Tối đến, Văn Gia Ninh vẫn đến hát ở quán bar của Tô Thiện như cũ.
Anh ngồi trên ghế cao, vịn lấy giá đỡ micro, giọng hát có chút lười biếng và hờ hững, ánh sáng từ đèn chùm trên đầu hắt lên gò má anh, trông sạch sẽ và trong trẻo.
Hát xong rời sân khấu, có người gọi ly rượu mời uống. Văn Gia Ninh nói cảm ơn, nhưng không nâng ly uống, mà đẩy nhẹ ly rượu sang một bên, bóng ma tâm lý với rượu của anh còn chưa tan đi, trong khoảng thời gian ngắn không định tiếp xúc lại.
Tô Thiện hỏi anh: “Chuẩn bị sao rồi?”
Văn Gia Ninh không trả lời, anh thậm chí còn chưa nghĩ xong rốt cuộc mình có muốn đi hay không.
Thực ra trước khi xảy ra tai nạn này, Văn Gia Ninh đã từng nói đùa với bạn bè rằng nếu có cơ hội làm lại từ đầu, anh vẫn chọn trở thành một diễn viên rồi tiếp tục đóng phim, bởi vì bản thân rất yêu thích công việc này.
Thế nhưng khi thực sự đối mặt với ngày đó, anh lại do dự, nguyên nhân do dự chính là bởi vì cơ thể này. Anh không còn ở độ tuổi ngây thơ không biết sợ như Kha Tín Hàng, anh hiểu rõ giới này đáng sợ ra sao, thế nên càng phải cẩn thận hơn nữa.
Tô Thiện tưởng anh lo lắng, bèn nói: “Không sao hết, đi thử xem, không được thì thôi, cậu mới hai mươi tuổi, còn trẻ mà.”
Hai mươi tuổi, Văn Gia Ninh đột nhiên hơi hoảng hốt, anh mới chỉ hai mươi tuổi, thời gian của anh còn rất dài, cuộc đời thậm chí chỉ vừa mới bắt đầu thôi.
Tô Thiện nói xong thì châm cho bản thân một điếu thuốc.
Văn Gia Ninh định xin anh một điếu, “Cho em một điếu với được không?” Anh không nghiện thuốc, nhưng khi quá phiền lòng cũng sẽ hút một điếu.
Tô Thiện lại đánh giá anh, nói: “Cậu không hút thuốc, cậu phải trân trọng giọng hát của mình.”
Văn Gia Ninh cười cười, không kiên trì nữa.
Tô Thiện nói tiếp: “Tôi liên lạc với bạn rồi, người ta bảo ngày mốt để cậu đến đài truyền hình tìm một vị đạo diễn họ Trần để phỏng vấn, tôi cho cậu số điện thoại, đến khi đó tự cậu đi đi.”
Nói xong, Tô Thiện để Văn Gia Ninh cầm điện thoại lưu một dãy số điện thoại, sau đó còn nói thêm: “Đạo diễn họ Trần, nhớ cho kĩ đó.”
Văn Gia Ninh gật gật đầu, anh nhìn nhìn số điện thoại trên di động, nói: “Em biết rồi.”
Khi đến thời gian Tô Thiện giúp sắp xếp cho anh, Văn Gia Ninh vẫn lựa chọn đến đài truyền hình.
Ngoài thực lực và may mắn ra thì lý do khiến Văn Gia Ninh gặt hái được thành công trong giới giải trí chính là việc anh là người biết nắm bắt cơ hội. Trước khi thực sự hạ quyết tâm, anh cảm thấy mình không nên bỏ lỡ cơ hội hay chặn đứng bất kỳ con đường nào hướng đến một tương lai khả dĩ cả.
Đài Starlight là đài truyền hình có sức ảnh hưởng lớn nhất trong nước ở lĩnh vực show tạp kỹ hiện nay, hầu như tất cả những người nổi tiếng quảng bá album mới hay phim mới đều sẽ xuất hiện trên các chương trình giải trí của Starlight. Văn Gia Ninh từng hợp tác làm phim quảng cáo hiển nhiên đã đến hơn một lần.
