Trở Thành Kẻ Vô Lại Nhà Bá Tước

Chương 31: C31: Ngươi Là Ai? (1)

Con Rồng Xương Trắng đang từ từ lộ diện trên bầu trời đêm.

"... R, Rồng-"

Kỵ sĩ Mèo, Rex, kinh ngạc nhìn về phía Cale.

Đó thật sự là xương của một con Rồng?

Ngài ấy đã tìm thấy xương của một con Rồng ở đâu vậy?

Cậu chưa từng nghe về cái này.

Tất nhiên, cậu cũng đã từng xem đoạn phim về Rồng xương trong trận chiến tại lãnh địa Henituse, nhưng, đó là Rồng Xương Đen.

Hơn nữa, con Rồng đó đã bị tiêu diệt.

Ngài ấy còn có một bộ xương Rồng khác?

Cale nhìn vào ánh mắt kinh ngạc của Rex một lúc rồi quay đi. Cậu có thể nhìn thấy những người dân đang lo lắng và bất ngờ.

Và nghe thấy giọng nói của Raon.

- Là đồ giả! Mọi người đang ngỡ ngàng trước đồ giả này!

Đúng không?

Khóe môi Cale nhếch lên bên dưới mũ trùm đầu.

Đây đều là xương Wyvern.

Tuy nhiên, chúng được ghép lại với nhau như một con Rồng, dưới tay Mary, người có kiến

thức nhất thế giới về xương và cơ thể và đã từng điều khiển một bộ xương Rồng thực sự trước đó.

Đó là lý do tại sao đối với mọi người, nó trông giống như một con Rồng.

Đó là phần quan trọng.

"Ha, haha-"

Ngài Bernard, không, Tháp chủ Bernard, bắt đầu cười.

"Thật thú vị."

Những thứ duy nhất mà ông ấy đang tập trung vào lúc này là những thứ màu trắng trước mặt: Necromancer trong áo choàng trắng, Rồng Xương Trắng, linh mục, bầy Wyvern và những Thánh kỵ sĩ.

Cuối cùng thì ánh mắt lại quay về phía Mary.

"Cô đã mạnh hơn một chút so với lần trước."

Hả?

Vẻ mặt của Cale trở nên kỳ quặc.

Mary đã hấp thụ một lượng Tử mana đáng kể trong Khu vực 7 và trở nên mạnh hơn.

Nếu cô ấy và Choi Han đánh nhau, cô ấy sẽ thắng sáu trên mười trận.

Nhưng mạnh hơn nhiều như vậy chỉ là mạnh hơn một chút?

Cậu nghe thấy câu trả lời của Mary.

"Tôi nhận thức được điều đó. Tôi đã trở nên mạnh hơn một chút."

Cale bắt đầu cau mày.

Bản thân Mary đã đề cập đến sự trưởng thành của cô ấy là một chút. Ánh mắt của cô ấy hướng về Tháp chủ Bernard.

"Cũng chỉ là một chút so với ông."

Mọi người nhìn lên bầu trời.

Kétt kétt-

Rồng Xương Trắng bắt đầu cử động đôi cánh của mình.

"Tuy nhiên, tôi sẽ là người chiến thắng."

Giọng nói đầy tự tin của Mary lọt vào tai Bernard. Tháp chủ bắt đầu cười đáp lại.

"Hahaha, haha- những tên Necromancer này luôn là như vậy, haha-"

Sau đó ngừng cười.

"Những kẻ ngốc như vậy."

Ông nhớ lại Necromancer cuối cùng, Nữ hoàng cái chết, đã từ rất lâu.

Khóe môi của Bernard bắt đầu nhếch lên.

Necromancer yếu hơn hắc pháp sư.

Đó là sự thật.

Tuy nhiên, đã có người phá bỏ sự thật đó và tuyên bố cần phải tạo ra một nơi cho các sinh sống có thuộc tính bóng tối sinh sống.

Cô đã tự mình du hành xuyên Tây lục địa và tiếp cận với các chủng tộc khác nhau với thuộc tính bóng tối và nói bóng tối cũng là một phần của tự nhiên.

