" Chư vị, chắc hẳn trên bản đồ của các ngươi, cũng đánh dấu ba điểm đỏ, ở trong Vạn Dược Sơn Mạch, quả thật có vật phẩm nhiệm vụ của các ngươi, nhưng các ngươi hẳn là cũng tinh tường, trong dãy núi này, không phải cứ muốn lấy là có thể lấy được, không nên xông loạn giống như những người kia. "
" Theo ta được biết, trong Vạn Dược Sơn Mạch này ma thú rất nhiều, mà chỉ huy những ma thú này là một đầu Thất Giai đỉnh phong, thậm chí còn một nửa sắp đột phá Bát Giai tuyệt thế hung thú, hung thú này dùng một phương pháp đặc biệt đem tất cả thiên tài địa bảo trong sơn mạch dời về động phủ của nó, trong đó có rất nhiều vật phẩm nhiệm vụ của chúng ta ở đó."
Tống Thanh đứng ở tảng đá kia, ngắm nhìn bốn phía, trầm giọng nói, thân là người của Đan Tháp, sự hiểu biết về Đan giới của hắn người bình thường hiển nhiên không thể so sánh.
Nghe Tống Thanh nói, xung quanh bắt đầu xôn xao, một chân đã bước vào bát giai ma thú, sức chiến đấu tuyệt đối có thể cùng một vị Đấu Tôn cường giả so sánh, muốn từ miệng nó đoạt được gì đó, cũng không phải sự tình đơn giản
" Dưới trướng của ma thú này, còn có rất nhiều ma thú cực mạnh khác, nếu muốn một mình làm việc thì trừ khi ngươi đạt tới cảnh giới Đấu Tôn giống hai người kia. Nói cách khác, nếu một mình, mọi người không thể có được vật phẩm mình cần."
" Cho nên ta đề nghị mọi người liên thủ, đối phó với con ma thú kia trước, chỉ cần giải quyết nó, đám ma thú còn lại sẽ tự chạy tán loạn."
Tống Thanh không để ý đến âm thanh xôn xao của đám người, thản nhiên nói. Hắn nói cũng không giả, có đầu hung thú kia tọa trấn ở Vạn Dược Sơn Mạch, bọn họ đừng nghĩ có được bất cứ vật phẩm nhiệm vụ nào.
Đối với đạo lý này, mọi người ở đây đương nhiên hiểu, chần chờ một chút sau đó đều gật đầu. Đương nhiên, tuy nói là gật đầu, nhưng những người này cũng không phải là ngu xuẩn, lời nói của Tống Thanh dù rất êm tai, nhưng nếu thật sự tin tưởng vào cái gọi là liên thủ kia, thì quả thật là đang ngại cái mạng mình quá dài.
" Nhưng chúng ta bên này cũng không có nhiều người, hơn nữa đã có hai người đi vào trước, nếu không nhanh lên, ta sợ rằng đồ tốt đều bị bọn hắn chiếm. "
Lúc này có một người không nhịn được lên tiếng.
Những người khác nghe vậy liền gấp.
Tiêu Long là một cái chân chính Đấu Tôn, không cần sợ những ma thú bên trong. Bây giờ hắn đã đi vào bên trong, nếu không nhanh lên, dược liệu e là sẽ bị hắn lấy hết.
Những người này ở đây cũng không đơn giản chỉ là vì muốn tìm kiếm dược liệu để thông qua khảo thí, bọn hắn cũng muốn nhân cơ hội này kiếm lợi.
Phải biết, Đan Giới bên trong dược liệu có thể khiến cho người đỏ cả mắt, không thừa cơ hội kiếm chút lợi thì sao được.
Tại trên đường đến đây cũng có không ít người vì một gốc dược liệu mà đánh nhau.
" Việc này các vị không cần lo lắng, bên trong Vạn Dược Sơn Mạch dược liệu nhiều như vậy, hơn nữa ma thú bên trong thực lực cũng không tầm thường, cho dù là Đấu Tôn cường giả muốn cướp đoạt cũng có không ít thời gian, nếu xui xẻo thì sẽ gặp đại lượng ma thú vây công, đến lúc đó thì muốn lấy dược liệu cũng rất khó. "
Nghe vậy, người ở chỗ này đều hai mặt nhìn nhau, trầm ngâm trong chốc lát, cũng có một số người đồng ý, nếu không tìm được biện pháp nào thì họ cũng không thể hoàn thành nhiệm vụ, bởi vậy lập tức, trong đám người vang lên những âm thanh phụ họa.
Tống Thanh là người của Đan tháp, những người ở chỗ này đều biết, lời của hắn tự nhiên càng thêm có trọng lượng.
Thấy vậy, Tống Thanh cũng mỉm cười, nghiêng đầu nhìn sang Tào Dĩnh, trong mắt có chút đắc ý, có thể ở trước mặt người đẹp đem những luyện dược sư này thu phục, cũng không phải người bình thường có thể làm được.
Ngồi ở một bên Tào Dĩnh nhìn xem những người này, sâu trong ánh mắt lóe lên một tia khinh thường.
Nếu như tiếp tục chờ nữa e là đồ tốt đều sẽ không còn, những người này hoàn toàn không biết một chút nào về thực lực của Tiêu Long, bất quá nghĩ thì nghĩ như vậy thôi, nàng cũng không dám một mình sông vào bên trong Vạn Dược Sơn Mạch, trừ phi có thêm mấy cái dê thế mạng.
Bên trong Vạn Dược Sơn Mạch.
Thân hình lướt vào trong sơn mạch, thứ đầu tiên hai người cảm thấy, là năng lượng của vùng núi này thật nồng đậm, khó trách dám được gọi là Vạn Dược sơn mạch, lấy điều kiện tiên thiên nơi này, sinh trưởng ra một ít thiên tài địa bảo rất khó tìm thấy ở bên ngoài cũng không phải việc gì lạ.
Bên trong sơn mạch, thú rống không ngừng, có lẽ vì gần đây không ngừng có nhân loại xông vào, làm cho ở trong tiếng rống, nhiều hơn chút ít sát ý hung tàn. Có lẽ do nhiếm sự cuồng bạo trong phiến thiên địa này, những ma thú ở đây hung bạo hơn bên ngoài rất nhiều.
Thân hình hai người dừng trên một ngọn núi giống hình cái miệng, nhíu mày xem xét xung quanh, bằng vào linh hồn cảm giác, hắn có thể cảm nhận được vùng núi này có không ít khí tức dị thường hung hãn, mà kinh khủng hơn cả là ở phía Đông Bắc.
Nếu như hắn đoán không lầm, phía Đông Bắc chính là nơi tồn tại mạnh nhất ma thú, Viễn Cổ Long Hùng.
Viễn Cổ Long Hùng là một chi khác của Thái Hư Cổ Long, cũng không biết hắn có thể giống như nguyên tác đυ.ng phải Tử Nghiên, nếu vậy thì mọi chuyện sẽ dễ làm hơn rất nhiều.
Dọc đường đi, Tiêu Long cùng Tiểu Y Tiên cũng đã dò xét một phen, tuy nói nhìn thấy không ít dược liệu tương đối quý trọng, nhưng vẫn chưa thể làm cho hai người chân chính động tâm, như vậy cùng danh tiếng của Vạn Dược sơn mạch có chút không xứng.
Bất quá hắn vẫn để cho Bạch Cốt Khôi Lỗi đi ra xung quanh thu thập dược liệu.
Nếu đã gặp, vậy thì tại sao phải bỏ qua đây, dù sao cũng không tốn thời gian, có tiện nghi mà không chiếm vậy thì thật là có lỗi với bạn thân đây.