Khi xuống khỏi taxi, thấy rất nhiều phóng viên báo đài đã vây kín cổng đài truyền hình, anh vô thức muốn tránh. Nhưng cùng lúc đó, anh chợt nhớ ra những người này không còn nhận ra mình nữa, anh cùng lắm chỉ là một thanh niên trông không thể bình thường hơn mà thôi.
Khoác ba lô lên vai, Văn Gia Ninh đi về phía đài truyền hình, vừa vào cổng liền bị nhân viên bảo vệ chặn lại, hỏi anh tới tìm ai.
Văn Gia Ninh không biết vị đạo diễn Trần kia tên đầy đủ là gì, đành phải móc điện thoại trong túi ra gọi điện cho Đạo diễn Trần.
Đúng lúc này, một chiếc xe dừng lại trước cổng đài truyền hình.
Văn Gia Ninh thấy trong nháy mắt tất cả phóng viên đều chen chúc hết cả lên, chặn kín toàn bộ cổng đài truyền hình, bản thân anh cũng bị ép sang một bên.
Sau đó anh nhìn thấy Lục Tiến Lãng xuống từ cửa sau ô tô, bảo vệ xông lên giúp hắn cản lại phóng viên, hắn vô cảm bước thẳng vào bên trong đài truyền hình.
Có phóng viên đang lớn tiếng hỏi: “Anh Lục, xin hỏi có tin đồn anh sẽ đảm nhận vai diễn trong “Pháo hoa tháng Mười”, có thật không ạ?”
Lục Tiến Lãng cũng không có ý định trả lời, người đã đi vào trong cổng của đài truyền hình, tất cả phóng viên đều bị chặn ở bên ngoài.
Văn Gia Ninh nhìn theo bóng lưng của Lục Tiến Lãng, đến độ cả người đều ngây ra, “Pháo hoa tháng Mười” là bộ phim cuối cùng mà anh dự định quay trước khi xảy ra tai nạn, theo kế hoạch sẽ chính thức bấm máy vào sau lễ trao giải Kim Tượng, thế nhưng bởi vì tai nạn của anh mà tạm thời gác lại.
Văn Gia Ninh vô cùng thích kịch bản của “Pháo hoa tháng Mười”, cũng rất tự tin mình có thể diễn hoàn hảo nhân vật nam chính, thế nhưng không ngờ tới trời xui đất khiến thế nào, hiện tại lại biến thành thế này.
Đứng tại chỗ sửng sốt hồi lâu, mãi đến khi bảo vệ bắt đầu thúc giục anh, Văn Gia Ninh mới lại vội vàng gọi điện cho đạo diễn Trần, sau khi để bảo vệ nghe điện thoại thì mới cho anh vào.
Bước vào tòa nhà đài truyền hình, Văn Gia Ninh nghe được những nhân viên xung quanh thảo luận mới biết rằng hôm nay Lục Tiến Lãng đến để quay video quảng bá cuối cùng cho “Sing to Soul” trước khi phát sóng.
Văn Gia Ninh được đạo diễn Trần gọi đến một phòng thu âm nhỏ trên tầng bảy.
Tên đầy đủ của đạo diễn Trần là Trần Không, cũng chỉ là trợ lý đạo diễn của chương trình này thôi, có lẽ là nhận lời nhờ vả của bạn bè nên mới đồng ý để người ngoài thử một chút, nhưng cũng không thấy người thanh niên tên Kha Tín Hàng này ấn tượng gì lắm, dù sao bây giờ cũng có quá nhiều người trẻ tuổi mơ ước trở thành ngôi sao.
Thế nhưng khi Văn Gia Ninh đẩy cửa bước vào, Trần Không lại có phần bất ngờ sáng cả mắt.
Đành rằng là một cuộc thi ca hát, nhưng những người có ngoại hình đẹp thì dù ở đâu cũng thường được yêu thích hơn.
Trần Không yêu cầu mọi người dựng camera để quay Văn Gia Ninh, bảo anh hát hai bài.
