Sau màn làm quen không được thuận lợi, Quan Phong Dạ cùng Quan Dạ Quỳ ngồi đối diện với Cảnh Lăng. Cảnh Lăng nhìn hắn cũng không có cảm giác gì nhiều, chỉ cần nghĩ đến hắn cùng mình thành thân, Cảnh Lăng càng không có hảo cảm.
Quan Dạ Quỳ gắt gao nhìn chằm chằm Cảnh Lăng, trong mắt tràn đầy địch ý.
" Lăng, vị kia ngũ Công Chúa tựa hồ đối với ngươi tràn đầy địch ý a." Oanh Nhi nhìn Quan Dạ Quỳ nhíu nhíu mày, nhọ giọng nói.
" Ta biết." Cảnh Lăng mỉm cười, nói " Hơn nữa, ta cũng biết lý do tại sao nàng lại đối với ta có địch ý."
" Sao?" Oanh Nhi khó hiểu.
" Oanh Nhi ,tới đây." Cảnh Lăng để cho Oanh Nhi tiến sát bên mình, ở bên tai Oanh Nhi nói vài câu.
Trong mắt Oanh Nhi dần dần hiện ra kinh ngạc, " Lăng, ngươi nói nàng đối với ca ca của mình…?"
" Đúng vậy." Cảnh Lăng cười gật gật đầu.
" Này.." Oanh Nhi nhíu mày lại, " Bọn họ nhưng là huynh muội a, lσạи ɭυâи nha."
" A" Cảnh Lăng khẽ cười một tiếng, nói " Không nghĩ tới Oanh Nhi có thể vì hai chữ lσạи ɭυâи mà kinh ngạc đâu. Ta nghĩ đến quan hệ của hai chúng ta còn làm cho người khác kinh ngạc hơn a."
" Lăng nói cũng đúng." Oanh Nhi mỉm cười
" Hơn nữa, theo Bản Công Chúa biết, này một đôi huynh muội là song sinh." Hai mắt Cảnh Lăng hiện lên một tia giảo hoạt, " Nhưng là, Oanh Nhi ngươi có thấy hai người họ một chút cũng không giống nhau a."
" Lăng, sẽ không phải là…" Oanh Nhi nói.
" Đúng vậy." Cảnh Lăng nói " Bất quá là bí mật của hoàng gia, bản Công Chúa cũng không có hứng thú."
Sau tiết mục múa, Quan Phong Dạ lên tiếng, " Nghe nói kỹ thuật múa của Cảnh Lăng Công Chúa là thiên hạ tuyệt nhất. Không biết có thể hay không làm cho Bổn Hoàng tử nhìn một chút?"
" Thực có lỗi, tứ Hoàng tử." Cảnh Lăng đứng lên, hướng tới Quan Phong Dạ thi lễ, thản nhiên nói, " Bản Công Chúa đường đường là Trưởng Công Chúa, cũng không phải một vũ cơ, Tứ hoàng tử nói vậy, không khỏi tổn thương bản Công Chúa, còn không có nể mặt phụ hoàng đi." Cảnh Lăng nói.
Nghe Cảnh Lăng nói sắc mặt Hoàng đế liền khó coi, thân là Hoàng đế kiêng kị nhất là có người kɧıêυ ҡɧí©ɧ quyền uy của mình.
" Ngươi nói bậy bạ gì đó." Quan Dạ Quỳ nhịn không được đứng lên, nói " Hoàng huynh chỉ muốn biết Công Chúa có hay không giống như lời đồn, sao lại làm nhục ngươi. Ta xem ngươi bởi vì là hữu danh vô thực, mới từ chối đi."
" Tiểu Quỳ." Quan Phong Dạ quát một tiếng, " Ngồi xuống."
" Nhưng mà…" Quan Dạ Quỳ có chút ủy khuất nhìn Quan Phong Dạ.
" Ngồi xuống."
Quan Dạ Quỳ tức giận ngồi xuống, liếc nhìn Cảnh Lăng một cái.
" Hoàng Thượng, Công Chúa tha lỗi." Quan Phong Dạ đứng lên, gập người nói, " Hoàng muội không cố ý mạo phạm."
" Không có việc gì." Hoàng Hậu nheo mắt, cười nói " Ngũ Công Chúa vô tư, rất đáng yêu."
Quan Dạ quỳ vừa rồi làm ầm ĩ cùng làm cho không khí gây gắt dịu xuống. Quan Phong Dạ nhìn muội muội ánh mắt cũng nhu hòa hơn. Này muội muội tuy rằng tùy hứng nhưng là cũng là phúc tinh của hắn.
