Tần Ưu đi theo mẫu thân tiến cung gặp mặt Thánh Thượng, bệnh Thánh Thượng so với quán khứ càng thêm nghiêm trọng, cơ hồ cả người tái nhợt gầy ốm, trên mặt không một tia huyết sắc, gương mặt gầy ốm mà hãm sâu vào, làm như khoác một tầng da người hơi mỏng, giống như cành liễu mềm mại rơi vào bên trong long ỷ to rộng, nhưng nàng vẫn mạnh mẽ chống đỡ tinh thần bảo trì uy nghi thiên tử.
Vì như vậy nên trong nháy mắt, Tần Ưu rất kính nể nàng.
Lúc sau ra khỏi đại điện, Tần Ưu mới nói cùng mẫu thân: “Bệnh Hoàng Thượng tựa hồ càng thêm nghiêm trọng.”
Mẫu thân sắc mặt ngưng trọng, nàng thở dài một hơi: “Sau khi quân hậu Tự Huệ đi về cõi tiên lúc, Hoàng Thượng liền bệnh không dậy nổi.”
“Xem ra Hoàng Thượng cũng là người si tình.” Tần Ưu kéo cánh tay mẫu thân, khuôn mặt ở trên vai mẫu thân cọ cọ, trên người mẫu thân vẫn luôn có hương thơm hoa lan tươi mát nàng thích nhất, nàng thích dựa vào người mẫu thân, “Chỉ là Thánh Thượng dưới gối chỉ có hoàng nữ còn đang trong tã lót, Thánh Thượng vừa mới để mẫu thân lại nói chuyện bí mật, có phải hay không vì……”
“Không phải việc gì lớn, Hoàng Thượng có ý sau mình băng hà thì để quân hậu nhϊếp chính.” Mẫu thân vỗ vỗ đầu nàng, “Khi còn nhỏ, ta và phụ thân ngươi mang ngươi về Mân Chiết tránh nóng, quân hậu từng tới cửa thăm, ở trong phủ ở ba tháng, còn nhớ không?”
Mắt Tần Ưu lộ ra một tia chán ghét, nàng mím môi, nói: “Ta không nhớ đâu, nếu Hoàng Thượng lựa chọn hắn, vậy thì hắn đích xác có năng lực.”
Quân hậu, Cơ Hoàn, từng là tài tử nổi danh khắp thiên hạ, cũng là đệ nhất thế gia Cơ thị con vợ cả nhị công tử, Huệ hiền quân hậu đã đi về cõi trời là thân ca ca hắn, sau khi ca ca mất đi, Hoàng Thượng bệnh nặng một hồi, không để ý tới triều chính, hắn tự thỉnh vào cung, Hoàng Thượng niệm tình nghĩa ca ca hắn, phong hắn kế hậu.
Từ ngày đầu tiên nhận thức Cơ Hoàn, Tần Ưu liền biết Cơ Hoàn không phải thế gia công tử đơn giản, hắn phong thái nhẹ nhàng, trầm ổn nội liễm, có hỉ nộ không hiện ra, tác phong đại tướng, hắn là người gan dạ sáng suốt, và có dã tâm.
Nhưng điều Tần Ưu chán ghét chính là, Cơ Hoàn năm đó đối nàng làm những việc ghê tởm đó, thật là làm nàng buồn nôn, phải biết rằng, lúc ấy nàng mới mười một tuổi.
Đối với Tần Ưu mà nói, hắn chính là cái không hơn không kém quái thai luyến đồng.
Mẫu thân khẽ cười nói: “Hoàng Thượng từng nói qua, quân hậu không phải nữ tử thật là đáng tiếc, bất quá bắt đầu từ ngày mai, Hoàng Thượng cố ý cho quân hậu nhϊếp chính.”
“Hoàng Thượng bốn năm này đều bệnh, ta cũng không tin quân hậu không có tiếp xúc qua việc triều chính, ta tuy lười nhác, nhưng vẫn nghe nói trong triều Cơ thị nhất tộc độc chiếm, lại nắm binh quyền, Hoàng Thượng sao có thể mặc kệ bọn họ như vậy chứ.”
“Hiện giờ Cơ thị nổi bật, Hoàng Thượng cũng không có biện pháp, nhưng Cơ thị cũng không phải như ngươi nghĩ, Cơ thị đối với thị tộc đều đối xử bình đẳng, không có thiên vị, càng mạnh mẽ nâng đỡ con cái nhà nghèo có tài, cho nên Hoàng Thượng mới mở một mắt nhắm một mắt.”
“Vậy thì tốt……”
Mẫu thân nói: “Ngươi tựa hồ thực không thích Cơ thị, năm đó quân hậu tới ở trong phủ, các ngươi không phải ở chung khá tốt sao?”
“Phải không? Qua mấy năm, sớm không nhớ rõ.” Tần Ưu nghẹn lửa giận, không thể nói cho mẫu thân ba tháng kia Cơ Hoàn mỗi đêm đều sẽ tới phòng nàng dâʍ ɭσạи nàng, làm trò trước mặt nàng thủ da^ʍ, sau khi nàng biết Cơ Hoàn tiến cung, vui vẻ ba buổi tối đều không có ngủ ngon, mắt thấy quân hậu sắp nhϊếp chính, không tránh được cùng hắn gặp nhau, hiện giờ nàng chỉ có nghẹn lửa giận này, chỉ cầu hắn đừng lại đến trêu chọc nàng.