Văn Gia Ninh hát chay không ổn lắm, giọng hát và ngữ điệu của anh cũng không đến nỗi, nhưng dù sao cũng không phải một ca sĩ chuyên nghiệp, trên phương diện kỹ năng không tránh khỏi những thiếu sót.
Có điều đạo diễn Trần này dường như cảm thấy những điều này đều có thể dùng vẻ bề ngoài của anh để bù đắp, sau khi bảo anh hát hai bài xong thì nói sẽ liên lạc với đội ngũ đạo diễn rồi gọi điện thoại báo cho Văn Gia Ninh sau.
Văn Gia Ninh nói cảm ơn, đeo ba lô lên rời đi.
Hiện tại rốt cuộc kết quả thế nào anh cũng không quá quan tâm, điều anh quan tâm vẫn là việc Lục Tiến Lãng đã đảm nhận quay “Pháo hoa tháng Mười”, không hiểu sao nhưng trong lòng anh vẫn cảm thấy hơi buồn.
Nếu như Văn Gia Ninh đã thực sự chết, không còn tồn tại trên thế giới này nữa thì thôi đi, nhưng bây giờ lại muốn để anh tận mắt chứng kiến tất thảy, có hơi quá mức tàn nhẫn rồi.
Từ trên lầu đi xuống, Văn Gia Ninh cũng không lập tức rời đi, mà là đi vòng qua trường quay của đài truyền hình ở lầu một.
Lúc này Lục Tiến Lãng đang quay video ở đó.
Xung quanh hiện trường có rất nhiều nhân viên, Văn Gia Ninh không đến quá gần, anh không muốn thu hút sự chú ý của bất kỳ ai, chỉ đứng ở một góc cửa ra vào quan sát cảnh quay của Lục Tiến Lãng từ xa.
Việc quay một video quảng bá tuyên truyền như này rất đơn giản với Lục Tiến Lãng, căn bản có thể quay một lần là qua, đạo diễn cũng không dám bắt bẻ gì hắn quá mức.
Tâm trạng Văn Gia Ninh rất rối bời, toàn nghĩ đến những chuyện liên quan đến “Pháo hoa tháng Mười.”
“Pháo hoa tháng Mười” là một bộ phim văn học lãng mạn, bối cảnh của câu chuyện vào những năm thập niên 90s, nhân vật nam nữ chính yêu nhau nhưng bỏ lỡ nhau vì còn quá trẻ, hai mươi năm sau gặp lại thì thế sự đã xoay vần.
Kịch bản vô cùng tinh tế, đạo diễn Phương Duy cũng là một đạo diễn nổi tiếng giỏi trong việc quay phim văn học.
Sau khi Văn Gia Ninh nhận được kịch bản, anh đã trao đổi cụ thể với biên kịch và đạo diễn, đã có rất nhiều ý kiến
về cách nhập vai, cũng đã chuẩn bị đầy đủ, nhưng bây giờ anh đã đánh mất cơ hội này.
Cảm giác này thật sự rất tệ, nhất là sau khi nghe nói Lục Tiến Lãng nhận vai, dường như đồ vật quý giá của mình lại bị Lục Tiến Lãng đến chiếm lấy, anh cảm thấy có chút không thể chấp nhận được.
Có lẽ chính những lần thua liên tiếp đã khiến anh quá để ý đến Lục Tiến Lãng, nên lần này dù có thắng được Lục Tiến Lãng để nhận danh hiệu Nam diễn viên chính xuất sắc nhất thì cũng không làm nguôi ngoai hoàn toàn sự không cam lòng của anh.
Đến khi lấy lại tinh thần, Văn Gia Ninh nhận ra buổi quay đã kết thúc.
Lục Tiến Lãng thay chiếc áo khoác được trợ lý đưa tới, vừa uống nước vừa bước ra khỏi studio.
Văn Gia Ninh đứng ở một góc nhỏ, định chờ hắn ra rồi mình mới ra, kết quả khi Lục Tiến Lãng đi ngang qua anh thì quay đầu nhìn anh một cái.
“Anh Lục ạ,” Văn Gia Ninh không nhịn được gọi thành tiếng, đoạn không khỏi hơi hối hận bản thân mất não.
