Trở Thành Kẻ Vô Lại Nhà Bá Tước

Chương 116: C116: Cứu Tôi (1)

- Nhân loại, ngươi sao thế? Ngươi đang hành động kỳ quặc đấy!

Cale không thể nói gì dù giọng nói của Raon đã lấp đầy đầu cậu.

Mình bị phát hiện rồi.

Hình như Choi Han đã đoán ra mọi chuyện.

Chỉ riêng việc cậu ta đề cập đến bạn của cháu trai cũng đủ thấy cậu ta biết về Choi Jung Soo và Kim Rok Soo. Hơn nữa, cậu ta cũng có thể đoán được Kim Rok Soo cũng chính là Cale hiện tại.

Không, không phải là cậu ta đoán được, mà là chắc chắn.

"... Haha."

Cale bắt đầu cười ngượng ngùng, từ từ né tránh ánh mắt của Choi Han.

Bàaaaang! Bàaaaang!

Những tia sét lửa của Keo kiệt đang tiếp tục thanh tẩy Tử mana và biến nó thành đống tro tàn màu vàng hồng như đã từng xảy ra.

Những tia sét lửa và tro màu vàng hồng.

Sự kết hợp của điều này trông rất đẹp khi đứng quan sát từ xa.

Tuy nhiên, nó đã khiến những người xung quanh bỏ chạy vì sợ hãi cái chết, mặc dù những người ở trung tâm không ở trong tình huống để ý những gì đang xảy ra.

Choi Han bắt đầu nói.

"... Kim Rok Soo."

Choi Han hờ hững nói cái tên khiến Cale nhìn về phía một ngọn núi phía xa. Tất nhiên, những thứ duy nhất cậu có thể nhìn thấy là những tia sét lửa đang cản tầm nhìn của mình.

Chất lỏng màu đen biến mất cũng ở đó.

Choi Han chỉ lặng lẽ quan sát Cale.

... Kim Rok Soo.

Choi Han lặp lại cái tên đó trong dầu mình một lần nữa.

Sau đó, cậu đã cố gắng ghép hình ảnh Cale và Kim Rok Soo lại với nhau.

Trong thời gian là Choi Jung Soo...

Cậu đã gặp rất nhiều người khi theo dõi những ký ức của Choi Jung Soo trong giấc mơ của mình.

Choi Han đã không nghĩ nhiều về điều đó khi gặp Kim Rok Soo trong giấc mơ. Tuy nhiên, Choi Han thông minh nhận ra Kim Rok Soo đã khiến cậu nhớ đến một người ngay khi vừa tỉnh dậy.

Không, họ hoàn toàn giống nhau.

Người đó là Cale Henituse.

Cách nói chuyện.

Nét mặt.

Tính cách.

Nhưng quan trọng nhất...

Cậu phải trả tiền cho bữa ăn của mình.

Những điều Kim Rok Soo đã nói trong giấc mơ...

Ước mơ của tôi là trở thành một kẻ lười biếng. Một kẻ lười biếng giàu có. Nếu điều đó là khó, chỉ cần một người lười biếng bình thường cũng được. Hiểu rồi chứ?

Những lời nói đó trùng lặp với những lời của người đó.

Cậu cũng đã thấy cả Kim Rok Soo và Cale Henituse sử dụng khả năng Ghi chép như thế nào.

Cậu cũng thấy cách họ ho ra máu hoặc kết thúc bằng cách đau đớn sau khi sử dụng khả năng của mình.

Cuối cùng, cuộc trò chuyện mà cậu nhìn thấy trong ký ức của Choi Jung Soo...

Choi Jung Soo đã trò chuyện với đồng đội của mình trong một khoảng thời gian hòa bình ngắn ngủi.

Anh đang đọc một cuốn tiểu thuyết giả tưởng nữa sao?

Thật không may, lần này không phải vậy.

Hả? Nó thực sự không phải là một cuốn tiểu thuyết giả tưởng. Thật hiếm khi anh có thể đọc những thứ khác đấy.

Này, tôi đây cũng thường xuyên đọc những thể loại khác đấy.

