Bùi Ngọc luôn được khen ngợi là con nhà người ta. Từ khi sinh ra đến giờ, hơn mười bốn năm cuộc đời, lúc nào hắn cũng xuất sắc hơn người. Trời sinh cho hắn một dáng vẻ đẹp đẽ, đầu óc thông minh, cơ thể khỏe mạnh. Gia đình hắn cũng rất giàu có, khiến tuổi thơ của hắn gần như chẳng thiếu thứ gì. Từ hàng xóm cho đến thầy cô, bạn bè, ai cũng cho rằng hắn là con cưng của trời.
Một cuộc đời xuôi chèo mát mái như thế, không cần suy nghĩ cũng đủ biết tương lai của hắn rạng rỡ ra sao.
Hắn đẹp trai, học giỏi, nhà giàu, là người tình trong mộng của rất nhiều nữ sinh trong trường. Nhưng Bùi Ngọc chưa bao giờ để ai vào mắt. Cho đến một ngày, cô gái đó xuất hiện.
Diệp Kiều giống như một ngôi sao lóa mắt bất ngờ xông thẳng vào trong cuộc sống nhàm chán tẻ nhạt của hắn. Cô xinh đẹp quyến rũ, dáng người nóng bỏng, tài năng xuất chúng, nghiễm nhiên trở thành nữ thần trong mắt đám thiếu niên còn trẻ người non dạ.
Năm ấy Bùi Ngọc 14 tuổi, mà Diệp Kiều, 24 tuổi.
Cô là giáo viên xuất sắc mà nhà trường tốn rất nhiều tiền mời về để dẫn dắt đội tuyển học sinh giỏi quốc gia. Mà Bùi Ngọc vì cô, cũng trở thành nam sinh nhỏ tuổi nhất, liên tiếp nhảy hai lớp để tham gia vào lớp học của cô.
Bùi Ngọc thích Diệp Kiều, chính là yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Trái tim ngây thơ non dại của thiếu niên ngày ấy, đã trót rung động chỉ vì một ánh nhìn lướt qua. Mặc kệ tuổi tác, mặc kệ thân phận, cho dù có muôn vàn ngăn trở, hắn cũng nhất định phải tiến về phía cô cho bằng được.
Đó là sự dũng cảm của thiếu niên.
...
Trong trường có rất nhiều nữ sinh thích Bùi Ngọc, chuyện này ai cũng biết. Mỗi ngày hắn đều nhận được thư tình nhét đầy cả ngăn bàn, vừa bước ra khỏi cửa thì vô số nữ sinh bất cẩn té ngã, muốn nhào vào trong ngực hắn.
Nhưng ai hắn cũng không thích.
Rõ ràng 14 tuổi là tuổi xao động của thiếu niên, nhìn trộm cô gái bàn bên, thầm mến hoa khôi trong trường. Đám nam sinh lúc nào cũng chúi đầu vào nhau bàn tán về nhan sắc và dáng người của con gái, nhưng Bùi Ngọc lại chẳng thèm bận tâm.
Cách tiếp cận của nữ sinh quen thuộc đến nỗi nhắm mắt Bùi Ngọc cũng có thể tránh được. Nhưng vào ngày hôm ấy, cuối cùng cũng đã có một cô gái thành công ngã vào trong lòng hắn.
Không phải hắn không tránh được, mà chỉ là trong giây phút ấy, thiếu niên trẻ tuổi đã động lòng.
Khi cơ thể mềm mại thơm mùi sữa tắm của Diệp Kiều ngã sấp trên người hắn, Bùi Ngọc nhất thời ngây ngẩn cả người. Hắn thậm chí quên mất cả cảm giác đau đớn khi sống lưng đập thẳng xuống mặt đất, trong đầu chỉ còn sót lại duy nhất xúc cảm mềm mại đàn hồi truyền tới từ hai bầu ngực đẫy đà của cô gái kia.
Diệp Kiều ngẩng đầu lên từ trong ngực hắn, trên khuôn mặt xinh đẹp thoáng qua nét đau đớn, đôi mắt cô lấp lánh ánh nước như sắp khóc, khiến người ta nhìn vào bất chợt cảm thấy thương tiếc lạ kỳ.
Đôi môi đỏ mọng không cẩn thận chạm khẽ vào cằm hắn, xúc cảm ướŧ áŧ lại vô cùng mềm mại khiến Bùi Ngọc cứng đờ cả người.
"Xin...xin lỗi...em không sao chứ? Vừa nãy cô không nhìn đường nên..."
Người đẹp chống tay lên ngực hắn, cố gắng mượn lực đứng dậy. Nhưng sự đυ.ng chạm cách một lớp áo đồng phục mỏng manh chỉ khiến thân thể dễ xao động của thiếu niên càng thêm nóng bỏng hơn. Sâu trong thân thể hắn như có thứ gì đó bắt đầu trỗi dậy. Bùi Ngọc đưa tay ra, bất ngờ đặt lên eo Diệp Kiều rồi dùng lực khẽ một cái, cả người cô gái lại lần nữa đổ ập lên ngực hắn.
Và cảm giác đẫy đà mềm mại kia, không hề chần chừ mà tiếp tục đánh cắp tất cả sự tự chủ của hắn.
Bùi Ngọc chưa bao giờ quan tâm đến kích cỡ phần ngực của con gái như những nam sinh khác. Nhưng những lời đánh giá thô tục như ngực lớn sờ sướиɠ hơn hay là nhũ hoa màu đỏ hồng mới đẹp hắn cũng vô tình nghe được không ít.
Hôm nay là lần đầu tiên hắn tiếp xúc với một cô gái gần như vậy. Bộ ngực đẫy đà của cô căng tràn đến mức như muốn phá tung cả cúc áo để nhảy ra. Ở dưới tư thế này, chỉ cần hắn đưa mắt nhìn thẳng về phía trước, cũng có thể dễ dàng trông thấy nửa bộ ngực sữa căng tròn đang lấp ló sau lớp áo. Màu da trắng nõn và độ cong phập phồng quyến rũ đó khiến thiếu niên lần đầu tiên cảm nhận được thế nào là miệng đắng lưỡi khô.
Bùi Ngọc ôm chặt lấy vòng eo thon nhỏ của cô, sau đó từ từ ngồi dậy từ trên mặt đất, biến tư thế của Diệp Kiều trở thành hai chân đặt bên hông hắn, nhìn từ xa hệt như cô gái đang cưỡi lên người thiếu niên, dáng vẻ gần gũi mê hoặc lòng người.
Bộ ngực căng tròn khẽ cọ xát với l*иg ngực đơn bạc của thiếu niên, khiến Diệp Kiều mẫn cảm rên lên một tiếng, nháy mắt hai gò má trắng nõn trở nên đỏ hồng như trái chín.
Mồ hôi lấm tấm trên vầng trán đẹp đẽ của Bùi Ngọc. Hơn mười bốn năm cuộc đời hắn chưa từng cảm thấy xao động, đến tuổi dậy thì cũng không hề nảy sinh ham muốn với ai. Vậy mà chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi vừa rồi,...hắn cứng.
Bùi Ngọc đè xuống du͙© vọиɠ xa lạ đang lan tràn khắp cơ thể mình. Giọng nói đang trong thời kỳ vỡ giọng vốn hơi khàn, lúc này lại trở nên gợi cảm chết người.
"Cô giáo, mông của cô...đè lên em rồi..."