Không ngờ Lục Tiến Lãng vậy mà dừng bước, đứng tại chỗ chờ Văn Gia Ninh nói tiếp.
Văn Gia Ninh dằn xuống, lễ phép hỏi một câu: “Xin hỏi là có phải anh định thay Văn Gia Ninh diễn “Pháo hoa tháng Mười” không ạ?”
“Cậu là phóng viên à?” Lục Tiến Lãng hỏi, theo sau hắn là một nhóm rất đông người, bao gồm trợ lý, người đại diện và trưởng nhóm chương trình, đang kính cẩn chờ Lục Tiến Lãng nói chuyện với người thanh niên không rõ danh tính này.
Văn Gia Ninh lắc đầu, tìm một thân phận thích hợp cho mình, “Không phải, em là fan hâm mộ của Văn Gia Ninh.”
Lục Tiến Lãng nghe vậy, trầm giọng nói: “Phải, tôi sẽ diễn.”
Văn Gia Ninh nhịn được không hỏi vì sao, anh vốn cũng không có tư cách hỏi Lục Tiến Lãng tại sao.
Nhưng không ngờ Lục Tiến Lãng lại nói: “Tôi sẽ tạo ra một Giang Tử Tân hoàn toàn khác với Văn Gia Ninh. Tôi nghĩ các bạn có thể mong chờ.”
Giang Tử Tân chính là tên nhân vật nam chính của “Pháo hoa tháng Mười”.
Khi Lục Tiến Lãng nói những lời này, mọi người đều hơi sững sờ, không hiểu vì sao hắn lại nói những câu như vậy với một người xa lạ. Có điều Lục Tiến Lãng cũng không cho bọn họ có thời gian sững sờ, hắn bước ra ngoài, những người khác lập tức vội vàng đuổi theo.
Chỉ còn lại Văn Gia Ninh đứng tại chỗ tiêu hóa những lời hắn nói kia, anh đột nhiên nghĩ, lần này để thua mình có phải Lục Tiến Lãng cũng có mấy phần không cam tâm không?”
Tối đến, Văn Gia Ninh mặc đồ ngủ đứng trên ban công hóng gió.
Gió to nên bộ đồ ngủ bị thổi ôm sát vào người, lộ ra vóc dáng có hơi gầy gò. Anh dùng một tay chống đầu nhìn ra ngoài, tuy tầng ở đây khá cao nhưng xung quanh toàn là nhà cao tầng, tầm nhìn của anh bị chặn, không thấy được cảnh vật nào.
Anh hơi nhớ căn biệt thự có hoa viên của mình, lầu hai nơi đó có một cái ban công lớn, ban đêm không có việc gì anh đều ngồi trên ban công, vừa nghe nhạc vừa đọc kịch bản. Đáng tiếc là không thể quay lại cuộc sống hưởng thụ đó được nữa rồi.
TV trong phòng khách đang mở, bây giờ đang chiếu mục tin tức giải trí, anh lại nghe thấy tin tức về việc Lục Tiến Lãng đảm nhận vai diễn trong “Pháo hoa tháng Mười”.
Tuy nhiên lần này MC lại dùng giọng điệu hóng hớt để bình luận, những bộ phim văn học của đạo diễn Phương Duy luôn gây được tiếng vang lớn cho diễn viên, Văn Gia Ninh đảm nhận quay “Pháo hoa tháng Mười” vì muốn hướng đến danh hiệu Nam chính xuất sắc nhất thứ hai của mình, bây giờ lại chỉ có thể trao lại cho Lục Tiến Lãng, xem anh ấy có thể thành công có được danh hiệu Nam chính xuất sắc nhất lần thứ ba hay không.
Người dẫn chương trình nói không thể chắc chắn hơn, như thể chính bản thân mình là Văn Gia Ninh vậy.
Văn Gia Ninh cúi đầu cười khổ một tiếng, sau đó ngẩng đầu lên hít sâu một hơi, vẫn hơi khó chịu khi bị nói trúng tâm trạng, không sai, anh không cam tâm.