Choi Jung Soo mỉm cười với tiền bối của mình trước khi chạm mắt với Kim Rok Soo, người bên cạnh cậu.

Này, trông tôi có thông minh không?

Kim Rok Soo chỉ lắc đầu nghiêng về phía Choi Jung Soo.

E hèm.

Choi Jung Soo không quan tâm đến phản ứng của Kim Rok Soo khi tiếp tục nói.

Gia đình tôi nghiên cứu về kiếm thuật và võ thuật cổ từ bao đời nay. Vì khả năng của tôi cũng liên quan đến kiếm, nên tôi đã nghĩ đến việc tạo ra một kiếm kỹ mới phù hợp với thế giới hiện đại! Thật tuyệt phải không? A, tôi có thể cảm thấy mình tuyệt vời ra sao.

...Haaa.

Kim Rok Soo đã thở dài rồi nhìn vào cuốn sách trên tay Choi Jung Soo.

Việc tạo ra kiếm kỹ của cậu có liên quan gì đến một cuốn sách về tiếng Hàn thuần túy?

Nó rất quan trọng! Này, cái tên là tất cả! Nhìn kìa, nhìn kìa, có rất nhiều từ thuần Hàn tuyệt vời!

Choi Jung Soo mở sách. Sau đó cậu mỉm cười khi nhìn vào một từ trên trang mà cậu đã mở ra.

Ồ, xem này, có một từ tuyệt vời ngay khi tôi mở nó ra đó! Tôi sẽ sử dụng những từ thuần tiếng Hàn tuyệt vời của chúng ta để đặt tên cho kiếm thuật của mình. Trở nên thật ngầu là tốt nhất! Hahahaha!

Trang đó có các từ thuần Hàn bắt đầu bằng ㄹ và ㅁ. (2 phụ âm tiếng Hàn)

Choi Han nhìn thấy vì Choi Jung Soo đã nhìn thấy nó.

Hai chữ hiện rõ trên trang giấy.

Raon và Miru.

Con Rồng vui vẻ.

Choi Han! Ta thích nhất cái tên của mình và nó thật tuyệt! Raon Miru! Ta là Raon Miru vĩ đại và dũng mãnh!

Cậu nhớ lại Rồng đen đã hạnh phúc như thế nào khi được Cale đặt tên cho mình.

Choi Han không biết Raon là một từ thuần Hàn trước khi nhìn thấy nó.

Tuy nhiên, Choi Han đã nhận ra sau khi tất cả thông tin thu thập được trong đầu.

Kim Rok Soo và Cale Henituse có thể là cùng một người.

Ý nghĩ đó khiến cậu ngập tràn trong tất cả các cung bậc cảm xúc.

Bất ngờ, tức giận, hạnh phúc, buồn bã và vui sướиɠ.

Choi Han chưa bao giờ cảm thấy nhiều cảm xúc lấn át cậu như trong khoảng thời gian ngắn thức dậy và dịch chuyển đến đây.

Tay Choi Han hướng tới bao kiếm của mình.

Cậu chạm vào thanh kiếm mà Cale đã đưa cho mình.

Cậu nắm chặt lấy bao kiếm.

Có một suy nghĩ ập đến trong đầu cậu qua tất cả những cảm xúc đó...

Nó bất ngờ ập đến.

Đó là một ý nghĩ thực sự chợt nảy ra trong đầu.

Cale-nim...

Cậu ta đến đây theo lựa chọn như Choi Jung Soo có thể đã làm sao? Nếu không, làm thế nào mà cậu ta lại đến đây?

Thần Chết đã cho Choi Jung Soo lựa chọn đến thế giới này.

Cale-nim, Kim Rok Soo có lựa chọn tương tự không?

Hay Cale-nim đến đây một cách tình cờ như mình?

Choi Han tiếp tục suy nghĩ mà không nói gì.

Cạch. Cạch.

Đôi mắt cậu chìm sâu vào suy nghĩ khi cậu chạm vào bao kiếm.

Chết tiệt!