Cảnh Lăng bĩu môi, không nghĩ tới nàng cố ý nói như vậy lại bị Quan Dạ Quỳ phá hủy. Vốn nghĩ muốn làm cho Phụ hoàng đối Quan Phong Dạ sinh ra mâu thuẫn, hiện tại liền tan thành bọt nước.
Cảnh Lăng thở dài, hòa thân thật là phiền toái.
Trong tiệc Hoàng Thượng cùng Quan Phong Dạ nói chuyện rất hợp nhau. Hoàng Thượng đối Quan Phong Dạ rất vừa lòng. Quan Phong Dạ còn nhiều lần ám chỉ mình đối với Cảnh Lăng rất có cảm tình, hy vọng cưới được nàng làm vợ, Hoàng đế tuy rằng không có nói gì nhưng cũng không có cự tuyệt. Con ngươi Cảnh Lăng tối sầm lại, không nghĩ tới chuyện này lại như vậy. Này hoa thân coi như đã chắc chắn.
Một lúc sau cung yến mới kết thúc.
Lần này Cảnh Lăng không có uống rượu, cho nên cung yến kết thúc vẫn rất thanh tỉnh.
*
" Hoàng tỷ." Cảnh Phong bước tới.
" Có chuyện gì sao?" Cảnh Lăng nghiêng đầu hỏi. Không biết có phải hay không ảo giác, Cảnh Lăng cảm thấy Cảnh Phong lớn lên không ít.
" Hoàng tỷ đừng kinh ngạc." Cảnh Phong cười cười nói, " Cao lớn chính là cao lớn, không bao lâu có thể vượt qua ngươi đâu."
" Ngươi nghĩ thật tốt." Cảnh Lăng nói, " Còn một nửa cái đầu, còn một đoạn thời gian rất dài."
" Dù sao ta vẫn còn nhỏ." Cảnh Phong khẽ cười nói, " Đến lúc bằng tuổi ngươi, coi chừng cao hơn ngươi đâu. Tốt lắm không nói chuyện này nữa, nói chính sự đi." Nhìn thấy Cảnh Lăng hơi tức giận, Cảnh Phong lập tức nói sang chuyện khác, " Mẫu hậu bảo ngươi sau khi kết thúc cung yến thì ghé qua một chuyện, có chuyện quan trọng muốn nói cho ngươi."
" Ta đã biết." Cảnh Lăng gật đầu nói.
" Ta còn có bài tập, trước đi đây." Cảnh Phong nói xong, rất nhanh liền rời đi.
" Lụa điện hạ thật sự rất chăm chỉ a." nhìn bóng dáng của Cảnh Phong, Oanh Nhi nói " Đã trễ như vậy còn làm bài tập."
" Hoàng tử trong hoàng thất, ai không chăm chỉ?" Cảnh Lăng thở dài, " Đều vì cái kia vị trí tối cao thôi. Bản Công Chúa thật không biết nó có gì tốt, không bằng tự do a."
" Mỗi người có ý nghĩ khác nhau." Oanh Nhi nói, " bởi vì Lăng theo đuổi tự do, cho nên mới cảm thấy ngoài cung tốt."
" sai lầm rồi." Cảnh Lăng vươn tay, vuốt hai má của Oanh Nhi, nói " Bản Công Chúa trừ bỏ tự do, còn theo đuổi chân ái."
Đối mặt với Cảnh Lăng lớn mật lời nói, Oanh Nhi không tự chủ mà đỏ mặt, chỉ tiếc trời hơi tối, Cảnh Lăng không có nhìn thấy.
" Đi thôi, Oanh Nhi, đi đến cung mẫu hậu." Cảnh Lăng nắm lấy tay của Oanh Nhi bước đi.
" Lăng chớ quên nơi đây là hoàng cung." Oanh Nhi tránh được bàn tay của Cảnh Lăng.
" Trong cung chính là phiền toái." Cảnh Lăng nhỏ giọng oán hận, hướng tới phượng tê điện đi tới.
" Không được, này tuyệt đối không thể." Yên tĩnh đường nhỏ truyền ra thanh âm, tựa hồ là của Quan Dạ Quỳ.
Cảnh Lăng lôi kéo Oanh Nhi tránh sau núi giả, không lâu sau Quan Phong Dạ cùng Quan Dạ Quỳ bước đến.
" Ngươi sao có thể tùy ý quyết định hôn sự của ta." Quan Dạ Quỳ nói, thanh âm có chút nghẹn ngào.
" Tiểu Quỳ, tướng quân là lựa chọn tốt nhất." Quan Phong Dạ nói, " Ngươi gả cho hắn mới làm cho liên hệ càng thêm chặt chẽ, hợp tác cũng tốt hơn."
