Chương 1032
Cô vẫn đồng ý.
Trong mắt Nguyễn Cao Cường nhất thời sáng lên, cánh tay dài vươn ra, bàn tay lớn đưa ra sau đầu cô kéo cô lại, sau đó hôn lên môi cô.
Hơi thở Đào Hương Vi ngưng lại, vô thức năm chặt áo ở ngực anh, hơi thở nhanh chóng quấn quýt vào nhau.
Nụ hôn này đến muộn rất nhiều năm Sau khi Nguyễn Cao Cường xuất viện, hồi phục rất nhanh, bây giờ anh đã có thế xuống giường đi lại rồi.
Ngày hôm nay, Đào Hương Vi đi dạo trong vườn với anh, bây giờ anh cần phải đi lại nhiều Lúc này quản gia đi đến nói: “Cô Vi, bên ngoài có một vị khách đến tìm cô”
Cô khó hiểu nói: “Khách? Ai?”
“Cậu ta nói cậu ta tên là Hoàng Công Thành”
Đào Hương Vi ngẩn ra, cô suýt nữa quên mất Hoàng Công Thành về quê ăn tết với ba mẹ, bây giờ hết tết rồi, anh ấy nên trở về rồi.
Đào Hương Vi nhìn người đàn ông bên cạnh: “Anh ngồi trong vườn trước đi, em đi gặp anh ấy một chút, một lát sẽ trở về”
Cô nói rồi đỡ Nguyễn Cao Cường ngồi xuống ghế dài bên cạnh.
Anh nằm lấy tay cô, đôi mắt phượng sâu thẳm nhìn thẳng cô: “Sợ anh nghe cuộc đối thoại của hai người sao?”
Cô ngẩn ra, sau đó cười nói: “Sao anh lại nghĩ như vậy chứ? Nếu như anh muốn nghe thì đi theo em cũng được”
Nguyễn Cao Cường lại lắc đầu: “Anh tin em sẽ không chạy đi với anh ta, anh ở đây đợi em”
Cô dùng hai tay ôm lấy mặt anh: “Ừ, vậy anh ngoan ngoãn ở đây chờ em quay lại”
Nói xong, cúi đầu hôn lên trán anh.
Cô quay người lại muốn đi, anh lại kéo cô lại, bàn tay to lớn giữ sau đầu cô, kéo cô đến trước mặt, trực tiếp hôn lên môi cô.
Đồng tử cô co rút lại, người đàn ông này thật là, có cần phải chọn vào lúc này không?
Biết rõ bây giờ cô phải đi gặp Hoàng Công Thành.
Trong lòng thì nghĩ như vậy, nhưng cô cũng không đẩy anh ra, thậm chí còn đáp lại anh.
Chắc đây chính là miệng thì nói không muốn, nhưng cơ thể lại rất thành thực.
Hoàng Công Thành đang đợi ở trong phòng khách, quản gia nói Đào Hương Vi đang đi dạo với Nguyễn Cao Cường ở vườn hoa, trong lòng anh ấy đã thấy khó chịu rồi, đợi một lúc lâu vãn không thấy cô xuất hiện, không khỏi có chút sốt ruột.
Trong phòng khách có cửa sổ lớn sát đất, nhìn từ cửa sổ ra chính là vườn hoa.
Anh ấy đi đến cửa sổ nhìn ra bên ngoài, muốn xem cô đã quay lại chưa.
Đột nhiên, anh ấy nhìn thấy trong vườn hoa có hai bóng người, nhất định là bọn họ.
Anh đi tới bên cạnh, tìm một vị trí nhìn rõ hơn, lần này anh nhìn rõ không sai, nhưng không nhìn thấy Đào Hương Vi quay lại, mà nhìn thấy.
hai bóng người đang dính vào nhau trên ghế dài trong vườn hoa Bọn họ đang hôn nhau.
Hoàng Công Thành đột nhiên cảm thấy một cỗ tức giận từ trong l*иg ngực bốc thẳng lên đầu, nảm chặt tay, nhấc chân lên muốn xông ra ngoài tách hai người bọn họ ra.