Hành động của Choi Han khiến Cale sợ hãi.

Cạch. Cạch.

Mỗi lần Choi Han chạm vào bao kiếm của mình với ánh mắt sâu thẳm...

Thình thịch. Thình thịch. Thình thịch.

Trái tim Cale đập loạn xạ. Đôi vai của Cale vô tình hơi co về phía trước vì sợ hãi.

Cậu bắt đầu suy nghĩ.

Tên này định đánh mình bằng bao kiếm à?

Tại sao ngài lại lừa tôi? Hả? Tại sao ngài lại không nói bất cứ điều gì với tôi? Một tên khốn chết tiệt trẻ hơn tôi rất nhiều! Ngài lừa tôi suốt thời gian qua khi bản thân lại chính là bạn của cháu tôi? Hả?

Cậu ta sẽ nói điều tương tự như thế và đập mình?

- Cả nhân loại và Choi Han đều hành động kỳ lạ!

Lời nói của Raon không hề lọt vào tai Cale.

Cale đang nhìn vào những ngọn lửa và thường xuyên nhìn vào bao kiếm của Choi Han.

... A, chết tiệt, mình sẽ phải nhắm mắt lại và để cậu ta đánh mình sao?

Cale bắt đầu tự hỏi xem phải làm gì.

Bỗng,

[... Ta đang làm việc chăm chỉ để thanh tẩy Tử mana.]

"Cale-nim."

Cale phớt lờ lời nói của Keo kiệt sau khi nghe thấy giọng nói của Keo kiệt và Choi Han cùng lúc.

Tốt hơn là ông ta nên làm tốt nhiệm vụ thanh tẩy sau khi ngốn hết số tiền đó.

"...Hả? Sao?"

Cậu lúng túng hỏi ngược lại.

-... Nhân loại, ngươi định lừa đảo Choi Han à? Tại sao ngươi lại hành xử kỳ quặc và bày ra vẻ mặt tốt đẹp giả tạo như vậy? Kỳ lạ lắm đó! Đừng lừa đảo Choi Han! Ngươi có thể sử dụng nó trên White Star!

Mình đang cố lừa cậu ta đến chết!

Khóe môi Cale khẽ run lên sau khi nghe những lời bình luận của Raon.

Cậu nghe thấy giọng nói điềm tĩnh của Choi Han ngay lúc đó.

"Kimchi, mì ramen, thịt heo ba chỉ, bánh kếp hành lá, tempura chay."

"...Hả?"

Cale ngơ ngác, vô thức đáp.

Không thể tránh được phản xạ tự nhiên.

"Cậu không muốn ăn lại những món đó sao? Hình như trước đó cậu đã từng ăn rất nhiều."

"Hả?"

"Tương ớt truyền thống, tương đậu lên men hầm, chân giò lợn jokbal. (Các món ăn Hàn Quốc khác nhau.) Cậu không thèm chúng sao?"

Choi Han mỉm cười khi nhẹ nhàng hỏi, và Cale ngây ngô trả lời.

"...Tất nhiên muốn?"

Ai lại không muốn chứ?

Cho dù từ khi đến đâu, cậu chưa từng được ăn lại, ai lại không muốn ăn những thứ mà họ đã ăn từ nhỏ đến lớn nhưng đã không được thưởng thức trong vài năm chứ?

Cale nhìn về phía Choi Han với vẻ mặt như đang hỏi tại sao lại hỏi một câu hỏi kỳ cục như vậy.

"Ha, hahahaha-"

Choi Han bắt đầu cười.

Sau đó đột nhiên ngừng cười.

"Có vẻ như chúng ta cần có một cuộc trò chuyện dài và sâu sắc một mình ở một nơi yên tĩnh rồi."

Choi Han đang nói một cách nhẹ nhàng, nhưng Cale trở nên sợ hãi.

Cạch.

Đó là bởi vì Choi Han vẫn đang chạm vào bao kiếm khi nói như vậy mà không có một chút nụ cười nào trên khuôn mặt đó.

Choi Han nhìn Cale chằm chằm một lúc, tiếp tục nói.

