Editor: Endy.
An Sênh tiêu hoá những lời của Nguyên Khúc, trầm mặc một lát mới hỏi, “Anh nói là, hiện tại tôi cũng là nữ chính của thế giới này sao?”
Nguyên Khúc gật đầu, “Đương nhiên, bằng không dựa theo tính cách kia của nam chính đã sớm hại chết cô.”
Nguyên Khúc tận tình khuyên bảo, “Cô hãy tin tôi, đừng phá couple nữa. Nam chính này không được, anh ta chỉ có thể ngược luyến tình thâm với nữ chính, cũng chỉ có nữ chính mới chịu được. Cô ấy sinh ra vì anh ta, sau đó sẽ xuất hiện hội chứng Stockholm* nghiêm trọng, không muốn rời xa anh ta cũng như sẽ thoả mãn tất cả tâm lý bi3n thái của anh ta, cô có thể sao?”
*Stockholm: là một tình trạng tâm lý khi nạn nhân của một vụ bắt cóc hoặc các tội phạm khác từ trạng thái căm ghét sang phải lòng, cảm mến những người đã bắt cóc hoặc phạm tội ác với mình.
Môi An Sênh giật giật, Nguyên Khúc trực tiếp trả lời thay cô, “Cô không thể, nếu cô không chịu được hội chứng Stockholm, hai người không thể ở bên nhau!”
Ngón tay An Sênh miết chiếc băng đô trong tay, buồn bã nói, “Cho nên sau này anh chỉ doạ tôi, không có gi3t chết tôi, trên thực tế là bởi vì tôi có hào quang nữ chủ sao?”
Nguyên Khúc nghẹn lời, hoảng sợ nghiêng người về phía bên kia, “Mới đầu tôi không nhận được yêu cầu của ai, còn nghĩ cô chỉ là nhân vật nữ phụ pháo hôi…”
An Sênh quay đầu, khẽ cười một cái, “Cho nên không gi3t chết được nên mới chuyển sang doạ tôi, còn làm tôi ảo giác được cái chết. 18 tầng địa ngục chẳng qua cũng chỉ đến như vậy.”
Nguyên Khúc kinh sợ, đường đường là một người đàn ông cao lớn như vậy lại biến thành bộ dạng như thế, An Sênh nhìn đến nghiến răng tức giận nói, “Vẻ ngoài này của anh là bộ dáng thật sự sao?”
Anh ta chột dạ, rụt cổ, cô hừ một tiếng, “Biến thành bộ dạng như vậy để tiếp cận tôi, nhưng đây chính là hình mẫu lý tưởng của tôi. Rốt cuộc là anh muốn tiếp cận hay là muốn quyến rũ tôi?”
Mặc dù đang là buổi tối, đèn đường chiếu vào cũng không quá sáng nhưng An Sênh vẫn nhìn thấy sắc mặt hồng hồng của Nguyên Khúc, lắp ba lắp bắp nói “Không không không…tôi không có ý đó, tôi không thể…tôi… tôi đã có vợ!”
“Vậy anh cũng đừng dùng hình dạng này.” An Sênh nói, “Biến trở về bộ dáng vốn dĩ của anh đi.”
Nguyên Khúc rất nhanh biến thành một làn khói trắng, sau đó biến hình, làm An Sênh sửng sốt. Anh ta biến thành một người đàn ông tuấn tú với mái tóc dài…
Nguyên Khúc nghiêng đầu nhìn cô một cái, vươn ra bàn tay với các ngón tay tinh tế, vén mái tóc bên tai, có chút kinh sợ lui bả vai, nhìn có chút tội nghiệp.
An Sênh nhìn thấy bộ dáng của anh ta liền muốn chà đạp. Tuy cô có bộ dáng nhỏ nhắn xinh xắn nhưng Nguyên Khúc nhìn qua tựa như một đoá hoa mỏng manh, chỉ cần một cơn gió thổi sẽ bị nát.
An Sênh không tự chủ ngồi thẳng dậy, nghiêng đầu nhìn anh ta một chút, giọng điệu cũng hoà hoãn xuống, hỏi “Thật sự có loại nước hoa làm người khác nghiện sao?”
Cái khác An Sênh đều có thể tin tưởng, duy chỉ có nước hoa gây nghiện nghĩ thế nào cũng không quá đáng tin. Tốt xấu gì đây cũng là thế giới ngôn tình hiện đại, ngay cả khi đó là ma tuý, khi hít vào gây nghiện, dường như cũng có chút ma thuật.
“Đúng vậy.” Nguyên Khúc nói, “Nhưng thứ đó không thuộc thế giới này, mà là do những người buôn lậu trái phép mang đến. Nguyên liệu được sử dụng gọi là duệ hồn hoa, tôi đã xử lý nó rồi nhưng bán ra ngoài bao nhiêu và có bao nhiêu người bị nghiện còn đang điều tra, sẽ mất một khoảng thời gian.”
Anh ta còn nói “Tôi đã cho cô nếm thử cây đực, cho nên cô không có bị nghiện.”
An Sênh lại lần nữa trầm mặc, cho nên nói Phí Hiên đã dùng loại nước hoa đó cho cô rồi. Nếu không phải Nguyên Khúc đuổi theo cô từ trong mộng đến hiện tại, chắc bây giờ cô đã biến thành một chú chó nhỏ chỉ biết đi theo phía sau Phí Hiên?
Cô cảm thấy đau đớn, ngực như có một con dao đâm vào, bén ngọn và lạnh lẽo, mang theo nhiệt độ của cơ thể cô.
Nguyên Khúc lại nói, “Cho dù tôi không cho cô ăn cây đực, dù cô có bị nghiện cũng sẽ không đánh mất lý trí. Thứ đó chỉ dùng để dụ dỗ người khác, đối với thân thể không có bất kỳ thương tổn gì. Hơn nữa, nếu cô kiên trì từ bỏ thì hẳn có thể bỏ được.”