Cô ấy đã công khai di chuyển khắp Tây lục địa, nói với mọi người hãy hòa nhập với thế giới và đừng lẩn trốn khắp nơi nữa.

Bernard, ông cần dẫn đường cho các hắc pháp sư. Đi với tôi. Tôi chắc chắn có một cách để hắc ma pháp cũng có thể hòa nhập với tự nhiên.

Có một lý do cho mọi thứ tồn tại trên thế giới. Cần phải có một cách để khiến mọi người nghĩ hắc ma pháp vẫn có ích trong cuộc sống.

Cô ấy đã nói những điều đó với ông với khuôn mặt già nua nhăn nheo nổi đầy gân đen giống mạng nhện khó chịu.

Cơ thể cô ấy vô cùng gầy guộc vì phải sống trong đau đớn cả đời và lưng còng về phía trước vì đủ thứ bệnh tật khác nhau.

Nữ hoàng cái chết có lẽ là người trông có vẻ ngoài xấu xí nhất trên thế giới.

Bà lão tiều tuỵ đó đã nói. (shabby old woman)

Bernard, hãy trở về với tự nhiên khi đã giải quyết được tất cả những điều đó.

Hãy thoát khỏi nỗi ám ảnh về cuộc sống của ông lúc này.

Bernard có thể nhìn thấy Hannah, người đầy những đường gân đen, đang hét lên về phía ông.

"Ông không chỉ trở thành Lich mà bây giờ còn muốn kiểm soát mọi người nữa?!"

Đồng thời, ông cũng nghe thấy giọng nói của Nữ hoàng cái chết trong đầu.

Hãy thoát khỏi nỗi ám ảnh của ông. Đừng sống như một Lich. Hãy tự tạo cho mình những cách thức để kết thúc cuộc sống theo cách của riêng mình. Nếu không, chính tôi, sẽ tự tay gϊếŧ ông, Bernard.

Bernard bắt đầu mỉm cười và cười càn rỡ hơn.

"Hahahaha-!"

Cuối cùng, Necromancer cuối cùng tuyên bố chính cô có thể đánh bại hắc pháp sư đã chết.

Người sống là Bernard.

Người sống sẽ là người chiến thắng.

Tháp chủ Bernard giơ tay lên.

Baaaaang!

Aura đen hoà vàng đập vào quả cầu mana đen của Bernard và gây ra một vụ nổ.

Bernard dễ dàng gạt đi aura của Hannah rồi khinh thường người đã tấn công mình.

"Có vẻ cô đang tức giận."

Ban đầu, Bernard vừa rồi rất lo lắng về cuộc tấn công vô hình của Hannah, nhưng ông không có lý do gì để lo lắng về một cuộc chạm trán trực tiếp.

"Tại sao lại tức giận?"

Tháp chủ Bernard nhìn về phía Hannah, người đang thở hồng hộc và trừng mắt nhìn ông.

"Ông thực sự không biết tại sao?"

Đôi mắt giận dữ của cô lướt qua Bernard hướng đến đám đông phía sau ông ta.

Những người đang tập hợp lại với nhau trong đội quân của Bernard có đôi mắt đen ngòm và không biểu hiện cảm xúc trên mặt, giống như không hề có ý chí.

Họ đang bị kiểm soát.

Họ đang bị lợi dụng.

Đây là một trong những điều mà Hannah ghét nhất.

Cô đã phải sống cuộc sống giả tạo khi còn nhỏ vì bị Giáo đoàn Thần Mặt trời và Giáo hoàng lợi dụng.

Sau đó lại bị Arm lừa và đâm vào lưng.

"Có thể tôi là một người xấu, nhưng..."

Két, két-

Cánh tay của Hannah thõng xuống không còn chút sức lực nào. Cô kéo lê thanh kiếm trên mặt đất.

Anh trai cô và nhóm của Cale đều là những người tốt.

Tuy nhiên, cô ấy là một người xấu.

Không, cô ấy còn xấu xa, cô ấy còn là một người tồi tệ.