"Cậu sẽ thành thật nói cho tôi mọi thứ chứ?"

Cale thậm chí không do dự một giây nào khi trả lời.

"Tại sao lại hỏi một câu hỏi rõ ràng như vậy?"

Làm sao cậu lại có thể che giấu bất cứ điều gì khi có vẻ như Choi Han đã đoán ra mọi thứ?

Choi Han cười khúc khích trước Cale càu nhàu.

"Có điều tôi muốn hỏi ngay bây giờ. Như vậy có ổn không?"

Cale gật đầu.

Choi Han mở miệng nói.

Bàaaaang!

Tuy nhiên, không thể nói được.

Cale quay đầu lại.

Bàaaaang! Bang! Bàaaaang!

Một sức mạnh vô hình đang phá hủy những tia sét lửa và đường đi của lửa mỗi khi Dorph đấm.

Cây cột đỏ rực lửa đang dần bị phá vỡ, và họ có thể nhìn thấy khuôn mặt của Dorph.

"Không thể để cậu đốt hết số Tử mana quý giá đó được."

Dorph mỉm cười với vẻ mặt thoải mái và Cale có thể nhìn thấy mặt đất phía sau Dorph.

"Tên khốn này!"

Hannah tung ra một cuộc tấn công aura khác về phía sau của Dorph.

Cale có thể thấy Hannah bị thương nhẹ khắp người.

"Ôi trời, thật tràn đầy năng lượng làm sao."

Dorph hờ hững vung nắm đấm về phía sau.

Bàaaaaang!

"Ugh!"

Hannah hầu như không thể chống đỡ trước đòn tấn công vô hình của Dorph bằng mặt kiếm của cô ấy. Tuy nhiên, cơ thể của cô đã bị đánh bay trở lại mái của tòa tháp.

Bùm!

Hannah đã cố gắng hạ xuống bằng cả hai chân.

"Tôi sẽ gϊếŧ tên khốn đó!"

Sau đó, cô hét về phía Cale, người có thể nhìn thấy qua cột lửa mà Dorph đang phá vỡ.

"Hehe, thực sự là một kiếm sĩ đam mê."

Dorph cười khúc khích rồi bắt đầu tiêu diệt ngọn lửa và những tiếng sét một lần nữa.

Bàaaaang! Bàaaaang! Bàaaaang!

Các vụ nổ tiếp tục và Cale giao tiếp bằng mắt với Choi Han.

"Có vẻ như chúng ta phải chiến đấu?"

Cale thản nhiên bình luận và Choi Han bình tĩnh đáp lại.

"Được, hãy để tôi hỏi một điều là-"

Bàaaaang! Bàaaaang! Bang! Bang!

Choi Han lại phải ngừng nói vì tiếng đấm của Dorph.

"Hehe, hình như đứng cạnh cậu là Choi Han. Nhìn thấy một chiến binh khác thật làm cho tôi muốn chiến đấu công bằng và chính trực nữa mà! Vậy chúng ta lo cho Cale Henituse trước, sau đó sẽ chiến đấu?"

Dorph hét lên sung sướиɠ khi tiếp tục đấm.

Bàaaaang!

Bang! Bàaaaang!

Một tia sét lửa bị phá hủy với mỗi cú đấm. Dorph đang từ từ đến gần vị trí của Cale.

Choi Han nhanh chóng tiếp tục nói.

"Cale-nim, điều tôi tò mò về-"

Bàaaaang!

"Tôi sẽ chỉ hỏi về điều đó trước khi đi. Chỉ khi đó tôi mới đạt được thành công- "

Bang! Bàaaaang!

Dorph hét lên khi tiếp tục đấm.

"Đây là cái cuối cùng!"

Choi Han tiếp tục nói.

"Quay lại-"

Dorph đập đầu xuống cột lửa ngay lúc đó.

Bàaaaaaaaaang!

Một tiếng nổ lớn hơn nhiều so với những tiếng khác vang lên.

Cale có thể nhìn thấy một lỗ lớn xuyên qua ngọn lửa.

