Trưởng Công Chúa Trùng Sinh

Chương 60: Say rượu (2)

Cảnh Bình cùng Vệ Trung bái đường xong đã bị mang vào phòng, tướng quân ở lại chiêu đãi khách.

Cảnh Lăng có chút say, ngay cả chiếc đũa đều cầm không được, gắp nửa ngày cũng không gắp được thức ăn.

Oanh Nhi nhịn không được, giúp Cảnh Lăng gắp thức ăn, đem thức ăn Cảnh Lăng thích đặt vào trong chén, còn đưa cho Cảnh Lăng cái thìa.

" Oanh Nhi, ngươi thực tốt." Cảnh Lăng mỉm cười, đôi mắt mơ màng, thoạt nhìn tràn ngập dụ hoặc. Oanh Nhi cố gắng giữ bình tĩnh. Công Chúa đại nhân, luôn luôn câu dẫn nàng a.

Hôn lễ ở đây được tổ chức giống như cung yến, mỗi người một bàn nhỏ, cũng vì như vậy Oanh Nhi mới có thể giúp Cảnh Lăng gắp thức ăn.

" Công Chúa." Vệ Trung bước tới, rót một chén rượu cho Cảnh Lăng.

Cảnh Lăng cầm chén rượu đứng lên, thân hình lảo đảo may là có Oanh Nhi ở phía sau đỡ lấy.

" Công Chúa, thỉnh."

Cảnh Lăng lắc lắc chén rượu uống sạch. Uống xong hai má Cảnh Lăng càng đỏ hơn, thoạt nhìn diễm lệ vô cùng, làm cho người ta tâm động không thôi. Trong mắt Vệ Trung nhiễm thượng một chút si mê, Cảnh Lăng Công Chúa, quả nhiên là mỹ nhân đẹp nhất thế gian. Nghĩ đến này có thể là mỹ nhân của mình mà bởi vì Cảnh Bình mà hắn không thể, Vệ Trung liền cảm thấy nghẹn khuất. Nếu Cảnh Bình mất, hắn có thể một lần nữa cưới Cảnh Lăng đâu? Một ý tưởng xuất hiện trong đầu hắn, tất nhiên hắn không ngu đến nỗi khiến Cảnh Bình gặp chuyện không may, nhưng là này ác niệm đã ở trong đầu hắn.

" Công Chúa quả nhiên là hào sảng." Trong mắt Vệ Trung tràn đầy ý cười, nhìn Cảnh Lăng trong mắt cũng mang theo một chút chiếm giữ. Từ khi có ý nghĩ vừa rồi, hắn lại có cảm giác Cảnh Lăng sẽ là của hắn.

Tuy là có chút say, nhưng Cảnh Lăng vẫn theo bản năng bài xích tướng quân. Bởi vì men say, Cảnh Lăng càng không có hứng thú đứng cùng hắn.

" Cảm ơn khích lệ." Nói xong, Cảnh Lăng ngồi xuống ghế, không hề để ý đến Vệ Trung. Một tay chống đầu, hình như là đang ngủ.

Nhìn bộ dáng của Cảnh Lăn, Vệ Trung cũng không có lưu lại, hướng tới Oanh Nhi gật đầu, rồi rời đi. Oanh Nhi vẫn rất xinh đẹp, Vệ Trung nghĩ, hiện tại không thể cưới Cảnh Lăng, nhưng là cung nữ của Cảnh Lăng, thì chắc sẽ được.

Nhìn trong mắt Vệ Trung toát ra da^ʍ mĩ, Oanh Nhi chỉ cảm thấy ghê tỏm, bỏ qua hắn, đứng bên cạnh quan tâm đến Cảnh Lăng.

" Lăng, ngươi có khỏe không?" Vệ Trung rời đi, Oanh Nhi nghiêng người hỏi Cảnh Lăng, vỗ nhẹ hai má Cảnh Lăng, hỏi.

" Ngô…" Cảnh Lăng nhíu nhíu mày, không kiên nhẫn dùng tay kia vuốt ve tay của Oanh Nhi, " đừng nháo, đang ngủ a."

" Lăng, uống một ít nước trà." Oanh Nhi rót một chén trà, đưa tới trước mặt Cảnh Lăng.

" Không uống." Cảnh Lăng từ chối.

" Lăng, nghe lời." Oanh Nhi bất đắc dĩ, Công Chúa say rượu, phá lệ trẻ con a.

" ta không uống." Cảnh Lăng mở hai mắt mông lung nhìn Oanh Nhi, nở nụ cười, nói " trừ phi ngươi uy ta uống."