Cô ấy thật ác độc.

"Không. Không chỉ xấu, mà còn một người đáng sợ."

Kétt-

Thanh kiếm nhanh chóng di chuyển trên mặt đất.

Thanh kiếm của Hannah lại vung lên một lần nữa.

"Đó là lý do tại sao tôi chỉ cảm thấy thât tốt khi những kẻ khốn nạn như ông nên chết đi!"

Aura của cô ấy va chạm với Tử mana và gây ra một vụ nổ khác.

Baaaaaang-

Giọng nói của Bernard vang lên khi bụi từ vụ nổ bao phủ khu vực.

"Đôi khi, bên có ít người hơn có thể thắng trận nếu họ có nhiều người mạnh."

Mary có một dự cảm không lành và tạo ra aura đen xung quanh các ngón tay của cô ấy.

Hannah đến gần Mary và đặt một chút sức mạnh vào chân mình.

Đó là thời điểm đó.

Bang! Bang! Bang!

Họ nghe thấy vài tiếng động lạ.

Đó là âm thanh của những thứ va vào nhau rồi vỡ.

"Chết tiệt!"

Cale quay đầu lại và bắt đầu cau mày.

Cậu nhìn về phía cổng chính rộng mở của Tháp Chuông Nhà giả kim.

Cậu có thể nhìn thấy Tasha đang choáng váng, những Dark Elf  và Choi Han đang đứng ở đó.

Cũng có những người khác.

Có những hắc pháp sư bị trói, những nhà giả kim chưa trở thành hắc pháp sư, và thậm chí cả những người chịu trách nhiệm cho những nhiệm vụ kỳ lạ bên trong Tháp Chuông Nhà giả kim.

Cuối cùng, có những người bị bắt cóc và đưa vào Đế quốc làm nô ɭệ.

Cậu nhìn thấy tất cả .

"Uuuuuuuugh."

"Ugh!"

Tất cả họ đều có đôi mắt đen ngòm và đang quằng quại để cố gắng ra ngoài Tháp Chuông và các Dark Elf cố gắng giữ họ lại.

Một số người trong đó thậm chí còn không quan tâm đến việc cánh tay của họ bị bẻ ngược một cách kỳ lạ do Dark Elf đang giữ họ lại.

Họ muốn ra ngoài và tiến về Tháp chủ Bernard.

Họ sẽ làm mọi chuyện để đến gần ông ta.

"...Này! Hình như những người đó cũng đang bị kiểm soát!"

Cale có thể nghe thấy giọng nói lo lắng của Rex.

Cậu cũng nghe thấy giọng của Bernard.

"Tuy nhiên, có một cách để đánh bại một nhóm nhỏ có những người mạnh."

Sau khi vụ nổ lắng xuống và đám mây bụi tan biến, họ thấy Bernard từ chỗ đó bước ra.

Bernard đang mỉm cười với Cale. Đó là một nụ cười đẹp như bước ra từ một bức tranh.

"Chỉ cần trở nên độc ác và xấu xa. Quả thật rất khó để giành chiến thắng trong một trận chiến khi cố làm mọi chuyện trở nên tốt đẹp hơn."

Đó là thời điểm đó.

- Nhân loại!

- Cale! Đó là hiện diện của một đám đông.

Đó là lúc mà nghe thấy hai con Rồng đang cảnh báo trong đầu mình.

"Khụ!"

Người đứng cạnh Tháp chủ Bernard bắt đầu tự lấy tay bóp cổ mình. Đó là người đã đóng giả Tháp chủ, người đã gọi Bernard là thầy của mình.

Bernard mỉm cười khi thấy mọi người nhìn chằm chằm vào ông vì tình huống đột ngột vừa rồi.

"Những người này thậm chí có thể tự sát khi tôi điều khiển."

Đó là thời điểm đó.

"Không, khônggg!"

Mọi người quay đầu về phía tiếng hét tuyệt vọng.

"B, bố!"

Một trong những kỵ sĩ đang tiến về phía Bernard sau khi ngăn cản người dân rời khỏi thủ đô đang kéo cổ tay một đứa trẻ.

