Tô Chước gật đầu: "Em đương nhiên tin tưởng anh! Bằng không phải tám chín năm này làm sao qua được? Anh yên tâm đi, nếu như ngày nào đó anh cùng người khác mà không phải em và ngoại trừ em ra, có một chút quan hệ thể xác, em đây liền tìm bảy tám người để phát sinh quan hệ!"
"Không có khả năng." Chung Khâm Thích bóp miệng Tô Chước, "Anh mới không cho em có cơ hội này."
"Ha ha ha ha, được rồi..." Tô Chước bỉu môi ô ô mà nói.
Chung Khâm Thích cười thu tay về: "Nào, hôn một cái ~ "
"muma!"
Tắm rửa xong, như Chung Khâm Thích dự liệu, Tô Chước đã đói bụng lại.
Cho nên việc gọi đồ ăn bên ngoài là quyết định sáng suốt, gọi điện thoại cho trợ lý tiểu Tần để đưa đồ ăn bên ngoài vào.
Mở rộng cửa lấy đồ ăn bên ngoài, nhìn vẻ mặt tiểu Tần lo lắng, anh chủ động nói rằng: "Yên tâm, tôi sẽ ăn ít một chút."
Tiểu Tần gật đầu lại gật đầu: "Vậy là tốt rồi, đồ ăn vừa mới mua vẫn còn nóng." Sau đó còn nói thêm, "Anh, cái kia, ngày mai tôi sẽ gửi thông báo cho anh."
Chung Khâm Thích gật đầu đáp: "Được, mấy giờ?"
"Chín giờ hóa trang, mười giờ xuất phát."
Mở miệng đáp lại: "Cô cũng sớm nghỉ ngơi một chút đi, sáng mai không cần tới gọi tôi."
Tiểu Tần việc này vẫn là yên tâm: "Được, anh ngủ sớm."
Đóng cửa lại, anh mở thức ăn bên ngoài đặt ở trên bàn cơm, mới đi gõ cửa phòng: "Cục cưng ~ có thể ra ăn rồi
Tô Chước mặc một cái áo ngắn tay của anh, vừa vặn che khuất cái mông, lúc đi ra bước đi sẽ lộ ra một chút mép qυầи ɭóŧ.
Chung Khâm Thích thấy thế, không nhịn được tiện tay vỗ một cái, cầm kịch bản trên ghế sô pha rồi mới đi theo cô cùng nhau ngồi bên cạnh bàn ăn.
"Ngày mai thông báo không có thay đổi, hai ta có cảnh diễn chung." Chung Khâm Thích quét mắt thông báo, lại mở kịch bản ra nói.
Tô Chước đưa tôm bỏ vào trong miệng, hưng phấn mà gật đầu trả lời: "Được, kích động quá, hì hì hi."
Chung Khâm Thích nhìn bộ dáng của cô, cảm giác buồn cười: "Ăn của em trước đi, một hồi chúng ta nói một chút."
Ừ, lần này sẽ là nghiêm túc nói.
Tuy nói là Tô Chước đói bụng, thế nhưng cô cũng có yêu cầu về chế độ ăn uống của một nghệ sĩ, nhất là đối với loại lưu lượng này. Ăn mấy con tôm và vài món ăn, uống hai chén cháo, thì để đũa xuống.
Cuối cùng vẫn là Chung Khâm Thích xử lý hơn phân nửa.
Chung Khâm Thích đem kịch bản đưa cho cô, tự mình đối đáp bản thảo cùng cô: "Có phải chưa thuộc hay không?"
Tô Chước bĩu môi: "Một hồi sẽ thuộc, trí nhớ của em anh cũng không phải không biết."
Hai người đọc thuộc hai lần, Tô Chước gần như đã ghi nhớ, thế nhưng đối lời kịch biểu diễn này khiến Chung Khâm Thích khá không hài lòng, bất quá chỉ là đối với lần này, Chung lão sư bất không thể đòi hỏi nghiêm ngặt như thế.
Chờ cô đem kịch bản học thuộc, hai người lại lăn đến trên giường, đắp chăn bông lên, nghiêm túc ngủ.
Sáng sớm hôm sau, Tô Chước dậy sớm hơn so với Chung Khâm Thích, bởi vì cô còn có hai cảnh quay trước đó, phải trang điểm sớm.
Nữa dựa vào trong lòng Chung Khâm Thích, trở mình ba lần, cuối cùng Chung Khâm Thích nhịn không được xoay người đè nặng lại hôn lên.
"Anh leo lên trên em đi ~" Tô Chước nhắm mắt nói rằng, "Như vậy em cũng không cần thức dậy, bởi vì đã bị thương."
"Ha hả, em đang lý luận lộn xộn cái gì vậy?" Chung Khâm Thích ngẩng đầu lên, bao quát thân người phía dưới.
Tô Chước như trước nửa hí mắt, hai tay hai chân đều quấn đến trên người anh, lười biếng cọ: "Dù sao cũng là lỗi của nam chính."
Chung Khâm Thích cười đến hài lòng: "Được rồi, anh sai, anh sai nên sẽ cõng em đi rửa mặt, có được không?"
"╭(╯^╰)╮ được nha ~ "
Ngay cả nụ hôn cuối cùng dỗ Tô tiểu hoa đán, hầu hạ xong xuôi, đại ảnh đế lúc này mới đi hâm nóng một cốc sữa, chuẩn bị sắp xếp xong mọi thứ, lại quay về ngủ.
Chờ Chung Khâm Thích sau khi thức dậy chạy tới khách sạn nơi đoàn làm phim đóng quân, chuẩn bị trang điểm thay quần áo thì Tô Chước đã xong chuyện, hai người gặp gỡ ở hàng lang khách .
Hai người không nói chuyện, chỉ lướt qua nhau.
Ở trong đoàn phim có hai cô gái nhỏ người mới tận mắt chứng kiến chuyện, lập tức ở trên nhóm làm việc lan truyền.
"Oa, thực sự khó có thể tưởng tượng, cả hai người mặt không có chút biểu tình, trạng thái không dễ dàng thân thiết như vậy, lời đồn đại quả nhiên là thật."
"Đúng vậy! Hai người kia không hợp mọi người đều biết, nhưng tận mắt thấy, vẫn là..."
"Đây đều là chuyện tốt! Trong đoàn phim dạng gì không có, mặt ngoài hôn nhẹ hâm nóng một chút sau lưng chính là giẫm ."
"Các người ở lâu trong đoàn phim sẽ biết."
"Được rồi được rồi, làm việc nhanh , người phụ trách quay chụp cùng đi với Tô Chước đều chuẩn bị xong rồi, Chung Khâm Thích để điện thoại di động trong tay xuống cho tôi!" Người trang điểm và làm tóc lên tiếng.
Lập tức, trong nhóm một mảnh an tĩnh.