【 Câu dẫn ca ca 】01
Ai có thể nói cho nàng biết. Vì sao lần này nàng lại là học sinh trung học?
Đối với điều này hệ thống tỏ vẻ thực thản nhiên :【Ai quan tâm chứ. Chỉ cần tiểu huyệt cô không xấu, thân hình đẹp như vậy, còn ngực cô lớn như thế thì còn gì để chê ? Hơn nữa, play kiểu này ngược lại càng có hương vị kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
...... Sau đó Khương Mạt hoàn toàn bị hệ thống không biết xấu hổ thuyết phục.
“Mạt Mạt, tới ăn cơm nào". Thế giới này ca ca của nàng là một đại soái ca, cuồng em gái, so với nàng lớn hơn 6 tuổi. Bởi vì cha mẹ thường xuyên đi công tác, trên cơ bản Khương Mạt xem hắn như cha mẹ của mình.
“Ta tới đây”
Khương Mạt đáp lời cố ý thay đổi váy ngủ ngắn cũn cỡn, cố ý không mang áo ngực. Hơn nữa.... còn không có mặc qυầи ɭóŧ.
Tuy rằng chỉ là học sinh sơ trung, nhưng nguyên thân này phát dục không tồi, cặρ √υ' có thể nói trắng nõn, to tròn, mềm mại nảy nở vô cùng, lúc nàng đi lại vυ' lớn như đôi thỏ con nhảy nhót không ngừng...
Khương Mạt đi xuống cầu thang, bộ ngực theo đó lắc lư sinh động trước mặt Khương Vũ, nhưng Khương Vũ nhìn một màn da^ʍ mỹ này lại có vẻ thật thản nhiên, coi như chuyện thường ngày, “Sao lại mặc ít như vậy xuống dưới nhà, không sợ bị cảm lạnh sao?”
“Uhm....Thôi mà ca ca, mùa hè mà nóng chết muội rồi". Khương Mạt oán giận vào liền xả thấp cổ áo, làm lộ khe vυ' trắng nõn càng thêm rõ ràng.
Rồi sau đó nàng đem cánh tay Khương Vũ ôm ở trước ngực, ngực cách váy ngủ hơi mỏng, nàng mặc sức cọ cọ, “Ca ~ hôm nay ca cho ta ăn cái gì?”
Khương Vũ như cũ vẫn thản nhiên, không có chút mất bình tĩnh, rốt cuộc hắn nhìn Khương Mạt từ nhỏ lớn lên, loại câu dẫn đơn giản này xác thật rất khó nổi lên phản ứng.
“Có xương sườn, món muội thích nhất, còn có ớt chuông xào trứng.” Khương Vũ sủng nịch mà xoa tóc Khương Mạt.
Thuận tay bế lên nàng đi đến bàn ăn trước, bàn tay to chạm đến cái mông căng tròn của nàng, xúc cảm giống thạch trái cây, Khương Vũ không tự giác liền nhéo vài cái.
Hắn buông Khương Mạt ra mới có cảm giác không đúng, trầm giọng răn dạy : “Là đại cô nương đã học đến sơ trung còn không biết mặc qυầи ɭóŧ còn chạy loạn trong nhà, muội có biết xấu hổ hay không hả?” Vừa nói hắn vừa vén váy ngủ Khương Mạt lên đánh vài cái vào mông nàng.
Giờ phút này Khương Vũ vẫn như cũ thản nhiên đến lạ, Khương Mạt thì không có như vậy, nàng lại cảm thấy ca ca đánh thực sự sắc tình, không tự giác liền yêu kiều rêи ɾỉ vài tiếng.
Khương Vũ nhận ra cũng cảm thấy có chút xấu hổ, tuy rằng là muội muội này cùng hắn lớn lên, hắn cũng luôn bồi Khương Mạt tắm rửa từ nhỏ, xem nàng tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ cũng không có gì lạ, nhưng tiếng rêи ɾỉ thì .…… Vẫn là lần đầu tiên hắn nghe.
"Thôi không cần thay nữa. Ăn cơm."
“Vâng, ăn cơm.”
Chầu này cơm ăn thực nhanh, rửa xong chén bát Khương Vũ như thường lệ ôm Khương Mạt vào phòng khách xem TV.
Hoạt động của huynh muội bọn họ hằng ngày sau khi ăn xong chính đoạt điều khiển từ xa. Khương Mạt cướp được liền xem phim thần tượng, Khương Vũ cướp được liền xem trận bóng quyền anh.
Bất quá Khương Vũ thông thường đều sẽ nhường nàng, làm Khương Mạt đắc ý lấy điều khiển từ xa mà bật.
Lần này Khương Mạt đứng ở trên sô pha qua lại nhảy đoạt điều khiển từ xa, có vài lần vì váy ngủ quá ngắn đều bị tớn lên trên, môi âʍ ɦộ huyệt khẩu liền không hề che đậy mà ở trước mắt Khương Vũ lúc ẩn lúc hiện, rất nhiều lần thậm chí còn dán tới môi hắn, trên mặt hắn.
Khương Vũ nhìn âʍ ɦộ cùng mấy sợi lông mao đen mà xem đến sửng sốt, đã quên đem điều khiển từ xa ở tay giấu đi, Khương Mạt liền phát hiện ra điểm này, nhất thời cũng ngây ngẩn cả người.
________
Môi âʍ ɦộ cứ thế bị Khương Vũ nhìn không chớp mắt
Qua năm phút…… Khương Mạt thế mà lại bị bị Khương Vũ nhìn đến phun ra dâʍ ŧᏂủy̠, xối hoàn toàn lên mặt hắn……....
Không khí trong nháy mắt ngưng đọng, Khương Vũ theo bản năng vươn đầu lưỡi liếʍ dâʍ ɖị©ɧ chảy ra ở cánh hoa môi, bàn tay to không an phận liền xoa bóp hai cánh mông căng tròn của nàng, xoa nhẹ vài cái sau hắn không nhịn được đánh lên mông nàng hai tiếng
“Bạch bạch”.
Cảm nhận được huyệt nhỏ của Khương Mạt còn chảy nước, ý thức hắn rốt cuộc thanh tỉnh hơn vài phần, nghiến răng nói, “Nha đầu chết tiệt kia mau lên phòng mặc qυầи ɭóŧ!”
Thời điểm Khương Mạt muốn đi xuống lại không đứng vững, Khương Vũ dùng sức đỡ nàng, môi âʍ ɦộ lập tức dán trên môi Khương Vũ, thịt nộn còn trong không khí run rẩy, dính sát vào hắn không ngừng chảy ra từng luồng thủy.