Dorph bước vào khu vực trung tâm nơi Cale đang đứng qua cái lỗ và mỉm cười.

"Cuối cùng, nơi để chiến đấu có-"

"Ngươi đang quá ồn ào đấy."

Dorph không còn cách nào khác ngoài việc giơ tay và vặn người cơ thể trước khi kết thúc những gì mình đang nói.

Bàaaaaang!

Một aura đen dữ dội giáng xuống Dorph.

"Ugh, cậu thực sự mạnh."

Dorph hạ cánh tay xuống và mỉm cười với Choi Han. Tuy nhiên, hắn phải nhanh chóng nâng chúng lên để đề phòng.

Bàaaaaang! Bàaaaang! Bàaaaang!

Aura đen tiếp tục tấn công Dorph không ngừng nghỉ.

Dorph có thể nghe thấy giọng của Choi Han.

Giọng nói bình tĩnh nhưng lạnh lùng.

"Ngươi đang quá ồn ào. Tại sao không đóng cái miệng đó lại, f*ck you?"

Cale có thể thấy Choi Han đang nói với Dorph với vẻ mặt hằn học.

... Vậy, ai bảo tên đó làm ồn khi người khác đang nói chuyện chứ?

Cale tặc lưỡi khi nhìn Dorph.

"Bây giờ hắn sẽ tàn tạ mất."

Keng!

Choi Han rút kiếm ra.

Tên khốn độc ác.

Choi Han đã tấn công Dorph bằng aura xung quanh bao kiếm cho đến tận bây giờ.

Cale hét lên khi nhìn Choi Han, người đã rút kiếm của mình ra để chiến đấu thực sự.

"Chiến đấu!"

"Ha!"

Choi Han cười khúc khích khi Cale nói tiếng Hàn. Sau đó cậu quay lại và nhìn Cale.

Cale tiếp tục nói với vẻ mặt nghiêm túc.

"Ta cũng có thể hỏi ngươi một điều được không?"

"Nó là gì?"

"Điều đó, nếu ngươi là em họ nội của Jung Soo, ta không nên coi ngươi như một người anh cả đáng kính sao?"

Choi Han trông có vẻ bất ngờ, nhưng Cale đang rất nghiêm túc.

Sẽ là một chuyện nếu Choi Han là tổ tiên từ vài thế hệ trước, nhưng cậu không thể tiếp tục nói chuyện một cách tùy tiện như vậy với một người lớn tuổi của gia đình Jung Soo ở thế hệ ngay trên họ được.

Một điều đã xảy ra khi Choi Han mở và ngậm miệng vài lần mà không thể nói bất cứ điều gì.

"Nếu cậu bị phân tâm khi đối mặt với tôi-"

Dorph lao về phía Choi Han.

Bàaaaaang!

Choi Han tung ra một đòn tấn công aura khác trước khi nhìn Dorph với vẻ mặt khó chịu.

"Ta đã nói ngươi đang quá ồn ào mà."

Sau đó cậu trả lời Cale.

"Tôi không cần điều đó."

Cậu không cần phải được đối xử như một người lớn tuổi.

Một cái gì đó như thế là không cần thiết.

Choi Han tạm thời gạt cuộc trò chuyện với Cale sang một bên và tiến về phía Dorph.

Điều cậu muốn hỏi Cale như sau.

Cale-nim, cậu có vui khi kết thúc ở đây không? Cậu không hối hận chứ?

Choi Han giữ điều đó cho riêng mình bây giờ và nâng kiếm lên.

Bàaaaang! Bàaaaang!

Vua Sư tử và Choi Han, Swordmaster.

Nắm đấm và thanh kiếm bắt đầu đυ.ng vào nhau.

Cale bắt đầu suy nghĩ khi chứng kiến

họ chiến đấu.

A, thật là nhẹ nhõm.

Tên khốn đó sẽ bị đập thay mình.

- Nhân loại! Sao tự nhiên nở nụ cười hạnh phúc trên mặt thế?

Có vẻ như Choi Han không giận mình như mình nghĩ.

