió nhảy vào trong động phủ.

"Tô Kỳ không khỏi mở mắt.

Lâm Phàm thầm nói không ổn.

Sao chổi ở ngay bên cạnh, liệu có thể mang vận rủi đến cho Cửu Đỉnh chân nhân không?

Mặc dù là sao chổi nhưng cũng không thể lây nhiễm nhanh như vậy đi?