Tổng Tài Bá Đạo Là Cha Của Con Tôi

Chương 829

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 829: Làm người mẫu áo cưới

Lâm Hương Giang cầm tấm thiệp mời mà anh ta đưa lên xem, kìm lòng không đặng mà thở dài một hơi, không ngờ hai người họ lại đi tới bước này. Nhưng biết đâu sẽ có kỳ tích thì sao? Dù sao ban đầu cô và Hà Tuấn Khoa cũng từng trải qua chuyện như thế, cuối cùng hai người vẫn đến được với nhau mà.

Tuy nhiên, cô không biết rằng lần này ông cụ nhà Nguyễn Cao đã lợi dụng mạng sống của Đào Hương Vi để uy hϊếp Nguyễn Cao Cường, buộc anh ta phải thỏa hiệp. Anh ta cũng đã quyết định rồi, sau khi kết hôn, anh ta sẽ chịu trách nhiệm với Nam Thùy Dương, không thể tiếp tục làm một kẻ trăng hoa nữa.

Đào Hương Vi đang định hoãn việc đóng phim lại một thời gian, chưa kể bây giờ cũng không có ai chịu tìm đến cô ta để quay phim hay đóng quảng cáo nữa, không ngờ Phương Thảo lại gọi điện thoại đến cho cô ta và nói rằng đã nhờ quan hệ tìm cho cô ta một công việc mới.

Đó là tại một tiệm áo cưới quốc tế nổi tiếng, hiện giờ họ đang cần một người mẫu vừa có ngoại hình vừa có khí chất để chụp một bộ ảnh áo cưới quảng cáo, họ đã chọn rất nhiều người, đa số đều có ngoại hình nhưng khí chất lại không phù hợp.

Phương Thảo tình cờ có một người bạn làm trong tiệm áo cưới đó nên đã gửi hình của Đào Hương Vi qua cho người bạn đó, không ngờ giám đốc thiết kế của tiệm áo cưới lại thích khí chất của cô ta, hẹn cô ta ra gặp mặt và chụp mấy tấm hình xem thế nào.Quả thật gần đây Đào Hương Vi đang kẹt tiền, cô ta nghe thế bèn hỏi: “Tiền lương họ trả bao nhiêu?”

“Nếu chị chỉ chụp thử thôi thì không bao nhiêu cả, nhưng nếu đồng ý làm người mẫu chắc chăn sẽ được nhận tiền lương chín chữ số đó”

Phương Thảo trả lời.

Chín chữ số quả thật không phải một số tiền nhỏ với Đào Hương Vị, cô ta suy nghĩ một lúc rồi trả lời: “Vậy được rồi, để chị thử xem”

“Chị Vi, cứ tin em đi, chị nhất định sẽ được chọn mà” Phương Thảo rất tự tin.

“Mong là vậy” Đào Hương Vi không muốn đặt quá nhiều hy vọng vào trong đó, vì cô ta sợ mình sẽ thất vọng.

Khi đến giờ hẹn, Đào Hương Vi và Phương Thảo cùng nhau đến gặp giám đốc thiết kế của tiệm áo cưới.

Tiệm áo cưới này thật sự là một thương hiệu quốc tế nổi tiếng, hơn nữa lại theo phong cách sang trọng xa xỉ, rất nhiều người nổi tiếng hay nghệ sĩ khi kết hôn, đính hôn đều chọn mua áo cưới ở tiệm này, bình thường đều nhờ nhà thiết kế may một kiểu riêng cho mình.

Cũng chỉ có thương hiệu nổi tiếng mới muốn tìm cho ra người mẫu phù hợp với áo cưới của họ để chụp như vậy, cho dù là nghệ sĩ hay những người có máu mặt cũng chưa chắc đã được họ nể mặt.

Giám đốc thiết kế là người Pháp, tên là Peter. Sau khi gặp mặt, ông quan sát Đào Hương Vi từ trên xuống dưới rồi ra quyết định: “Cô mặc một bộ áo cưới cho tôi xem thế nào.”

Ông ấy đã nói như vậy tức là có hi vọng rồi, vì nếu không ông ấy tuyệt đối sẽ không cho phép Đào Hương Vi mặc áo cưới.

“Vâng ạ” Đương nhiên Đào Hương Vi sẽ phối hợp.

Phương Thảo rất đỗi vui mừng, vội vàng đi theo cô ta để hỗ trợ.

Nhưng trong tiệm áo cưới đã có nhân viên giúp cô ta mặc áo cưới, bản thân Đào Hương Vi không thể tự mặc được.

Đào Hương Vi bận rộn cả buổi trong phòng thử đồ, cuối cùng cũng mặc xong chiếc áo cưới. Thấy cô ta đi ra, Phương Thảo sững sờ: “Chị Vi, chị đẹp quát”

“Nào, nhanh cho giám đốc thiết kế nhìn xem” Phương Thảo và những nhân viên khác cẩn thận đỡ cô ta ra ngoài.

Lúc này giám đốc thiết kế đang tiếp đón khách hàng tới mặc thử áo cưới, Đào Hương Vi vừa thấy đôi nam nữ kia, vẻ mặt của cô ta thay đổi ngay tức khắc.