" Không được, ta tuyệt đối không đồng ý." Quan Dạ Quỳ nói, tuy rằng không nhìn thấy khuôn mặt của nàng nhưng là Cảnh Lăng có thể cảm nhận được nội tâm của nàng đang đau khổ.
" Tiểu Quỳ, không cần tùy hứng." Quan Phong Dạ khẽ quát.
" Ngươi sao có thể tàn nhẫn như vậy?" Quan Dạ Quỳ đã muốn khóc nức nở, " Ngươi có biết hay không ta…"
" Tiểu Quỳ…" Quan Phong Dạ đem Quan Dạ Quỳ kéo vào lòng, " vì ta, chẳng lẽ ngươi không thể hy sinh một chút sao?"
Quan Dạ Quỳ khóc thoát ra chạy đi, Quan Phong Dạ đứng trong chốc lát cũng đi theo.
Thẳng đến bên ngoài im lặng hoàn toàn, Cảnh Lăng cùng Oanh Nhi mới đi ra.
Trong mắt Oanh Nhi tràn đầy kinh ngạc, " Lăng, tướng quân…" Kia hai người vừa rồi nói, tướng quân là muốn tạo phản.
Cảnh Lăng nhưng thật ra không có sợ hãi. Kiếp trước hắn cũng là như vậy.
" Hôm nay, coi như cái gì cũng chưa nghe được đi, Oanh Nhi." Cảnh Lăng nói " Chuyện này bản Công Chúa tự có cách."
" Vâng." Oanh Nhi do dự một chút, vẫn là đáp ứng.
" Mẫu hậu đang chờ, chúng ta nhanh lên." Cảnh Lăng nói.
" Tốt." Oanh Nhi gật đầu, đi theo Cảnh Lăng.
Cung nữ đứng trước phượng tê điện, thấy Cảnh Lăng tiến đến thi lễ nói, " Công Chúa, Hoàng Hậu nương nương, chờ người ở nhà thủy tạ, nàng nói, ngươi đến không cần thông báo, nhưng là cung nữ của ngươi không được đi vào."
" Oanh Nhi, vậy ngươi ở đây chờ ta." Cảnh Lăng nói, " Không cần lo lắng Bản Công Chúa, chỉ môt lát mà thôi, Bản Công Chúa sẽ chiếu cố chính mình."
" Tốt." Oanh Nhi nghĩ nghĩ gật đầu nói " Oanh Nhi ở đây chờ Công Chúa."
" Ừ." Cảnh Lăng nói xong liền trực tiếp đi nhà thủy tạ.
Vừa định gõ cửa, thì bên trong lầu các truyền ra tiếng nói chuyện, là giọng của phụ hoàng. Cảnh Lăng có chút do dự, không biết có nên hay không gõ cửa, đứng ở cửa, không biết làm sao.
Trong phòng loáng thoáng truyền ra tiếng nói chuyện.
" Hoàng Thượng, ngươi chẳng lẽ quên di ngôn của tỷ tỷ trước khi chết sao?" Hoàng Hậu nói, " Ngươi đã nói, sẽ làm cho nữ nhi của nàng hạnh phúc cả đời. Hoàng Thượng người Lương quốc đều là sài lang, bọn họ đến đây, chắc chắn có ý đồ, như vậy tùy tiện đem Lăng nhi gả đi, chẳng phải hủy diệt của nàng cả đời sao?"
Cảnh Lăng sửng sốt, cái gì nhi nữ của tỷ tỷ?
" Lăng nhi cũng trưởng thành, là nơi kết hôn." Hoàng đế nói.
" Hoàng Thượng ngươi muốn một lần nữa nhìn thấy người ngươi yêu thương chết ở Lương quốc lưỡi dao sao?" Hoàng Hậu thản nhiên nói.
Nội tâm Cảnh Lăng hỗn loạn, này tin tức quá mức lớn, lớn đến nỗi nàng khó có thể chấp nhận.
Đột nhiên một làn gió thổi đến, Cảnh Lăng liền cảm thấy buồn ngủ, hai mắt nhắm lại " Bùm" một chút liền ngã xuống.
Trước khi hôn mê nàng tựa hồ nhìn thấy phụ hoàng kinh ngạc, còn có ánh mắt bình tĩnh của mẫu hậu, tựa hồ hết thảy đều đúng như kế hoạch.
Editor: Rồi đó sự thật mà ai cũng biết đã phơi bày rồi.
Hazz tất nhân vật nam trong truyện ( trừ Cảnh Phong yêu dấu ra) đều ít kỷ, muốn đập cho chết hết cho rồi.
Đừng thắc mắc sao hôm nay mình đăng sớm và một lúc 2c. ahihi tới tối t2 mới có chương mới nha mn.