"Kỵ sĩ! Không! Ngươi, ugh!"

Cha của đứa trẻ, người đang cố gắng ngăn cản kỵ sĩ, đã bị kỵ sĩ đẩy ra. Khi mọi người trở nên lo lắng trước sự phát triển đột ngột này...

"Những người mà tôi đang kiểm soát thậm chí có thể gϊếŧ người vô tội mà không có vấn đề gì."

Bernard cười khi tiếp tục nói.

"Tôi không tấn công kẻ mạnh. Tôi chỉ cần tấn công người vô tội là được. Đó là cách để đánh bại những kẻ mạnh tốt đến mức ngu ngốc."

"Ugh! Khụ!"

Bernard nhẹ nhàng xoa đầu người đệ tử đang hấp hối của mình.

"Đây không phải là một phương pháp hủy diệt tuyệt vời sao?"

Chỉ gϊếŧ thôi sẽ không được coi là hủy diệt.

Hủy diệt là nỗi thống khổ khi chứng kiến tâm trí của một người xấu đi do đau khổ.

Cách duy nhất mà lượng Tử mana chảy ra từ họ có thể tràn đầy tuyệt vọng, nếu làm theo cách này.

Nó sẽ có lợi cho Chúa thượng của ông.

"Vậy?"

Bernard nhìn về phía nhóm người chỉ toàn những người mạnh đang cứng đờ.

Đó là thời điểm đó.

"Đó là điều hoàn toàn vô nghĩa. Có lẽ tai tôi bẩn rồi, nghe những điều vô nghĩa như vậy."

Hả?

Đó là khoảnh khắc giọng nói cứng nhắc và máy móc của Mary đáp lại.

Keng!

"Ugh! Ặc!"

Một thứ gì đó màu trắng bay trong không khí và đập vào áo giáp của kỵ sĩ.

"Bố!"

"Aa a-"

Người cha run rẩy chạy về phía đứa trẻ và ôm lấy nó.

Ông có thể nhìn thấy kỵ sĩ với đôi mắt đen ngòm đang hướng về đứa con mình một lần nữa.

Bang!

Tuy nhiên, đã bị chặn lại.

"Sam!"

"Ha, ông chủ."

Cha của đứa trẻ là chủ cửa hàng thấy Sam, nhân viên của ông từ khu ổ chuột, bảo vệ và đối đầu với kỵ sĩ bằng một tấm khiên nhỏ.

Vài người đến từ khu ổ chuột đã chộp lấy thứ đang lăn trên mặt đất và ném nó.

Lạch cạch!

Có người đã bắt được món đồ đó.

Đó là một tấm khiên.

Đó là một tấm khiên lớn bằng bạc.

Người cầm khiên bắt đầu hét lên.

"Bảo vệ người dân của Đế quốc!"

Những người đến từ khu ổ chuột với những chiếc túi nhanh chóng lấy ra những tấm khiên nhỏ sau khi nghe thấy tiếng hét của Rex.

Đây là vũ khí duy nhất trong túi của họ.

Rex hét lên một lần nữa.

"Mọi người, chạy!"

Đôi mắt của Rex hướng về phía Cale.

Rex nhìn vào đôi mắt ẩn dưới lớp áo choàng của Cale.

Bảo vệ.

Đó là nhiệm vụ dành cho Rex và những người bạn của cậu ta.

"Tôi đi đây."

Rex chạy ngang qua Cale và thông báo là cậy sẽ di chuyển để thực hiện nhiệm vụ của mình, một người khác hét lên.

"Bảo vệ Rex!"

Người phụ nữ trung niên mặc áo choàng trắng nữ tu sĩ cởi bỏ mũ trùm đầu và lấy ra vài vũ khí trong tay áo và hét lên.

"Lũ khốn nạn, ngươi dám làm hại bọn trẻ?"

Đây là Freesia, lãnh đạo mạng lưới thông tin của Cale.

