Đầu thu ở Mặc Thành có chút se lạnh.
Tần Văn ngồi trong phòng khách mờ mịt, ngước mắt lên nhìn người đàn ông đang hút thuốc ở phía đối diện, bọn họ đã ngồi như vậy suốt hai tiếng đồng hồ, khuôn mặt người đàn ông hoàn toàn ẩn trong bóng tối, đầu ngón tay cầm tàn thuốc thỉnh thoảng sáng lên, mơ hồ lộ ra đường nét tinh xảo từ cằm đến mũi.
Tần Văn cả người lạnh như băng, tim nhói lên từng cơn nhưng giọng nói vẫn rất bình tĩnh “Đã suy nghĩ kĩ rồi sao?”
“Còn cần phải nghĩ sao?” Giọng nói trầm thấp xẹt qua bên tai cậu dẫn tới một trận run rẩy, chuyện đã tới nước này, Tần Văn bi ai phát hiện cậu vẫn là không có biện pháp đối với Trì Hàn có chút kháng cự nào, mà Trì Hàn đã vội đưa ra kết luận cho cuộc thương lượng “Tần Văn”. Hắn nói rõ ràng “Ba năm đã hết”
Các vị trưởng lão đã quyết định kết thông gia. Tần Văn cùng Trì Hàn kết hôn ba năm, sau ba năm sẽ đường ai nấy đi.
Tần Văn vẫn luôn nghĩ đến chuyện này suốt ba năm...Cậu xiết chặt đầu ngón tay đã sớm mất đi cảm giác, cả người như đang lơ lửng trên không.
Tần Văn luôn cho rằng mình có thể sưởi ấm trái tim Trì Hàn trong ba năm này.Sự thật chứng minh, Trì Hàn đúng như tên gọi của hắn ta, mặc kệ Trì Hàn xuất thân giàu có, bản thân hắn cũng đã là một Alpha đỉnh cao rồi. Cao đến mức nào sao? Chính là cái cao nhất đó! Hắn gần như không bị ảnh hưởng bởi tin tức tố của Omega, nếu không thì mùi thơm bạc hà của Tần Văn từ trước đến giờ cũng không còn sót lại, nhẹ nhàng tràn ngập mọi ngóc ngách trong phòng nhưng đối với Trì Hàn mà nói, cũng chẳng khác gì Omega ở bên ngoài.
Trì Hàn từ nhỏ đã không bị tình cảm trói buộc, ánh mắt của hắn vĩnh viễn dừng ở trên cao, mà Tần Văn có cố gắng bao nhiêu cũng không thể lưu lại hình bóng của mình ở nơi ấy.
Giờ phút này, trên bàn đã có thỏa thuận ly hôn, phân chia tài sản rất hợp lý, sẽ không chiếm lợi của Tần Văn, đương nhiên cũng sẽ không vì cậu là Omega mà đối xử đặc biệt. Hắn trước giờ ở mỗi một chuyện đều là dùng lý trí lạnh lùng mà giải quyết mọi việc.
Tâm trí của Tần Văn không ngừng quanh quẩn câu nói của Trì Hàn “Ba năm đã hết”. Trì Hàn đang thúc giục, hắn đối với đoạn hôn nhân thất bại này ngập tràn chán ghét và khó chịu, có thể cùng cậu ly hôn còn có thể khiến hắn cao hứng mà uống hai ly rượu, tưởng tượng đến đó khiến cho khóe miệng Tần Văn chua xót cong lên, cậu vốn không phải một Omega dễ thương gì, cậu chỉ là một Omega bình thường yếu đuối nhu nhược, làm sao có thể giống như hắn cả ngày ra vào ở các đại thương nghiệp, tin đồn của hắn về các mối quan hệ bên ngoài cũng không tốt, có lẽ Trì Hàn cũng nghe đủ rồi.
Đã ba năm trôi qua, Tần Văn mở điện thoại lên, ánh đèn yếu ớt làm lộ ra tờ đơn ly hôn nằm trên bàn, mặt trên không có chữ ký của Trì Hàn, bởi vì quyền tuyên bố cuối cùng nằm trong tay hắn, hắn sẽ tìm một thời cơ thích hợp để tuyên bố chuyện này. Không có phải do ánh sáng hay không, Trì Hàn luôn cảm thấy khóe mắt của Tần Văn có chút đỏ lên, không để hắn kịp suy nghĩ, cậu như dốc hết toàn lực mà ký tên lên tờ đơn.
Trì Hàn khẽ cau mày, có thứ gì lạnh lẽo khẽ nhói lên trong lòng, trước tiên đem đơn thỏa thuận ly hôn lấy đi, dùng thái độ của doanh nhân nói “Hợp tác vui vẻ”. Hắn trầm mặc nhìn Tần Văn, lại mơ hồ nhìn không rõ mặt cậu nhưng thông qua tin tức tố tỏa ra trong không khí, cậu dường như có chút khó chịu, nhưng ly hôn rồi thì chỉ là người qua đường, hắn cũng không thể nói nên lời an ủi nào “Đúng rồi, dựa theo phân chia tài sản, ngôi nhà này thuộc về tôi”
Đây là ưu điểm của những Alpha hàng đầu, họ vô cùng lý trí, cũng tuyệt đối lạnh lùng, không bị cảm xúc chi phối, mặc kệ Omega chia tay bọn họ thống khổ tới mức nào, bọn họ chỉ cần ngủ một giấc rồi lại tinh thần sẽ lại tỏa sáng.
Tra nam….. Tần Văn nghĩ đến những chuyện xảy ra đêm đó, lại bị thái độ vô tình này của hắn mà bật cười.
Quên đi, cậu thầm nghĩ, chuyện đã như thế rồi, Tần Văn hít sâu một hơi rồi đứng lên, giọng điệu ôn hòa “Tối nay tôi thu dọn đồ đọc, ngày mai sẽ rời đi”
Trì Hàn thưởng thức thái độ của Tần Văn, hắn thích cùng người thông minh nói chuyện, giọng điệu cũng vì thế mà dịu đi “Vậy thì, sau này bảo trọng”
“Có thể đừng ly hôn nữa được không”, vai Tần Văn gục xuống, suýt nữa hét lên những lời này nhưng cuối cùng chỉ nghe thấy chính mình máy móc trả lời “Bảo trọng”.