"Hô…"
Tiêu Huyền bên cạnh cũng thở ra một hơi. Trong mắt hắn hiện lên sự vui sướиɠ điên cuồng, vỗ mạnh hai tay một cái, kích động lẩm bẩm nói: "Thành công, thật sự thành công…"
"Tiêu Huyền tiền bối…"
Thấy bộ dáng này của Tiêu Huyền, Huân Nhi vội vàng kêu lên.
Nghe được tiếng gọi của Huân Nhi, Tiêu Huyền cũng nhanh chóng khôi phục lại bình tĩnh, cười cười nói với nàng: "Thành công! Hai loại huyết mạch đã thuận lợi dung hợp với nhau!"
Nghe được Tiêu Huyền xác nhận, vẻ căng thẳng trên mặt Huân Nhi dần biến mất, thay vào đó là nụ cười xinh đẹp động lòng người, tảng đá treo trong lòng cũng triệt để bỏ xuống.
Một tháng này, xảy ra quá nhiều biến số, dù lấy định lực của nàng đi chăng nữa cũng cảm thấy cực kỳ kinh tâm động phách. Những biến số này, dù chỉ xuất hiện một chút sai lầm, kết quả cuối cùng tất nhiên sẽ làm cho người ta không thể tiếp nhận.
Tiêu Huyền lau đi mồ hôi lạnh trên trán, Huân Nhi lo lắng, chẳng lẽ trong lòng hắn lại không? Tiêu Long là hy vọng duy nhất để chấn hưng Tiêu tộc, Tiêu Huyền hiểu điều này hơn bất cứ ai. Nếu Tiêu Long xảy ra điều gì không may, chỉ sợ hắn sẽ chân chính trở thành tội nhân của cả Tiêu tộc.
"Tiếp theo phải chờ hắn tiếp nhận nguồn năng lượng mà năm đó ta để lại. Thời gian chỉ sợ sẽ không ngắn, ngươi cứ ở đây tĩnh tâm tu luyện đi. Đây là nơi năng lượng nồng nặc nhất trong Thiên Mộ, tu luyện ở đây có thể đạt được hiệu quả không tồi…
Nhìn thoáng qua những luồng năng lượng nồng đậm như thực chất sâu trong huyết trì đang không ngừng quán chú vào thân thể Tiêu Viêm, hắn rõ ràng, bây giờ Tiêu Long đang bắt đầu hấp thu nguồn năng lượng do hắn lưu lại.
"Ừm."
Huân Nhi gật nhẹ đầu, mỹ mâu nhìn chằm chằm Tiêu Long trong huyết trì, sau khi thấy không có gì không phù hợp, nàng mới yên lòng nhắm mắt lại, tiếp tục tiến vào trạng thái tu luyện.
Thấy Huân Nhi tiến vào trạng thái tu luyện, Tiêu Huyền hơi mỉm cười. Nhìn Tiêu Long trong huyết trì, hắn lẩm bẩm nói: "Tiểu tử này cũng thật có mị lực a."
Thân là tộc trưởng Tiêu tộc, Tiêu Huyền rất hiểu về người có tuyệt phẩm huyết mạch của các chủng tộc viễn cổ.
Nương theo tuổi phát triển, tâm trí của những người này sẽ dần trở nên hoàn mỹ, dưới sự hoàn mỹ này, rất ít khi sẽ có cảm giác đặc biệt với người khác giới. Bởi vậy, đối với việc Huân Nhi quan tâm Tiêu Long đến như vậy, trong lòng hắn cũng có chút khó tin.
Bất quá đó cũng là vì Tiêu Long có đủ ưu tứu, nếu không cho dù Huân Nhi có tâm cũng vô lực.
Khi vấn đề huyết mạch trong thân thể Tiêu Long được giải quyết, Tiêu Huyền cũng không tiếp tục làm gì. Bởi vì tất cả những việc tiếp theo đều là của Tiêu Long, nếu hắn lại tiếp tục hỗ trợ thì đó sẽ chân chính là dục tốc bất đạt. Như vậy có khi lại chữa lợn lành thành lợn què cũng nên.
Đúng như lời Tiêu Huyền nói, thời gian Tiêu Long hấp thu năng lượng do hắn lưu lại sẽ không quá dài. Mà do mất nhiều tinh huyết trong khoảng thời gian này, Huân Nhi cũng tiến nhập vào trạng thái tu luyện, nên cả tòa đại điện lại trở nên yên ắng thêm lần nữa. Bao nhiêu năm nay, Tiêu Huyền đã quen với bầu không khí này, nên hắn cũng không cảm thấy có bao nhiêu tịch mịch.