Tên sát thủ đã gϊếŧ thủ lĩnh cũ của mình, người đã ra yêu cầu cô bắt cóc một đứa trẻ, đã rời khỏi nơi đó cùng với thuộc hạ của mình.

"Làm cho tất cả các kỵ sĩ không thể chiến đấu!"

"Vâng thưa ngài!" (Yes maam)

Tên sát thủ giả làm linh mục đều bắt đầu di chuyển.

Những tấm khiên và vũ khí của nhóm hành động bắt đầu di chuyển để thực hiện vai trò của mình.

- Nhân loại!

"Ta biết."

Cale bắt đầu nói sau khi suy nghĩ về những người nắm giữ các vai trò còn lại.

"Thánh tử."

Cale vỗ vào vai Jack, người đang liên tục lẩm bẩm thanh tẩy, thanh tẩy. Cậu nhìn thẳng vào con ngươi đang run rẩy của Jack và bắt đầu nói.

"Mọi người trong thị trấn này là một chiến binh. Họ cũng rất mạnh mẽ. Họ có sức mạnh để bảo vệ những người vô tội."

"A."

Jack thở hổn hển.

Cậu có thể nhìn thấy mọi người đang lao qua Cale và mình.

Choi Han và Dark Elf.

Những người mặc áo choàng trắng này đang lao ra khỏi bóng tối bên trong Tháp Chuông Nhà giả kim.

Jack cũng nghe thấy tiếng cười của ai đó.

"Pwahahahaha, tốt sao? Ai là người tốt hả?"

Người đó đang cười với đôi vai run run, di chuyển lên xuống như một người điên.

Em gái của mình.

Jack có thể nhìn thấy em gái nhỏ của mình, Hannah.

Hannah, đôi mắt đầy tức giận, tiếp tục nói.

"Tốt? Ông nghĩ tôi là người tốt? Pwaha, hahahahaha!"

Cô ấy lại bắt đầu cười và nói thêm.

"Bernard, Không phải mọi chuyện sẽ kết thúc nếu chúng tôi gϊếŧ chết ông sao?"

Tất cả những điều này sẽ kết thúc nếu họ gϊếŧ người đang điều khiển những người khác.

Hannah tiếp tục cười và thản nhiên hỏi.

"Ông ấy là của tôi, đúng không?"

Người bên cạnh cô đáp lại.

"Đúng rồi."

Đó là một giọng nói cứng nhắc và máy móc.

Đó là giọng của người hiểu rõ Hannah nhất sau Thánh tử Jack.

Đó là Mary, người đã phải đối mặt với nỗi đau tương tự trong suốt quãng đời còn lại của mình. Giọng nói điềm tĩnh của cô ấy lọt vào tai Hannah.

Đau quá.

Hannah chịu đau vì những cơn đau nhỏ chạy khắp cơ thể.

Cô ấy vẫn đặt một chút sức mạnh vào đôi chân của mình và nêu rõ nhận xét của mình với Mary.

"Tôi thực sự thích Rồng xương trắng hơn con màu đen trước đó."

Sau đó cô ấy bắt đầu chạy.

Bàn chân của cô ấy dẫm mạnh lấy đà.

Nhảy lên trời.

Và đôi chân cô sớm có chỗ để tiếp đất.

Đó là đầu của Rồng Xương Trắng.

Hannah đáp xuống đầu Rồng Xương Trắng, ra lệnh.

"Đi nào."

Những Wyvern xương trắng và Thánh kỵ sĩ theo sau Hannah.

Choi Han và Dark Elf vụt qua Mary về phía Bernard trên mặt đất.

Cale lại bắt đầu nói với Thánh tử Jack.

"Đến lúc rồi."

Jack bắt đầu nghĩ về những gì mình cần làm.

Bây giờ cậu thấy ngực mình đang rộn ràng. Thứ trong túi của cậu đang kêu gọi.

Cale thì thầm vào tai Jack khi mắt Jack ngừng run.

"Lên án cái ác."

Thánh tử Jack nắm lấy gương nhỏ gọn đang kêu trong túi.

Thần vật của Thần Mặt trời, Kết tội của Mặt trời.

Nó đang khóc.