Edit:
Pink2205
Lâm Chi cắn môi than khẽ, không được như vậy, quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cô sẽ không chịu nổi.
hoa huy*t của cô càng ngày càng ẩm ướt mềm mại, giúp động tác thọc vào rút ra thêm thông thuận. Còn dương v*t của Quý Hoài Thịnh cũng bành trướng hơn, nhanh chóng cọ xát, tạo ra kɧoáı ©ảʍ tê dại.
Đôi tay anh chống hai bên người cô, mông nhanh chóng đưa đẩy, miệng thở hổn hển. Những giọt mồ hôi nóng bỏng theo động tác mạnh mẽ nhỏ giọt trên xương quai xanh gợi cảm của cô, làm thân thể Lâm Chi run lên.
“Chi Chi, thoải mái không?” Anh nhìn cơ thể Lâm Chi run rẩy không ngừng, hai bầu vυ' đầy đặn cũng đung đưa gợn sóng.
“Ưʍ... Thoải mái... Lâm Chi đã bị kɧoáı ©ảʍ chinh phục. Cô nâng hai chân lên quấn lấy eo anh, nghênh hợp với động tác thọc vào rút ra của anh.
Quý Hoài Thịnh khẽ cười một tiếng, dùng sức đỉnh về phía trước, đưa côn th*t vào chỗ sâu, nghiền nát hoa tâm: “Vừa rồi là ai nói muốn ngủ, bây giờ thì chảy nhiều nước như vậy, đúng là khẩu thị tâm phi.”
Lâm Chi có chút xấu hổ, tên khốn này, dám cố ý giễu cợt cô.
Cô phồng miệng, không có ý tốt, dùng sức co rút hạ thân, để hoa huy*t cắn chặt lấy côn th*t thô to.
“Hừ... Quý Hoài Thịnh kêu lên một tiếng, không kịp phòng bị cứ thế bắn ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt phun trào trong thân thể Lâm Chi.
“Ông xã, hình như lần này anh bắn hơi nhanh đấy, không phải là tuổi lớn không trụ nổi đấy chứ?” Cô nói kháy anh.
Quý Hoài Thịnh nhìn Lâm Chi cười đắc ý, chỉ cảm thấy mất hết mặt mũi. Anh còn chưa bày ra hùng phong của đàn ông đâu.
Anh trầm mặt, lật người Lâm Chi lại, rút côn th*t đã mềm một nửa ra, cọ xát với âm môi ướŧ áŧ. Không bao lâu sau,
côn th*t lại cương cứng.
Để côn th*t ở cửa huyệt, anh đẩy mạnh về phía trước, nhanh chóng luật động như máy đóng cọc, điên cuồng va chạm đến tận cổ tử ©υиɠ.
“A a a... Chồng ơi, quá nhanh, chậm chút.” Lâm Chi cau mày, đôi tay nắm chặt ga trải giường dưới thân, thừa nhận sự hung mãnh của anh.
Quý Hoài Thịnh nâng mông cô lên, cắm thẳng vào trong, qυყ đầυ tiến vào cổ tử ©υиɠ nhỏ bé, cảm giác vừa đau vừa sướиɠ.
Hai mắt anh đỏ rực, hô hấp nặng nhọc, rút côn th*t ra đến cửa huyệt rồi lại cắm vào, biên độ va chạm nhỏ hơn.
Anh phát một cái lên mông Lâm Chi, giọng khàn khàn: “Còn xằng bậy nữa không?”
“Khó chịu...lắm. Chồng ơi, em sai rồi, đừng cắm sâu quá, đau.” Mắt Lâm Chi lấp lánh nước, nhỏ giọng nức nở.
Quý Hoài Thịnh rút côn th*t ra, lại cắm sâu vào trong, lần này giảm bớt lực. Anh nhanh chóng đưa đẩy mông, cắm vào lại rút ra, từng chút từng chút một, liên tục không ngừng, khiến giường lớn cũng phải rung lên.
Sau mấy trăm cái, anh nằm trên lưng Lâm Chi, nhanh chóng thọc vào rút ra thêm mười mấy cái nữa, côn th*t bành trướng đến mức lớn nhất, qυყ đầυ chống ở cổ tử ©υиɠ, phun trào tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng.
Trong căn phòng yên tĩnh có thể nghe được tiếng thở dốc dồn dập của hai người, Lâm Chi mệt đến bủn rủn tay chân, lần sau không dám kɧıêυ ҡɧí©ɧ anh nữa.
Nghỉ ngơi một lát, Quý Hoài Thịnh xoay người Lâm Chi lại, để côn th*t vùi sâu trong cơ thể cô, cứ thế ôm cô vào trong ngực, kéo chăn lên đắp cho cả hai, cùng nhau ngủ say.