Nam Phụ Thâm Tình Lỡ Ooc Rồi Sao

Chương 13

Lâm Tử Nhiên giả vờ tức giận đùng đùng rời khỏi nhà Triệu Minh Trạch, vừa đi vừa suy nghĩ kế tiếp nên làm gì.

Nhiệm vụ trong thế giới chủ tuyến này có hai điều, một là tuyến cảm tình Ôn Dự - Lục Toại, một là tuyến sự nghiệp Lục Toại trả thù Lục Trăn.

Tuyến cảm tình hiện tại lâm vào đình trệ, nhưng tuyến sự nghiệp vẫn có thể làm một lần, từ Triệu Minh Trạch nói cũng có thể nhìn ra, nguyên nhân Lục Toại dây dưa Ôn Dự mãi không thôi, đã nói lên hắn vẫn chưa từ bỏ việc báo thù. Chính mình chỉ cần tiếp tục đi theo cốt truyện, để tuyến sự nghiệp Lục Toại thuận lợi hoàn thành báo thù, vẫn có thể cứu lại quỹ đạo bị lệch khỏi cốt truyện!.

||||| Truyện đề cử: TruyenHD |||||

Nghĩ đến đây Lâm Tử Nhiên cuối cùng cũng sôi trào ý chí chiến đấu.

………………

Lục Toại rất nhanh đi công tác về, hắn nhớ tới cuộc điện thoại mà Ôn Dự gọi tới, có chút tò mò không biết Lâm Tử Nhiên sẽ đối mặt với hắn thế nào, cũng không biết lần này Ôn Dự lại biên cái lý do gì?

Lâm Tử Nhiên liếc nhìn Lục Toại, hiện tại không tính toán làm rõ chuyện này, dựa theo nguyên cốt truyện, lúc này Ôn Dự đã đề nghị chia tay, Lục Trăn đau khổ cầu xin Ôn Dự tái hợp, trước mặt Lục Toại lại vờ như không biết chuyện gì xảy ra, thập phần hèn mọn..... Chia tay đều không nói, huống chi hiện tại chính mình còn chưa chia tay Ôn Dự, liền không có lý do ở trước mặt Lục Toại nhắc tới, như vậy chẳng phải để Lục Toại không xuống đài được?

Nhìn thấu mà không nói toạc ra, đều chừa chút mặt mũi cho nhau.

Lâm Tử Nhiên săn sóc nói với Lục Toại: “Mấy ngày nay em vất vả rồi, công việc có khó khăn gì nhất định phải nói với anh.”

Lục Toại nhìn ánh mắt ôn nhu quan tâm của Lâm Tử Nhiên, thật ra có chút kỳ quái, cũng không biết Ôn Dự lại biên lý do gì mà Lâm Tử Nhiên lại trầm ổn như vậy, một bộ không có gì phát sinh, loại sự tình em cạy góc tường nhà anh, anh cũng có thể nhẫn….

Đúng là dối trá trước sau như một.

Lục Toại mỉm cười: “Em rất tốt.”

Thầm nghĩ, Ôn Dự bên kia là cục xương khó gặm, tạm thời cứ vậy đi. Bất quá..... Lần này trở về đồ vật chân chính mà hắn muốn, ngay từ đầu cũng không phải là Ôn Dự.

………………

Lâm Tử Nhiên khôi phục con đường sinh hoạt tổng tài như cũ, tuy rằng có Lục Toại gánh vác nhẹ hơn nhiều, hơn nữa lấy danh nghĩa ‘coi trọng’ mà không ngừng đưa gánh nặng cho Lục Toại….. Nhưng ngày thường vẫn có chút nhàm chán, phim Ôn Dự cũng xem xong rồi, Lâm Tử Nhiên bắt đầu xem những chương trình khác để hết thời gian.

Thời gian từng ngày trôi qua, một ngày khi Lâm Tử Nhiên đang lướt điện thoại liền ăn tới dưa nhà mình, có người chụp lén khách sạn nhà mình, chỉ ra vệ sinh của khách sạn có vấn đề, còn có hiện tượng quản lý chụp lén..... Chuyện này gây ra sóng to gió lớn, được mấy V đại chuyển phát bài viết lập tức bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió, khiến trong một ngày giá cổ phiếu công ty giảm xuống.