Thực sự là một chàng trai tốt.

Cale chỉ có thể nghĩ Choi Han là một người rất hiểu chuyện và tốt.

Bàaaaang! Bàaaaang!

Cale bình tĩnh lại khi nghe thấy âm thanh chiến đấu vang vọng xung quanh mình.

===

Jokbal (족발): Chân giò lợn. Những phần chân giò có màu hồng, da bóng, thịt có độ đàn hồi cao được lựa chọn kỹ càng, sau đó đem sơ chế sạch sẽ và luộc sơ để loại bỏ mùi hôi. Thông thường, người Hàn sẽ ưu tiên chọn thịt chân trước vì phần chân này chắc thịt và thơm ngon hơn rất nhiều. Sau đó, chân giò được đem đi luộc với các loại gia vị như nước tương, thảo mộc, ớt khô, hành tây, củ cải... cho ngấm gia vị thật đậm đà. Món ăn sau khi chế biến xong sẽ có màu nâu cánh gián đẹp mắt, thấm đậm hương vị, phần da mềm dai chứ không hề bị bở hay nhũn, gây ngán. Ngược lại, món này còn có vị ngọt tự nhiên của các loại rau củ và ớt khô, vô cùng thơm ngon, hấp dẫn.

Kim chi (김치) một món ăn chính trong ẩm thực tại , là một món ăn truyền thống gồm các loại rau muối và lên men, chẳng hạn như bắp cải napa và củ cải Hàn Quốc, được chế biến với nhiều lựa chọn gia vị khác nhau bao gồm gochugaru (ớt bột), hành lá, tỏi, gừng và jeotgal (hải sản muối), v.v. Kimchi cũng được sử dụng trong nhiều loại .

Bánh kếp hành lá Hàn Quốc được gọi là pa jun (hoặc pajeon ). Một món ăn được yêu thích tại các nhà hàng, công thức này sẽ chỉ cho bạn cách dễ dàng thực hiện tại nhà. Pa jun được làm bằng bột mì, trứng, muối và nước. Nó hoạt động như một món ăn nhẹ thịnh soạn, món khai vị hoặc cho bữa ăn của người Hàn Quốc.

Gochujang (고추장) là tương ớt truyền thống của người Hàn Quốc, có vị mặn và cay, lên men từ bột ớt, gạo nếp, bột đậu nành và muối. Là một trong ba gia vị chính trong ẩm thực Hàn Quốc (cùng tương đậu và nước tương). có mặt trong hầu hết các món ăn truyền thống nổi tiếng của Hàn Quốc.

Người dân Hàn coi ớt là sức mạnh tinh thần, là vũ khí để chống lại thời tiết lạnh lẽo khắc nghiệt của mùa đông, thậm chí là để kí©ɧ ŧɧí©ɧ hưng phấn sau những giờ làm việc căng thẳng. Có vị cay vừa, hương thơm đặc trưng của ớt tương kết hợp với mằn mặn của muối, thích hợp cho những món canh, lẩu, món xào hoặc nướng,...

Tempura chay là một món ăn bắt buộc khác trong thực đơn của các nhà hàng Nhật Bản. Được bao bọc trong một lớp bột giòn, giòn nhưng nhẹ, hải sản và rau củ chiên giòn hoàn hảo này thực sự gây nghiện. (Thật sự thì mình chỉ tìm thấy Tempura chay của Nhật thôi, không thấy của Hàn nên mình lấy của Nhật luôn vậy.)

Doenjang jjigae (된장 찌개) là một biến thể của món jjigae hoặc món ăn truyền thống Triều Tiên giống như món hầm, được làm bằng doenjang (된장) và các nguyên liệu như là các loại rau, nấm, hải sản, hoặc dubu. Nó được coi là một trong những đại diện của món ăn bình dân tại Triều Tiên.

Pork belly

Từ đây, đổi xưng hô của CH, không còn là Cale-nim nữa mà chỉ còn là Cale, tại mình nghĩ đã xác nhận trên dưới rồi thì không cần dùng -nim nữa.)