" Tốt." Oanh Nhi sủng nịch nhìn Cảnh Lăng, nâng lên chén trà, đặt lên miệng Cảnh Lăng.

" Không phải như vậy." Cảnh Lăng nghiêng đầu, né ra chén trà, vươn ngón tay đặt trước miệng, " Chỉ dùng nơi này thôi, biết không?"

" Lăng trở về rồi làm được không?" Oanh Nhi nói.

" vì sao?" Cảnh Lăng khó hiểu nói, " Ngươi là không phải thích Bản Công Chúa?"

" Không, như thế nào lại như vậy." Oanh Nhi lập tức nói, " Lăng, Oanh Nhi là nguyện ý! Chính là, hiện tại không thích hợp, ngươi xem có nhiều người như vậy. Lăng cũng không muốn Oanh Nhi bị bắt bởi vì khinh bạc Công Chúa đi."

" ngô,,," Cảnh Lăng cúi đầu, nhìn xung quanh, mới gật đầu đáp ứng, " được rồi."

Oanh Nhi thở phào nhẹ nhõm, hoàn hảo, Công Chúa còn một chút lý trí.

" Bất quá." Cảnh Lăng nói thêm, " Trở về Bản Công Chúa muốn gấp đôi."

" không thành vấn đề." Oanh Nhi cười cười nói, " Đừng nói gấp đôi, gấp mười cũng không có vấn đề gì, cam đoan Công Chúa sẽ vừa lòng."

" Thế này còn tạm được." Cảnh Lăng vừa lòng gật đầu, rót thêm chén rượu, " Oanh Nhi, chúng ta cùng uống"

Oanh Nhi bất đắc dĩ cầm lấy chén rượu đổi thành chén trà, " Lăng uống cái này."

" Không, Bản Công Chúa không uống cái này, Bản Công Chúa muốn uống rượu."

" Lăng, trong này là rượu a." Oanh Nhi lừa gạt nói, " Lăng không phải nói tửu lượng Lăng tốt sao, vậy dùng chén này to hơn a."

" Tốt." Cảnh Lăng mỉm cười, " Bản Công Chúa cho ngươi mở rộng tầm mắt." Nói xong Cảnh Lăng buông chén trà xuống, cầm lấy bầu rượu, chuẩn bị uống.

Oanh Nhi nhanh chóng khóc đi ra, ngươi yên tĩnh, nghe lời một chút sao.

Oanh Nhi lại thưởng, lại lừa, ép buộc nửa ngày, mới làm cho Cảnh Lăng không tiếp tục uống rượu.

Công Chúa say rượu thật không dễ chọc. Oanh Nhi kết luận.

May mắn một lát sau, tiệc rượu cũng sắp kết thúc.

Oanh Nhi đỡ lấy Cảnh Lăng đang lắc lư ra phủ tướng quân, dọc đường Cảnh Lăng lại không chịu an phận một chút nào. Một bàn tay, ôm lấy vòng eo của Oanh Nhi, thậm chí còn muốn sờ vào trong quần áo, " Oanh Nhi, ôm ngươi thật thoải mái a."

Oanh Nhi một bên chịu đựng Cảnh Lăng giở trò một bên cố gắng bước nhanh ra khỏi phủ tướng quân. May mắn bầu trời cũng đã tối đen, ai cũng say khướt, nên không có chú ý đến hai người.

Rốt cuộc cũng đem Cảnh Lăng vào trong xe, Oanh Nhi thở phào nhẹ nhõm.

" Nhanh trở về." Oanh Nhi phân phó với xa phu.

Trong xe Cảnh Lăng đang đựa vào ghế, nhắm mắt ngủ. Oanh Nhi sủng nịch mỉm cười, đi đến ngồi bên cạnh Cảnh Lăng, giúp Cảnh Lăng đem mấy sợi tóc rớt xuống vuốt trở lại.

" Ha, ha bị Bản Công Chúa bắt được nha." Cảnh Lăng đột nhiên mở mắt, nắm lấy tay Oanh Nhi, đôi mắt trong veo như nước, mang theo một nét xinh đẹp khó tả, " Ngươi khinh bạc bản Công Chúa!"

Trong mắt Oanh Nhi hiện lên một tia bất đắc dĩ, nhìn Cảnh Lăng, " Lăng, Oanh Nhi chính là muốn Lăng vuốt lại vài sợi tóc rớt xuống mà thôi."