Lâm Tử Nhiên tức khắc lên tinh thần, cậu biết rõ đoạn cốt truyện này, kỳ thật đây là Lục Toại cố ý thiết kế, vì chèn ép Lục Trăn cướp quyền khống chế công ty mà hắn không tiếc dùng loại thủ đoạn đê tiện bôi đen công ty.

Lục Toại từ lâu đã sớm lung lạc các cổ đông khác của công ty, đồng thời ngầm thu mua cổ phiếu, ở công ty có không ít tiếng nói. Nhưng lúc này Lục Trăn lại không hề phòng bị, bị chuyện xảy ra đột ngột làm sứt đầu mẻ trán, thậm chí chủ động giao quyền cho Lục Toại xử lý, đối Lục Toại vô cùng tín nhiệm.

Lâm Tử Nhiên ngay lập tức dùng điện thoại liên lạc Lục Toại, gọi hắn đến văn phòng mình.

Lục Toại rất nhanh tới: “Ca, anh tìm em có việc?”

Lâm Tử Nhiên nghĩ thầm ngươi thật sự là đứa nhỏ hư, nhưng trên mặt cậu lộ ra biểu tình sầu lo: “Em xem tin tức trên mạng chưa?” Nói rồi đẩy điện thoại di động của mình qua.

Lục Toại nhìn nhìn, khuôn mặt cũng trở nên khó coi.

Lâm Tử Nhiên chau mày: “Chúng ta phải nhanh chóng làm ra ứng đối, chuyện này giao cho em xử lý, có thể chứ?”

Lục Toại nói: “Yên tâm, em sẽ xử lý tốt.”

Lâm Tử Nhiên thấy hắn nói thế, vui mừng cảm khái nói: “Em có thể trở về thật tốt.”

Lục Toại nhếch khóe môi, cười cười: “Chút chuyện nhỏ này, liền tính không có em anh cũng có thể xử lý tốt, hơn nữa anh em giúp nhau hẳn là.”

Lâm Tử Nhiên lộ ra biểu tình cảm động không thôi.

Sau khi giao việc cho Lục Toại liền đem Lục Toại đuổi ra ngoài, bật máy tính tiếp tục xem tin tức trên mạng.

Lúc này mới chỉ là bắt đầu thôi.

………………

Mấy năm nay Lục Toại ở nước ngoài cũng không nhàn rỗi, chẳng những kết giao không ít nhân mạch, quan hệ trong nước cũng chưa từng gián đoạn. Trong sách cũng không viết tỉ mỉ Lục Toại làm như thế nào, nhưng hắn xác thật có năng lực thủ đoạn nhất định, nếu không cũng không đến mức làm Lục Trăn sứt đầu mẻ trán.

Sau khi gặp phải nguy cơ xã giao, thật nhanh hạng mục phê duyệt tân khách sạn của công ty cũng gặp vấn đề, dẫn tới kỳ hạn công trình nguyên bản bị trễ, mỗi một ngày kinh tế đều bị tổn thất.

Đề tài trên mạng còn lên men, tuy rằng công ty thật nhanh thanh minh tuyên bố sẽ chỉnh đốn cải cách, nhưng người dưới trướng mua không nhiều lắm, mà công ty đối thủ rất vui lòng bỏ đá xuống giếng, trong lúc nhất thời tới trình độ mỗi người kêu mắng.

Hơn nữa mấy năm gần đây, công ty khách sạn chuyển hình không đúng chỗ, chịu không ít nhãn hiệu mới công kích dữ dội dẫn tới kết quả kinh doanh năm nay không khả quan; thậm chí suy xét bán một số khách sạn hoạt động không hợp lý. Dưới sự quạt gió thêm củi của Lục Toại, hội đồng quản trị nhanh chóng tỏ vẻ không hài lòng với Lâm Tử Nhiên.

Lâm Tử Nhiên mới không để tâm mấy chuyện này, nghe tai trái ra tai phải, công ty phá sản cũng không liên quan đến cậu, huống chi này không phải do Lục Toại tự mình làm sao, nếu không sao kéo Lục Trăn xuống ngựa? Sau khi loại Lục Trăn, Lục Toại đương nhiên có biện pháp ổn định cục diện, trước mắt bất lợi chỉ là biểu hiện giả dối.

