Không Thể Nói Lời Đường Mật

Chương 76: Phát Weibo

Thời điểm ăn cơm giữa trưa, Tô Chước lén lút khẽ vỗ vỗ đùi anh, thấp giọng hỏi: “Anh làm gì lại bấm thích bài em?"

Chung Khâm Thích đang ăn một miếng thịt gà, nhìn cô một cái, nhấm nuốt xong mới đáp: “Trượt tay.”

Vì thế mấy người trong lều, bao gồm đạo diễn, sản xuất, biên kịch tất cả đều nhìn lại đây, sửng sốt, Lý Thanh nói với hai người khác: “Tôi liền nói là trượt tay mà ~”

Đạo diễn nhíu nhíu mày, có điểm xấu hổ, gắp miếng ớt cay cho Lý Thanh: “Thanh Nhi, cậu ăn nhiều một chút a ~”

Lý Thanh vẻ mặt có khổ nói không nên lời, ghét bỏ đem ớt cay kẹp đi ra ngoài.

Tô Chước thấy thế: “Lý ca, cái ớt cay này ăn rất ngon, anh ăn nhiều một chút.” Ý xấu lại gắp vào một khối.

“Ăn ngon chỗ nào chứ? Liền thịt đều không thể ăn…… Nơi này đồ ăn thật là không dám khen tặng…” Được, Lý Thanh này còn oán giận lên đồ ăn của huyện thành nhỏ.

Bất quá lời này, mọi người đều cực kỳ tán đồng, sôi nổi gật đầu.

“Vậy ngày mai anh đi mua nồi về, nấu cơm cho mọi người ăn?” Biên kịch cười tủm tỉm mà nói.

“Đoàn phim không phải có đầu bếp sao?” Lý Thanh không vui.

Biên kịch muốn trợn trắng mắt: “Cơm này anh đều ngại khó ăn, đừng nói đến để cho đầu bếp đoàn phim làm……”

Chung Khâm Thích lại ăn hai miếng đồ ăn: “Ân, ngày mai mua cái nồi, tôi nấu canh cho mọi người ăn.”

“Chung lão sư còn có tay nghề này sao?” Tô Chước nhịn không được trêu chọc anh.

Chung Khâm Thích nhếch lông mày: “Cũng nghe nói tay nghề bếp núc của Tô lão sư không tồi.”

Tô Chước xua xua tay: “……”

Đạo diễn kích động: “Tôi chính là thích ăn canh nhất! Cậu mau đi mua nồi a!” Thúc giục Lý Thanh.

Cơm trưa vô cùng náo nhiệt, đợi ăn xong, hiện trường tiến hành quay chụp suất diễn buổi chiều. Bởi vì qua hai ngày nữa, Tô Chước phải đi về ghi hình chương trình giải trí, cho nên vẫn luôn là phân cảnh diễn chung của hai người.

Biên kịch lôi kéo nhà làm phim đi mua nồi, tuyên bố về sau mỗi ngày đều tới phim trường để ăn canh.

Trên đường còn lén lút nói với Lý Thanh: “Nói chuyện cẩn thận một chút, hai đại Phật này bình thường hóa quan hệ, người được lợi nhất đoàn phim chính là anh!”

Lý Thanh một bộ ta sớm nhìn thấu hết thảy, dùng ánh mắt trả lời cô ấy: “Các ngươi càng cẩn thận, dè dặt, bọn họ càng mở không ra, đều tự nhiên chút đi.”

Biên kịch hoàn toàn mắt trợn trắng.

Chuyện fan cuồng lần này, trực tiếp được lợi cho cả hai bên, một bên là đoàn phim 《 Về nhà 》, còn chưa chính thức công bố liền đem tới sự chú ý, vì thế bên tuyên truyền hoả tốc liên hệ với đoàn phim, chuẩn bị ảnh chụp tạo hình diễn viên. Một cái khác chính là chương trình chuẩn bị phát sóng mà Tô Chước tham gia. Sáng hôm nay, phía chương trình chính thức thả ra một cái bom báo trước, ở trong một đám người ngồi khen Chung Khâm Thích, Tô Chước lại phát ra một tiếng cười nhạo…… Vì thế fans lại tạc!

Ngày hôm qua còn xem không hiểu hai người, hôm nay liền sẽ nói cho ngươi, là các ngươi suy nghĩ nhiều!

Lại một lần fans đánh nhau đã đến.

Sau đó tiết mục rating lại tăng.

Đêm đó, xem xong phát sóng trực tiếp trên TV, Tô Chước dựa vào trong lòng ngực Chung Khâm Thích, lật xem hai nhà từ account marketing xé đến đề tài quảng trường.

“Ai ~” Tô Chước thở dài một tiếng: “Như thế nào lại suy diễn ra nhiều như vậy đâu? Em chỉ cười một chút, không có ý khác a ~~~”

Chung Khâm Thích buông sách trong tay, nhéo nhéo gương mặt cô: “Ai kêu em cười đúng thời điểm như vậy?”

“Này không thể trách em, lúc ấy là anh gửi tin nhắn cho em, nói kỹ thuật trên giường của anh rất tốt…… Em đương nhiên sẽ cười a!” Tô Chước bĩu môi, anh nói có ủy khuất hay không?

“Như thế nào? Em là muốn nói, kỹ thuật của anh không tốt?”

“Này…… Em không thể so sánh a.” Tô Chước giảo hoạt mà chớp chớp mắt.

Đem sách đặt ở trên tủ đầu giường, Chung Khâm Thích dịch thân mình lại gần, dựa vào bên tai cô nói: “Tin hay không đêm nay thao khóc em?”

“Tin tin tin! A cứu mạng nha ~”

Vì thế Tô Chước thật sự bị đè ở trên giường khóc không thành tiếng……

Xong việc, Tô Chước lại đi lướt Weibo, hai nhà như cũ véo không dứt, đại khái là tuổi lớn xem nhiều đánh nhau, tâm thái bình không được. Cô bò dậy chọc chọc màn hình, đã đăng một cái Weibo, ý đồ hòa hoãn không khí một chút.

@ Tô Chước: “Em không phải cố ý cười, Chung lão sư không cần để ý ha ~”

Sau đó lập tức tắt máy không nghĩ nhận điện thoại người đại diện, chờ sau khi cô ngủ, Chung Khâm Thích chuyển phát Weibo của cô ——

@ Chung Khâm Thích: “Nếu ngày mai em không NG tôi cũng không ngại ( mỉm cười.jpg )”

Vì thế hai người này ôm nhau đi ngủ, hai nhà fans một đêm vì vậy mất ngủ.

Cái gì mà Tô Tô nhà chúng tôi đều chủ động nhượng bộ, nhà các ngươi nói chuyện có ý tứ gì? Cười nhạo kỹ thuật diễn của nhà chúng tôi sao?

Đối phương liền nói các ngươi gọi đó là thái độ nhượng bộ sao? Kỹ thuật diễn nhà các người là rõ như ban ngày rác rưởi.

Blah blah một đống, vốn là muốn cho hai nhà ngừng nghỉ chút, cái này càng làm cho náo nhiệt thêm