“Cô là nhân vật nữ chính.” Nguyên Khúc nói “Đối với nam nữ chính mà nói, quy tắc của thế giới cũng phải nhường đường.”
Anh ta có chút u sầu, vuốt tóc “Nhưng cô thật sự không thể phá couple người ta, cô cùng anh ta không thích hợp. Quỹ đạo của nữ chính đã sắp lệch khỏi đường ray, tôi thật sự không biết phải làm sao bây giờ…”
An Sênh không cảm giác được an ủi, ngược lại hít một hơi thật sâu, chậm rãi thở ra, tiếp tục hỏi “Vừa rồi anh giả dạng thành Đồng Tứ, đắc tội với Phí Hiên như vậy, anh ấy tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho anh ta. Anh ta là nhân vật phản diện trong thế giới này, anh làm như vậy liệu anh ta có bị out không?”
Nói về vấn đề này, trên mặt hệ thống cũng xuất hiện khó xử, “Nếu không dùng hình dạng của anh ta, tôi không có biện pháp nào khác để bắt Phí Hiên nói ra những lời đó.”
Nguyên Khúc nói, “Anh ta không thể out nhanh như vậy, để tôi xem có thể giúp anh ta một chút hay không…”
“Anh không phải hệ thống sao?” An Sênh nói, “Chẳng phải không có gì là anh không làm được sao?”
Trên mặt Nguyên Khúc khổ sở, “Tôi nếu không có gì là không làm được, có thể để cô cùng nam chính dây dưa một thời gian dài như vậy, đến nỗi thiếu chút nữa đã sinh con!”
Nguyên Khúc nói “Hệ thống có thể can dự vào hướng đi của thế giới nhưng mỗi thế giới đều có có quỹ đạo của riêng nó, nếu tôi can thiệp quá nhiều sẽ gây ra hiệu ứng cánh bướm, một khi đã lệch khỏi đường ray sẽ dẫn đến cả thế giới sụp đổ.”
“Lần này tôi đến cũng không phải dễ dàng gì, chủ yếu là giúp cô thoát khỏi Phí Hiên, thuận tiện giúp cô đi đường đỏ.” Nguyên Khúc nói tới đây liền bát quái, “Sao cô có nhiều cửa sau như vậy? Chủ hệ thống nói với tôi, Chủ mẫu, Lưu Thủy cũng nói với tôi, ngay cả Cao Sam cũng vụиɠ ŧяộʍ tìm tôi, tất cả đều nhờ tôi chiếu cố cô.”
Nguyên Khúc vẻ mặt tò mò “Ai, tôi nghe nói kiếp trước cô không chấp nhận việc Cao Sam không phải là người, cho nên mới lựa chọn xuyên không. Nhưng vì sao cô lại chọn thế giới này?”
Loại quan hệ xấu hổ như vậy, mỗi khi nhắc tới đều làm cho tai An Sênh nóng lên. Cô không trả lời lại câu hỏi của hệ thống mà thở dài một tiếng, nói “Cứ xem như tôi bị mù đi.”
“Nếu anh muốn giúp tôi, vậy tìm cho tôi một chỗ ở đi.” An Sênh dừng lại, nghiêng đầu nhìn về phía Nguyên Khúc, “Tốt một chút, còn có cho tôi một ít tiền. Anh có tiền không? Cho tôi 2.000 vạn, tôi trả nợ.”
Nguyên Khúc gật đầu, “Được được được, chỉ cần cô không phá couple, những chuyện này tôi sẽ giúp cô xử lý.”
“Được rồi.” An Sênh nhẹ nhàng thở dài một hơi, tựa vào lưng ghế, không nhìn về phía phòng thuê.
Nguyên Khúc khởi động xe, ngược lại cô rất tín nhiệm anh ta, cũng không hỏi anh ta đưa cô đi đâu. Anh ta là hệ thống của thế giới này, tuy rằng đã từng đối đầu với cô nhưng bây giờ giống như lời anh ta nói, cô là nhân vật nữ chính, mặc dù dựa vào mối quan hệ xấu hổ kia mới có được đãi ngộ này, nhưng về sau có thể sống thoải mái một chút, không để ba mẹ làm những công việc cực khổ như vậy nữa là được.
Trên đường xe rất ít, trong xe vô cùng im lặng. An Sênh không nói gì, Nguyên Khúc cũng không lên tiếng, bất quá anh ta chỉ nhíu mày, như đang suy nghĩ chuyện gì đó.
Đến lúc dừng đèn đỏ, An Sênh nhìn về phía ngã tư đường, nhìn thấy một đôi tình nhân đang nắm tay. Mỗi người cầm một chuỗi mực nướng vừa đi vừa ăn, đột nhiên mũi cảm thấy chua xót.
An Sênh thuộc kiểu người chậm nóng trong tình cảm, cho nên cảm giác thương tâm cũng sẽ rất lâu.
Đưa tay lau khoé mắt ẩm ướt, Nguyên Khúc đột nhiên đánh tay lái, hét lên một tiếng “Tôi nghĩ ra rồi!”
Nguyên Khúc nhìn An Sênh, “Cô là nữ chính ở thế giới này, cô không có couple. Vậy nên cô chọn ai thì người đó chính là nam chính!”
Nguyên Khúc hưng phấn nói, “Vậy cô chọn Đồng Tứ đi, chọn anh ta đi, chọn anh ta đi. Như vậy thì mọi chuyện tốt rồi. Hai nam chính ngang tài ngang sức, không ai có thể động đến ai, như vậy mọi chuyện đều được giải quyết rồi.”
- Hết chương 45.1-