Tuy trong lòng không cho là đúng, nhưng Lục Trăn vẫn luôn coi công ty như tâm huyết của mình, từ trong tay phụ thân tiếp nhận tới sau khi cẩn trọng làm việc nhiều năm, giờ phút này tự nhiên muốn làm bộ dáng buồn rầu nghiêm túc làm việc một phen.

Thế là, Lâm Tử Nhiên bắt đầu tăng ca…...

Nửa đêm văn phòng tổng tài vẫn sáng trưng.

Lâm Tử Nhiên vừa lướt di động vừa xem phim, vui vẻ vô cùng, ngô..... Nếu như có bữa ăn khuya nữa thì càng hoàn mỹ.

Thời điểm nghĩ như vậy, bỗng nhiên vang lên tiếng gõ cửa.

Lâm Tử Nhiên thiếu nữa nhảy dựng khỏi ghế, cậu khẩn trương nhìn nhìn thời gian, buổi tối 11 giờ đúng! Lúc này ai sẽ đến gõ cửa chớ? Những người khác trên tầng này đều đã rời đi được chưa! Vì tránh cho ai đó phát hiện mình làm việc không đàng hoàng, cậu liền đuổi bí thư Tiểu Lưu vốn muốn bồi cậu tăng ca ra ngoài luôn!

Lâm Tử Nhiên run bần bật: “Thân ái, cậu xác định trò chơi này không có quỷ đi?”

Hơn nửa đêm trong office building, bỗng nhiên vang lên tiếng gõ cửa, cốc cốc cốc…..

Hệ thống: “…… Không.”

Tuy rằng hệ thống này có tác dụng không nhiều, quyền hạn phát sóng trực tiếp cũng không có, nhưng Lâm Tử Nhiên vẫn đối nó thập phần tín nhiệm, bởi vì sự tình không rõ hệ thống sẽ không tùy tiện đáp ứng cậu! Hệ thống nói không có thì nhất định không có.

Lâm Tử Nhiên thở phào nhẹ nhõm: “Vào đi.”

Triệu Minh Trạch đẩy cửa đi vào, nhìn khuôn mặt sẵn sàng đón quân địch của Lâm Tử Nhiên, không khỏi nở nụ cười: “Nhìn thấy tôi rất ngoài ý muốn?”

Lâm Tử Nhiên: “…… Có chút.”

Triệu Minh Trạch quen thuộc đi tới, đem túi đặt xuống bàn, cười: “Tôi có nghe nói sự tình công ty của cậu, nghĩ đến gần đây chắc chắn cậu rất bận; gọi điện cho Tiểu Lưu hỏi thăm tình huống thì hắn nói cậu còn tăng ca..... Tôi liền tiện đường đem bữa khuya đến cho cậu luôn.”

Tiện cái gì? Đem cái gì?

Đôi mắt Lâm Tử Nhiên tức khắc sáng lên, ánh mắt nhìn về phía Triệu Minh Trạch vô cùng thân thiết ôn nhu, sao có thể thiện giải nhân ý vậy chứ!

Tuy rằng tôi là tổng tài, nhưng tuyệt đối không thể cự tuyệt bữa khuya dụ hoặc như vậy!

“Cảm ơn anh.” Lâm Tử Nhiên thật vất vả mới duy trì được sự rụt rè của mình, lộ ra một nụ cười tiêu chuẩn hoàn mỹ không tì vết.

Triệu Minh Trạch thản nhiên dựa vào ghế, cười nhẹ nói: “Đừng khách khí, còn nóng mau ăn đi.”

Ăn ăn ăn, đương nhiên ăn!

Lâm Tử Nhiên không hề khách sáo với Triệu Minh Trạch, mở bao nilon ra lập tức ngửi được mùi thơm nức mũi, lúc này chỉ cảm thấy nhân sinh thăng hoa, cậu quá thích vai phản diện này.

Chỉ cần anh luôn ngụy trang tốt như vậy, chúng ta vẫn luôn có thể là bằng hữu!

Triệu Minh Trạch cứ yên lặng ngồi một bên, rũ mắt nhìn chăm chú Lâm Tử Nhiên đang chuyên tâm dùng cơm, nhìn cậu trước mắt có quầng thâm, vẻ mặt hơi mệt mỏi, nói vậy mấy ngày nay thức khuya không ít.

Hắn vẫn luôn kiên nhẫn chờ Lâm Tử Nhiên ăn xong, mới nhẹ nhàng cười: “Nếu có yêu cầu gì cần tôi giúp, cứ việc nói với tôi không cần khách khí.”