" Ngươi khinh bạc Bản Công Chúa." Cảnh Lăng bỏ qua lời giải thích của Oanh Nhi, tiếp tục nhắc lại.

" vâng, vâng Oanh Nhi khinh bạc Công Chúa." Biết rõ không thể nói lý với người đang say, Oanh Nhi chỉ đành nhận lỗi.

" Ngươi khinh bạc Công Chúa phải phụ trách." Cảnh Lăng chỉ Oanh Nhi nói.

" Công Chúa muốn Oanh Nhi phụ trách như thế nào?" Oanh Nhi hỏi.

Cảnh Lăng đưa tay nắm sau gáy của Oanh Nhi, sau đó hung hăng hôn xuống môi Oanh Nhi. Cảnh Lăng hôn nhiệt liệt vừa giận vừa nóng, tràn ngập gấp gáp. Oanh Nhi sửng sốt một chút, sau đó trong mắt toàn bộ kinh ngạc biến mất biến thành ấm áp nhu tình, ôm lấy vòng eo Cảnh Lăng, phối hợp hôn lại. Trước kia đều là nàng chủ động, Công Chúa chỉ biết ngượng ngùng. Không nghĩ đến khi say Công Chúa lại chủ động còn tràn đầy tính xâm lược. Oanh Nhi cũng không chịu yếu thế, hung hăng dây dưa cùng đầu lưỡi của Cảnh Lăng, hai người nằm trên ghế dài, liều chết triền miền. nhiệt độ trong xe nháy mắt tăng nhanh.

Xe ngựa chậm rãi dừng lại, xa phu xoay người nói với trong xe, " Công Chúa, đã đến phủ."

Trong xe vẫn không có người trả lời, xa phu tựa hồ có thể nghe thấy tiếng thở dốc truyền ra. Xa phu gõ nhẹ đầu mình, " Không nên ở phủ tướng quân uống nhiều rượu như vậy, này đã khuya sao lại nghe thấy tiếng thở dốc a."

Cùng với tiếng thở dốc, theo đó xe ngựa động đậy vài cái.

Xa phu bước xuống, vỗ vỗ đầu của con ngựa, " Ông bạn già, bình thường người dừng lại đều rất êm cũng không có động đậy, sao hôm nay lại không an phận như vậy, còn làm cho xe động đậy vài cái?"

Con ngựa hướng tới xa phu thở ra một hơi dài, quay đầu đi, không để ý đến xa phu. Oan uổng a, xe ngựa động đậy thì có liên quan gì đến nó! Lại khi dễ ngựa sao!

Trong xe, Cảnh Lăng cùng Oanh Nhi cũng đã kết thúc kịch liệt hôn, hai người thở hào hển nằm trên ghế, đôi môi đỏ mọng.

" Lăng, đến phủ đệ." Oanh Nhi vén lên mấy sợi tóc ướt sũng cho Cảnh Lăng, đáy mắt tràn đầy ôn nhu.

" ừ." Cảnh Lăng gật gật đầu, trong mắt tràn đầy sương mù, hai tay dang ra, nói " Ôm ta."

" Tốt." Oanh Nhi mỉm cười, ôm lấy Cảnh Lăng.

" Oanh Nhi, ngươi ôm thật là thoải mái." Dựa vào vai Oanh Nhi, Cảnh Lăng nói.

" Đương nhiên a." Oanh Nhi mỉm cười, hôn lên trán của Cảnh Lăng.

" Ừ." Cảnh Lăng gật gật đầu, nói " ngươi hôn cũng rất thoải mái."

" Nghe Lăng nói vậy Oanh Nhi rất vui a." Oanh Nhi híp mắt, trong mắt tràn đầy ý cười, " Chúng ta mau trở vào, Oanh Nhi sẽ làm cho Công Chúa càng thêm thoải mái a."

" Đây chính là ngươi nói." Cảnh Lăng nói, " Nếu không thoải mái, Bản Công Chúa sẽ trừng phạt ngươi."

" Oanh Nhi cam đoan, Công Chúa sẽ thật thoải mái." Oanh Nhi cười cười, ôm Cảnh Lăng xuống xe, bước vào phủ.

Xa phu lăng lăng nhìn bóng dáng Oanh Nhi, lắc đầu nói, " Đứa nhỏ này khí lực rất tốt a."

Editor: Trời ui, Cảnh Lăng say rượu dễ thương quá, bảo sao Oanh Nhi, không "cưng" chết.

Cảm thấy dạo này bản thân thật bận rộn. Hazz một tuần mà chỉ edit được 2c. Chương edit trước sắp hết rồi, huhu.