Mà dưới hoàn cảnh tĩnh mịch này, thời gian như thoi đưa, nữa năm lặng lẽ trôi qua…
Trong nửa năm này, hầu hết thời gian của Huân Nhi đều ở trong trạng thái tu luyện. Năng lượng ở đây là nồng đậm nhất trong Thiên Mộ, bởi vậy, thu hoạch trong một năm này của nàng cũng không hề nhỏ. Tu vi cũng tăng cường không nhỏ, có Tiêu Long để lại mấy viên Đấu Thánh năng lượng thể, tu vi nàng cũng đạt đến Đấu Tôn đỉnh phong.
Đương nhiên, đến cảnh giới như nàng, thực lực tăng lên đã rất nhanh, thậm chí là nói là thần tốc, mặc dù không bằng lúc Tiêu Long giúp năng săn gϊếŧ năng lượng thể. Ở trong mộ phủ này, tốc độ tu luyện đã được đẩy lên không ít.
Tiêu Ngọc cũng tiếp thu xong truyền thừa trở lại, tu vi của nàng cũng tăng lên đến Cửu Tinh đấu tôn.
Nàng cũng không có tiếp tục tu luyện mà là vững chắc văn cơ.
Nữa năm này, Tiêu Long vẫn không hề có dấu hiệu nào là sẽ thức tỉnh. Nguồn năng lượng nồng đậm đến cực điểm kia giống như vô cùng vô tận, liên tục quán chú vào trong thân thể hắn. Nhưng dù năng lượng quán chú vào cực kỳ khủng bố, khí tức của Tiêu Long lại vẫn không có gì thay đổi.
Đối với điều này, Huân Nhi cũng không cảm thấy kinh ngạc, vì nàng biết, đợi đến khi luồng năng lượng cuối cùng quán chú vào cơ thể Tiêu Long thì mới là lúc hắn chân chính bạo phát!
Đấu Thánh đỉnh phong năng lượng rất khủng bố.
Về phần Tiêu Huyền, trong nửa năm này, hắn cũng một bước không rời thủ hộ bên cạnh huyết trì. Nhìn huyết trì đang dần trở nên trong suốt, nụ cười trên mặt hắn càng lúc càng đậm, dù sao đây cũng là tài sản duy nhất hắn có thể tặng cho Tiêu Long.
Khoảng ba ngày sau….
Huyết trì càng ngày càng trong suốt, luồng huyết sắc cuối cùng trong huyết trì cũng triệt để biến mất. Giờ phút này, nước trong hồ lại khôi phục lại vẻ trong trẻo thanh u như lúc hắn mới tới.
Khi luồng năng lượng cuối cùng trong huyết trì quán chú vào thân thể Tiêu Long, Tiêu Huyền, Tiêu Ngọc cùng Huân Nhi tựa như đều có sự phát hiện. Cả ba mở mắt cùng lúc, nhìn chằm chằm vào Tiêu Long đang nhắm chặt hai mắt trong hồ nước.
Dưới cái nhìn chăm chú của hai người, Tiêu Long vẫn không có động tĩnh gì, ngay cả nhịp thở cũng vững vàng như trước. Nhưng Tiêu Huyền và Huân Nhi đều không phải người thường, họ tự nhiên có thể cảm thấy luồng năng lượng vô cùng khủng bố sắp phun trào ra như núi lửa trong cơ thể Tiêu Long.
"Oanh!"
Sự yên tĩnh này kéo dài chừng nửa giờ thì mặt nước không chút gợn sóng lại đột nhiên nổ vang như bị thủy lôi oanh kích. Cột nước khổng lồ trào ra phía ngoài, sau đó văng tung tóe ra xung quanh.
Đối với những tia nước trút xuống như bão vũ này, Tiêu Huyền, Tiêu Ngọc và Huân Nhi lại chẳng hề để ý, ánh mắt vẫn gắt gao tập trung trên người Tiêu Long.
"Khí tức của hắn bắt đầu tăng vọt…"
Đột nhiên, thần sắc Tiêu Huyền khẽ biến, mở miệng nói.
"Oanh!"
Tiêu Huyền vừa dứt lời, một luồng khí tức mênh mông đột nhiên bùng phát ra từ cơ thể Tiêu Long, sau đó lấy một tốc độ kinh khủng, bắt đầu nhanh chóng bành trướng.
"Tứ tinh đấu thánh trung kỳ… hậu kỳ… ngũ tinh đấu thánh sơ kỳ….trung kỳ...hậu kỳ…đỉnh phong…Oanh!!"
Theo một đạo rung động tiếng vang vang lên, cường đại khí thế quét ngang qua, không gian như muốn sụp đổ một dạng.
Tu vi Tiêu Long dừng lại ở lục tinh đấu thánh sơ kỳ.