Lâm Tử Nhiên chột dạ vì ăn ké, nhìn Triệu Minh Trạch càng thêm thuận mắt chẳng sợ biết người trước mắt là vai phản diện rắp tâm bất lương, cậu nói: “Cám ơn, bất quá không có quan hệ tới tôi, hơn nữa Lục Toại cũng ở đây, hắn sẽ giúp tôi…..”

Chút việc nhỏ này xác thật không cần làm phiền Triệu Minh Trạch ra tay, huống chi cậu còn phải lưu lại cơ hội để Lục Toại biểu hiện.

Đáy mắt Triệu Minh Trạch u ám, hắn nhìn đôi môi Lâm Tử Nhiên lúc đóng lúc mở. So với màu môi nguyên bản có chút nhợt nhạt, hiện tại vì duyên cớ mới ăn khuya nên trên bờ môi phiếm màu phấn hồng giống như quả anh đào chín, màu sắc no đủ, mà đôi mắt sáng ngời thanh triệt kia làm người không thể dời mắt...

Có điểm, không muốn tiếp tục nhẫn nại nữa.

Hắn bỗng nhiên vươn tay, ngón cái nhẹ cọ qua khóe môi Lâm Tử Nhiên.

Giọng nói của Lâm Tử Nhiên đột nhiên im bặt, ngây ngốc nhìn Triệu Minh Trạch, không, không phải đâu... Anh đây là đang làm gì?

Từ từ, giây kế tiếp có phải muốn nói trên môi tôi dính đồ…...

Anh có phải còn muốn hôn tôi hay không?

Tuy rằng chúng ta từng ngủ với nhau một lần, nhưng đó là ngoài ý muốn, nói không bao giờ nhắc lại đâu? Anh đối với tôi nhớ mãi không quên như vậy quá không thích hợp rồi đi!

Không thích hợp, thật sự không thích hợp.

Triệu Minh Trạch nhíu mày: “Môi đầy dầu, cậu mau lau miệng đi.”

Lâm Tử Nhiên: “……”

Nói xong Triệu Minh Trạch đứng dậy, dùng khăn giấy lau lau tay mình, thần thái tự nhiên nở nụ cười: “Tôi đây đi trước, cậu cũng đừng vất vả quá, sự tình nhất định sẽ có biện pháp thôi.”

Sau đó vân đạm phong khinh xoay người rời đi.

Lâm Tử Nhiên thần mặt phức tạp nhìn bóng dáng Triệu Minh Trạch, im lặng một lúc, lấy khăn giấy cẩn thận xoa xoa miệng mình, dầu chỗ nào? Rõ ràng chỉ có một ít thôi mà!

Lâm Tử Nhiên: “Phong cách tổng tài của tôi bỗng nhiên có chút vết nứt.”

Hệ thống: “Nga.”

………………

Lại qua mấy ngày, tình hình của công ty bắt đầu chuyển cơ.

Dưới sự nỗ lực xã giao của Lục Toại, dư luận trên mạng nhanh chóng được khống chế, hạng mục công ty cũng tiếp tục sản sinh... Này đó đều trong dự đoán của Lâm Tử Nhiên, cho nên cũng không ngoài ý muốn.

Cậu biết đây là điều mà Lục Toại muốn cho mình thấy, cũng là điều Lục Toại muốn cho các cổ đông khác nhìn thấy.

Ít ra nhìn từ mặt ngoài, đây là một hồi chuyện xưa huynh đệ đồng tâm hiệp lực cùng nhau vượt qua cửa ải khó khăn.

Lâm Tử Nhiên cảm động, cảm động với Lục Toại còn nguyện ý nghiêm túc đi theo cốt truyện.

Xét thấy Lục Toại phối hợp như thế, Lâm Tử Nhiên cũng tràn đầy tin tưởng với phần sau cốt truyện! Chỉ cần bọn họ chân thành hợp tác, sẽ không còn cửa ải khó khăn nữa!

Tuần sau là sinh nhật 26 tuổi của Lục Toại, đã hơn hai tháng kể từ khi hắn về nước, chính mình cần chúc mừng sinh nhật Lục Toại, hơn nữa còn chuẩn bị một món quà sinh nhật thật đặc biệt cho hắn.

*****